Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 316
Cập nhật lúc: 2025-07-28 10:33:32
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người quỳ ở đó ôm con lòng, lóc : “Cha của đứa bé còn nữa, giờ con mà chuyện gì thì bảo sống nổi nữa?”
Sau khi cô lóc kể lể xong, những bệnh khác cũng dậy, quỳ rạp xuống tường, cầu xin Đinh Mộ hãy bụng cứu bọn họ.
Nếu bọn họ d.a.o và s.ú.n.g trong tay, Đinh Mộ chắc chắn sẽ g.i.ế.c bọn họ chút do dự, nhưng bọn họ đều là những dân bình thường vũ khí.
Cô cũng là một , trong lòng cô một tia rung động khi thấy những tất cả tất cả vì con .
Người bế con giống như chính ở kiếp , nhỏ yếu như , bất lực như thế.
Khuôn mặt tái nhợt và cơ thể dần dần lạnh lẽo của đứa trẻ phóng to trong tâm trí cô, khiến tay chân cô trở nên lạnh ngắt.
Đột nhiên một bàn tay to ấm áp nắm lấy tay cô, giống như sắp c.h.ế.t đuối nắm lấy cọng rơm cứu mạng, cô liều mạng hấp thụ nóng ngừng truyền đến.
“Mộ Mộ, em ? Em thấy thoải mái ở ?”
Khi giọng của Mai Ngạn Quân vang lên, Đinh Mộ bỗng dưng bừng tỉnh, trong mắt tràn đầy lo lắng.
Cô cong cong khóe môi: “Em cả, chỉ là…”
Mai Ngạn Quân cô với ánh mắt động viên: “Cho dù em gì nữa, thì đều sẽ về phía em.”
Đinh Mộ liếc mắt đám đang quỳ tường, trong lòng nghĩ: “ thể chữa trị cho , nhưng chỉ một chút châm cứu và xoa bóp đơn giản”.
Cô chút khó xử, trong gian thuốc, nhưng thể cứ trắng trợn lấy đưa cho bọn họ dùng .
“Chúng thể chặt củi cho cô để thù lao.” Trấn trưởng của trấn Trát Cát nảy một ý tưởng, khi đôi mắt ông quét qua khu rừng rậm rộng lớn.
Đinh Mộ rõ động tác nhỏ của ông, cô nhướng mày: “Được, nhưng một điều kiện, cây cối trong rừng thể chặt bỏ , chỉ chặt những cành to hơn cổ tay.”
Nếu rừng chặt phá hết, thì sẽ dễ dàng xảy thảm họa lở đất, nên cô cần loại bỏ những mối nguy hiểm thể xảy .
“Được!” Trấn trưởng của trấn Trát Cát hiểu lo lắng của Đinh Mộ.
Đinh Mộ dặn dò phụ nữ hết cho đứa trẻ phát sốt uống thêm nhiều nước, cô và Mai Ngạn Quân về nhà lấy một dược liệu thường dùng.
Lấy một ít thuốc đông y để chữa trị hệ hô hấp, đồng thời lấy một ít thuốc hạ sốt và chống viêm gói từng thứ một trong giấy trắng.
Mấy năm nay, ăn uống tất cả đều là nước suối trong gian của cô, cũng như trồng cây công nghiệp bằng nước suối, còn gà và thỏ thì càng cần , chúng nó vẫn luôn nuôi trong gian, cho nên bệnh, vì thế thuốc dự trữ về cơ bản vẫn động tới.
Khi ngang qua nhà Lâm Trí Viễn, Vương Huệ Trinh từ trong nhà , thấy Đinh Mộ cầm túi lớn túi nhỏ cổng lớn, bà liền hỏi: “Mộ Mộ, cháu định gì thế?”
“Có một đám chạy nạn tới cửa, bên trong nhiều trẻ em bệnh, nên cháu xem.” Đinh Mộ nhẹ giọng , thấy bà lâu khỏi cửa sắc mặt chút tái nhợt.
Khi tin là xem bệnh cho , Vương Huệ Trinh do dự , “Dì thể cùng cháu ?”
Đinh Mộ trong nhà, ý tứ cần cũng rõ.
Vương Huệ Trinh lập tức hiểu ý, “Đừng lo lắng cho chú Lâm của cháu, chú khá hơn nhiều , thể tự xuống giường .”
“Vậy chúng thôi!” Có thêm một giúp đỡ, Đinh Mộ đương nhiên vui vẻ.
Khi đến cổng, mai Vũ Văn và Lam vũ vẫn đang chằm chằm tường như cũ.
Đinh Mộ bảo Mai Ngạn Quân cầm cái bàn , đặt ở cổng lớn, Trương Bằng Phi cầm lấy đồ vật trong tay cô.
Mai Ngạn Quân lấy từ trong gian một khẩu súng, nạp đạn cầm tay.
Anh gật đầu với Đầu Trọc, Đầu Trọc lấy chìa khóa , chậm rãi mở cổng .
Người bên ngoài thấy cổng lớn mở , liền lao lên như một tổ ong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-316.html.]
Mai Ngạn Quân cầm s.ú.n.g ở phía , họng s.ú.n.g màu đen chĩa bọn họ: “Lùi ! Không tiến lên!”
Những phía thấy rõ ràng cầm s.ú.n.g trong tay thì liền lùi , bọn họ hề nghi ngờ, vì chính là b.ắ.n một phát s.ú.n.g cảnh cáo.
luôn những to gan lớn mật, cố gắng hết thử bờ vực của cái chết.
trấn trưởng của trấn Trát Cát kéo , giận dữ : “Cậu sống nữa, nếu c.h.ế.t thì cũng đừng liên lụy đến , đó chính là s.ú.n.g thật đấy!”
“Thật sự là súng!”
“Trấn trưởng của trấn Trát Cát mà cũng tin ?”
Đám đông lập tức bùng nổ, nhưng cũng ai dám bước tới.
Đầu Trọc đóng cửa , giúp Đinh Mộ dọn đồ .
“Trấn trưởng của trấn Trát Cát, sắp xếp đoàn của ông, để những tình huống nghiêm trọng nhất đến .”
Đinh Mộ và Vương Huệ Trinh bàn, hô lớn với trấn trưởng của trấn Trát Cát.
DTV
Người đầu tiên bước lên là bế đứa trẻ, cô pha nước trong xô với nước suối, đứa trẻ uống nhiều, mặc dù vẫn còn sốt nhưng bắt đầu đổ mồ hôi, các triệu chứng bệnh cũng thuyên giảm nhiều.
Khi mở lớp vải bao bọc đứa trẻ để kiểm tra, đứa trẻ gầy, liền là suy dinh dưỡng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì nóng, mắt nhắm nghiền và ho liên tục.
“Đứa trẻ bao nhiêu tuổi ?”
Mẹ đứa bé nhỏ giọng : “Đã năm tuổi .”
Đứa trẻ năm tuổi mà như mới hai ba tuổi, Đinh Mộ kiểm tra cơ thể bé, đó đo nhiệt độ và bắt mạch.
Nhiệt độ cơ thể là 39,2 độ, là tình trạng viêm, sốt và ho do nhiễm trùng đường hô hấp.
Vương Huệ Trinh cầm ống lên, tim phổi của đứa bé, đó sắc mặt bà chút ngưng trọng, kết quả chẩn bệnh của bà giống với Đinh Mộ.
Đầu tiên Đinh Mộ kê cho đứa trẻ một loại thuốc hạ sốt và chống viêm, đó chọn một loại thuốc thảo dược, chi tiết cho phụ nữ một kỹ thuật xoa bóp huyệt, đồng thời bảo cô xoa bóp cho đứa trẻ nhiều hơn để chăm sóc sức khỏe.
Tình huống của những tiếp theo về cơ bản là giống , khả năng miễn dịch giảm sút do suy dinh dưỡng nên khi tro núi lửa tràn tới, nếu bảo vệ sẽ dễ mắc bệnh.
Sau khi xem xong cho tất cả những bệnh, Đinh Mộ gọi trấn trưởng của trấn Trát Cát tới và nhặt một dược liệu còn sót . “Lấy những dược liệu đun sôi cho uống để loại bỏ khí độc hít trong cơ thể.”
Trấn trưởng của trấn Trát Cát vội vàng gật đầu và cúi xuống bày tỏ lòng ơn.
Trong rừng, một đang đốt lửa để nấu ăn, còn một thì dựng những chiếc lều đơn giản.
Đinh Mộ thu hồi ánh mắt, : “Trấn trưởng của trấn Trát Cát, vẫn nên nhanh chóng tìm một chỗ ở . Nếu trời mưa thì sẽ gặp rắc rối đấy.”
trấn trưởng của trấn Trát Cát cau mày khi điều , ai thể nghĩ đến cuộc sống lang thang nơi ở cố định ?
“Chúng cũng mới . Mọi thật sự thể cho chúng ?” Ông về phía cánh cổng lớn kiên cố , trong mắt mang theo hy vọng.
Đinh Mộ lắc đầu: “Bên trong nhỏ, chúng đông như , thật sự thể giữ nhiều như ở đây .”
Dừng một chút, cô tiếp: “ chính phủ xây dựng Tân Gia Viên ở phía tây, thể xem, dân huyện Tùng Lâm đều đến đó.” Đinh Mộ với trấn trưởng của trấn Trát Cát những thông tin mà cô cho ông.
“Thật sự!” Trấn trưởng của trấn Trát Cát lập tức mở to mắt, lông mày dựng thẳng lên, tay hết nắm chặt buông .
Một lúc , trong đầu ông quyết định: “Được ! Cô Đinh, xin hãy cho chúng ở thêm một ngày nữa, ngày mốt chúng sẽ rời .”
Những điều cần thì cô xong, cô thu dọn đồ đạc, chuẩn về.
Đôi mắt sắc bén của Đinh Mộ quét qua đám đông phía trấn trưởng của trấn Trát Cát, rõ ràng cô cảm nhận một ánh mắt như như đang chằm chằm .