Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 302

Cập nhật lúc: 2025-07-27 23:13:29
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhà thím Trần ở sát vách nhà Lâm Trí Viễn, Đinh Mộ nghi ngờ, tối qua Lâm Trí Viễn về từ tường thành sớm mà.

“Đã đánh thức thím dậy ?”

“Còn , Vương Huệ Trinh đang đợi cửa, bà kêu lên một tiếng, Trí Dũng và Lam Vũ ngoài xem, nhưng thím Trần ngăn , mệt cả ngày , đêm hôm khuya khoắt ngủ, còn trò phiền trẻ.”

Nói xong, thím Trần hung hăng nhổ một bãi nước bọt về phía cửa, trong lòng mới thấy thoải mái hơn nhiều.

“Thím cứ nấu bữa sáng , cháu qua đó xem .”

Thím Trần qua đó, bà còn thêm gì đó, Đinh Mộ cho bà một ánh mắt trấn an.

Đi đến nhà Lâm Trí Viễn, Đinh Mộ giơ tay gõ cửa hai tiếng, giọng của Vương Huệ Trinh vang lên bên trong.

Mở cửa thấy là Đinh Mộ, Vương Huệ Trinh ngạc nhiên: “Mộ Mộ, cháu đến đây?”

“Dì Vương, cháu thím Trần chú Lâm bệnh, đến thăm ông .”

Hai nhà, Lâm Trí Viễn giường ngủ mê man, sắc mặt tái nhợt, thấy ông tỉnh, Đinh Mộ lui khỏi phòng, thấp giọng hỏi: “Ông thế nào ?”

Vương Huệ Trinh thở dài: “Tối qua về sốt cao, cũng ông nữa, dì bắt mạch cho ông , mạch tượng cho thấy là lo lắng quá độ, can khí uất kết.”

“Đã hạ sốt ?”

“Uống thuốc một lúc là hạ .”

Đinh Mộ suy nghĩ một chút, cô vẫn kể chuyện tối qua tường thành cho Vương Huệ Trinh: “Bệnh của ông là bệnh tâm lý, dựa chính ông .”

Nói xong đến cửa, cô với Vương Huệ Trinh: “Dì Vương, thiếu gì trong cuộc sống cứ thẳng với cháu, nhưng nếu bảo cháu theo ý của ông thì thể .”

“Dì , cháu và Ngạn Quân cứ bận việc của , đừng quan tâm đến ông , dì sẽ cố gắng khuyên giải ông .”

“Mẹ con chị Vân sáng sớm ngoài ?” Đinh Mộ đến đây lâu như cũng thấy Dương Thiến Vân và Lục Mộc Thần.

DTV

“Đi tưới rau ở ruộng , hôm nay đúng đến lượt bọn họ.”

Trở nhà ăn, hai thím Trần và Đào Dương nấu bữa sáng xong .

Dương Thiến Vân và Lục Mộc Thần tưới rau ở ruộng trở về, đang cầm hộp cơm để múc cơm cho vợ chồng Lâm Trí Viễn, khi múc xong, Lục Mộc Thần đem về .

“Dì Đinh chào buổi sáng!” Lục Mộc Thần xách bữa sáng chào Đinh Mộ.

Đinh Mộ gật đầu với bé, mấy năm nay Dương Thiến Vân dạy , hiểu chuyện.

Ăn sáng xong, Đinh Mộ cùng Mai Ngạn Quân xuống núi xem xét.

Trước khi xuất phát, cô đặc biệt tìm thím Trần dặn dò: “Thím Trần, cháu và Quân xuống núi xem , buổi trưa chắc kịp về ăn cơm, phiền thím chăm sóc hai em Vũ Văn nhé.”

Thím Trần cô với ánh mắt oán trách: “Lại ngoài nữa, của Thành Tam c.h.ế.t thì chết, thì , núi còn tàn dư ?”

Đinh Mộ kiên nhẫn giải thích với bà : “Người của Thành Tam đông đảo, khi lên núi chắc chắn sẽ để dấu vết, con và Quân xóa những dấu vết , nếu sẽ liên tục theo dấu vết tìm đến.”

Thím Trần xong lập tức trở bếp, “Thím bánh ngay đây, hai đứa mang theo ăn trưa.”

Đinh Mộ kéo bà , “Thím Trần, cần , vợ chồng cháu nhanh về nhanh, nếu kịp về thì ăn bánh quy nén. À, còn Bình An và Thiểm Điện, thím nấu cho chúng ít cơm trộn với thức ăn cho chó nhé.”

“Được, thím , thời gian còn sớm nữa, hai đứa mau !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-302.html.]

Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân rời khỏi thung lũng, bọn họ đến nơi Thành Tam đóng quân , mặt đất một mảnh hỗn độn.

Mặt đất b.o.m nổ, đồ dùng sinh hoạt và mảnh vải quần áo rách nát tung tóe khắp nơi, những thứ còn dùng tối qua đến nhặt hết .

Có mấy t.h.i t.h.ể thiêu thành than, cứ thế rải rác trong rừng, Đinh Mộ nhíu mày, “Anh Quân, lấy túi đựng những thứ vứt xa một chút , gần tường thành của chúng , mưa xuống dễ sinh vi khuẩn.”

Mai Ngạn Quân xong cũng thấy lý, bèn lấy một chiếc túi đựng xác lớn từ trong gian , cho những t.h.i t.h.ể và mảnh vụn cháy đen túi.

Anh cúi xuống định bê một t.h.i t.h.ể lên thì Đinh Mộ ngăn , cô chỉ bụng thi thể, chút kinh hãi : “Đừng động ! Có thứ gì đó đang động đậy bên trong?”

Mai Ngạn Quân kỹ, quả nhiên, bụng cháy đen của t.h.i t.h.ể phập phồng, vội vàng lấy một con d.a.o phát cây từ trong gian , bảo vệ Đinh Mộ phía .

Tay dùng sức rạch nhanh bụng của t.h.i t.h.ể cháy đen, hai con chuột lớn biến dị đen bóng, phiền dùng bữa, bọn chúng giương bộ dạng xí kêu “chít chít” bất mãn với hai .

Đinh Mộ thở phào nhẹ nhõm, cô còn tưởng rằng xảy biến dị nào đó.

Hai con chuột biến dị to gan lớn mật, ánh mắt Mai Ngạn Quân trầm xuống, chỉ thấy con d.a.o trong tay nhanh chóng lướt qua trung, hai con chuột lập tức đầu lìa khỏi .

Anh dùng mũi d.a.o nhặt một cái đầu chuột rơi ngoài, dùng dị năng để đóng gói t.h.i t.h.ể cháy đen và con chuột chung với .

“Chuột biến dị tìm đến theo mùi của xác c.h.ế.t theo dòng tị nạn đến rừng?”

“Cả hai đều khả năng.” Mai Ngạn Quân , mắt ngừng tìm kiếm những t.h.i t.h.ể còn sót và một vật phẩm lớn hư hỏng xung quanh.

Hai cứ men theo dấu vết Thành Tam lên núi mà xuống, Mai Ngạn Quân kéo một cành cây to bằng cánh tay quét sạch dấu chân mặt đất, những nơi dấu vết rõ ràng hơn, sẽ rắc cành lá khô nhặt lên .

Khi đến cái hố lớn đó, Mai Ngạn Quân vung tay về phía hố, ném tất cả những thứ thu túi đựng xác trong hố.

Đinh Mộ lấy nước khử trùng phun từ xuống .

Xuống đến mép vết nứt chân núi, một dấu vết rõ ràng là qua đêm, vẻ như đám Thành Tam dừng ở chân núi một thời gian ngắn.

Một con đường nhỏ do tạo thành dần dần lên rừng, đám Thành Tam rừng từ chỗ tìm thấy thung lũng, hai cẩn thận xóa từng dấu vết lên núi xung quanh.

Hai bận rộn đến mức mồ hôi nhễ nhại, Đinh Mộ thấy thời gian còn sớm, cô chọn một nơi cách xa đường, khá hẻo lánh đưa Mai Ngạn Quân gian.

“Anh ăn gì trưa nay?” Vừa gian, Đinh Mộ chút hình tượng dựa ghế sô pha, cũng quan tâm bụi bẩn .

“Ăn cơm , no lâu hơn.”

“Em ăn cơm gà nấm hương, còn ?”

“Cơm niêu .”

Đinh Mộ nghĩ, hai phần cơm nóng hổi và một đĩa thịt bò hầm, còn hai ly nước chanh quất đá xuất hiện bàn ăn.

Ăn xong, hai cứ thế ghế sô pha nghỉ ngơi nửa tiếng.

Vừa khỏi gian, Đinh Mộ lập tức cảm thấy gì đó , cô hiệu Mai Ngạn Quân im lặng, hai nhanh chóng xổm xuống, lợi dụng rừng cây rậm rạp để che chắn.

“Bên ngoài !” Đinh Mộ bằng khẩu hình.

Mai Ngạn Quân hiểu ý gật đầu, cũng thấy tiếng chuyện vang lên bên , ít .

Để rõ hơn, Đinh Mộ điều động tinh thần lực trong cơ thể dò xét về phía khu vực nghỉ ngơi của đám bên .

Là một đội hai mươi , dừng nghỉ ngơi ở nơi Thành Tam từng dừng chân.

Xem , bọn họ cũng mới đến đây, mỗi đều mang theo túi lớn túi nhỏ.

Loading...