Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 300
Cập nhật lúc: 2025-07-27 23:13:23
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn khu rừng đang cháy, Đinh Mộ đám cháy lan rộng, “Tìm cách dập lửa , gây cháy rừng thì .”
“Được!”
Mai Ngạn Quân đáp , dẫn mấy ngoài, ngang qua vợ chồng Lâm Chí Viễn, cũng gì.
Lâm Chí Viễn định mở miệng, thấy Mai Ngạn Quân chào hỏi gì mà qua luôn.
“Dọn dẹp một chút, chúng về thôi!” Đinh Mộ với .
Thím Trần tâm trạng , bà b.ắ.n trúng hai mũi tên, bà hiếm khi hào phóng một , vung tay một cái, “Về thôi, nấu bữa cơm thịnh soạn cho !”
Mọi lượt xuống khỏi tường thành, ngang qua vợ chồng Lâm Chí Viễn cũng ai chào hỏi.
Đinh Mộ cuối cùng Lâm Chí Viễn gọi , “Mộ Mộ, c.h.ế.t là lớn nhất, chúng nên xử lý những bên , tránh lây lan dịch bệnh.”
“Người c.h.ế.t lớn nhất ?” Đinh Mộ khịt mũi, “Chú coi trọng như thì tự đào hố chôn bọn họ , tiện thể cúi đầu mấy cái.”
Nói xong, cô đầu bỏ .
Lâm Chí Viễn tức giận đến mức n.g.ự.c phập phồng, Vương Huệ Trinh vội vàng vuốt n.g.ự.c cho ông , sợ ông tức giận đến mức xảy chuyện.
DTV
“Ông xem bản , đừng mở miệng nữa, càng già càng hồ đồ !”
Vương Huệ Trinh bất lực thở dài, hai vợ chồng già còn dựa bọn họ để sống.
Thời gian gấp gáp, bỏ đồ xuống chạy thẳng ruộng, còn một chút công việc cuối cùng cần thành.
Lúc đầu, bọn họ che phủ hai phần ba diện tích đất của thung lũng.
Không ai kêu mệt, ngay cả Mai Vũ Văn và mấy đứa nhỏ, đầu đầy mồ hôi cầm xẻng và cuốc đào mương nước.
Đinh Mộ cúi cuốc đất, mặt một bóng che khuất, cô lén thấy mấy Mai Ngạn Quân trở .
“Sao về nhanh ?”
“Không nhiều đồ, đều những còn sống chia hết , bọn chỉ nhặt một ít đồ hữu dụng. Đã lắp đặt nhà kính xong hết ?” Anh mặt đất trống .
“Mấy Lý Trí Dũng đang nốt đó, lấy vải dầu , chúng phủ phần đất còn .” Đinh Mộ lấy khăn vai lau mồ hôi trán, mặt nắng chiếu đỏ bừng.
Mai Ngạn Quân nhíu mày, nhẹ nhàng vuốt tóc mai bên tai cô, “Em mệt thì đưa bọn nhỏ về nghỉ ngơi , sẽ phủ vải dầu.”
“Không , còn một chút nữa là xong . Tối nay chúng xuống vách núi một chuyến.”
“Được.” Mai Ngạn Quân cô gì, cần suy nghĩ đồng ý.
Che vải dầu nhanh hơn, vải dầu đều là cuộn nguyên, hai mỗi kéo một đầu, phủ xong thì cắt , tốn bao nhiêu công sức, phủ xong thì bắt đầu đào mương thoát nước.
Cùng với tiếng ầm ầm trời ngừng vang lên, tốc độ việc của dám dừng , giống như tro núi lửa sẽ rơi xuống ngay lập tức.
Thím Trần nấu cơm xong đợi mãi thấy về, bà ruộng gọi hai , đám Đinh Mộ mới miễn cưỡng mang dụng cụ trở về.
Thím Trần bên cạnh chống nạnh, tỏ vẻ tức giận, “Mọi việc đến mức nghiện ?”
Đầu Trọc hì hì bước đến, “Không tro núi lửa sắp đến ? Bọn cháu cũng nỡ bỏ mảnh đất như , nếu thể trồng lương thực nữa.”
“! !” Trương Hướng Đông phía vội vàng phụ họa.
Thím Trần vui trừng mắt bọn họ, “Mau rửa tay , thím lấy cơm, nào cũng thành tiên cả , cũng đói.”
Bước nhà ăn, bà thấy Lâm Chí Viễn đang giúp Vương Huệ Trinh lấy cơm.
Bà hừ lạnh một tiếng, bước thẳng qua bọn họ bếp bê thức ăn.
Mọi đều lo lắng về công việc đồng cho nên ăn cơm nhanh, bọn họ tranh thủ thời gian với ông trời.
Vì , Vương Huệ Trinh trò chuyện với đám Đinh Mộ, hóa giải hiểu lầm giữa hai bên, nhưng bà tìm cơ hội thích hợp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-300.html.]
Đinh Mộ khuyên nghỉ trưa một chút, nhưng ai lời, bọn họ đặt bát đũa xuống chạy thẳng đồng.
Để bổ sung thể lực cho , cô nấu một nồi chè đậu xanh đường, đậu xanh là sản phẩm của gian, cô dùng nước suối để nấu. Sau khi nấu đậu xanh, cô dặn dò thím Trần một tiếng vội vàng đồng.
Thím Trần chu đáo, bà chờ chè đậu xanh nguội hẳn mới mang đồng.
Đầu Trọc ăn một bát, cảm thấy mệt mỏi tan biến, “Thím Trần, chè đậu xanh của thím đưa đến thật đúng lúc, cháu chỉ ăn một bát, thấy khỏe .”
Thím Trần thích phóng đại, cũng vạch trần, “Ngon thì ăn thêm mấy bát, giải nhiệt .”
“Bà Trần, cháu ba bát ạ.” Mai Đóa ló đầu từ đám đông.
Thím Trần vội vàng múc cho cô bé một bát, bà hỏi, “Có thêm đường ?”
Mai Đóa mắt sáng lên.
Ăn nhiều đường , hơn nữa ngoài trẻ con, thích ăn quá ngọt cho nên mỗi nấu chè, Đinh Mộ đều cho thím Trần bỏ quá nhiều đường.
“Bà mang theo đường ạ?”
Thím Trần mở một chiếc lọ nhỏ trong giỏ, lặng lẽ cho thêm một thìa đường bát của Mai Đóa.
Mai Đóa vui vẻ cảm ơn bằng khẩu hình.
Từ Nhụy và Thẩm Khả Nhi cũng thích ăn ngọt mà tiến , thím Trần cũng cho thêm một thìa đường bát của mỗi cô bé.
“Thím Trần, thím cứ chiều mấy đứa nhỏ .”
Giọng lạnh lùng của Đinh Mộ vang lên từ phía , cô thấy rõ ràng hành động nhỏ của ba đứa nhỏ và bà .
“Chè đậu xanh quá ngọt, thêm một thìa đường nữa là đủ.” Thím Trần vội vàng biện minh, bà hỏi Mai Vũ Văn đang cầm bát, “Vũ Văn, cháu thêm đường ?”
Mai Vũ Văn lắc đầu, “Không cần bà Trần, cháu thấy độ ngọt đủ .”
Sợ bé Đinh Mộ mắng, thím Trần hạ giọng nhỏ, “Không , thêm một chút sẽ ngon hơn.”
Mai Vũ Văn vẫn kiên quyết từ chối, bé lớn, còn thích ăn đồ ngọt như hồi nhỏ nữa.
Ăn chè đậu xanh xong, việc đến khi mặt trời lặn.
Thím Trần đồng giục mấy , mới giẫm lên ánh hoàng hôn trở về nhà.
Sau một ngày lao động cường độ cao, đều mệt mỏi.
Đặc biệt là mấy đứa nhỏ, tay cầm bát run ngừng, đũa cũng cầm vững, thím Trần xót xa vội vàng lấy thìa , để bọn nhỏ xúc ăn.
Một bữa cơm, bà ăn bao nhiêu, hết gắp thức ăn cho đến thêm cơm cho , bát của mỗi đứa nhỏ đều đầy ắp những món bọn họ thích, ngay cả bé Từ Nặc cũng chăm sóc chu đáo.
Từ Hiểu Linh hai đứa nhỏ đang ăn ngấu nghiến, mắt cô cay xè, cố gắng kìm nén những giọt nước mắt sắp trào .
Thím Trần dùng khóe mắt khẽ liếc cô chê bai, bĩu môi , “Không tiền đồ.”
Về đến nhà, Đinh Mộ vội vàng thúc giục hai đứa nhỏ tắm.
“Cha ngoài nữa ạ?” Mai Vũ Văn xòe hai bàn tay , Đinh Mộ lấy kim bạc chọc những vết phồng rộp, bé chịu đựng như thế nào, mỗi ngón tay ít nhất hai vết phồng rộp.
“Đau ?” Đinh Mộ xót xa hỏi.
“Ban ngày thấy đau, bây giờ mới thấy đau.” Mai Vũ Văn cau mày, đau đến mức câu bé nghiến răng nghiến lợi.
“Đáng đời, bảo con nghỉ ngơi mà , còn cố gắng thể hiện nữa.” Đinh Mộ miệng lưỡi sắc bén nhưng lòng mềm yếu, động tác tay càng thêm nhẹ nhàng.
“Ngày mai con sẽ đeo găng tay.”
“Mấy bọng nước vỡ hết , đeo găng tay cũng vẫn đau.”
Sau khi xử lý hết các vết bọng nước hai tay, Đinh Mộ cẩn thận bôi thuốc Vân Nam Bạch Dược cho bé.