Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 319
Cập nhật lúc: 2025-07-28 10:33:40
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Anh Báo, nãy thấy tình hình trong thung lũng ? Dãy nhà hai tầng san sát ở đằng xa thật hoành tráng, còn những nhà kính lớn, bên trong chắc chắn nuôi nhiều gia súc và trồng nhiều lương thực.”
Giọng của phụ nữ ngọt ngào, cơ thể mềm mại xương của cô dựa đàn ông tên là Báo.
Anh Báo liên tục chăm chú, vẫn đang tiêu hóa cảnh tượng mới thấy.
Bên cạnh, một đàn em thấy cả gì, bọn họ nóng ruột, “Anh cả, chúng thật sự theo trấn trưởng Trát Cát, bộ đến cái nơi gọi là gia viên mới đó ?”
“Cậu cứ vội gì, chuyện chúng còn tính toán lâu dài mới .”, Anh Báo trừng mắt .
Một tên đàn em khác phục, ánh mắt lóe lên tia bất an: “Anh Báo, cẩn thận đêm dài lắm mộng.”
Anh Báo sững , vẫy tay hiệu cho mấy gần, cùng thì thầm bàn bạc.
Một lát , một trong bọn họ nhanh chóng chạy xuống núi.
Những còn giả vờ nhặt củi, liên tục loanh quanh quanh tường. Một khác tiếp cận đội của Chu Tụ Bảo, cố gắng dò la thông tin hữu ích.
bọn họ rằng, những hành vi bất thường của bọn họ đều camera ẩn tường ghi .
Trong nhà ăn lớn ở thung lũng, Diêu Nghiêu thành thạo điều chỉnh một hình ảnh giám sát chụp và chiếu lên màn hình lớn.
Đinh Mộ thấy, hừ lạnh một tiếng: “Chắc đám chữ c.h.ế.t như thế nào.”
“Nếu bọn họ sợ chết, chúng cũng lâu luyện tập.” Mai Ngạn Quân cau mày, giọng mang theo sát khí.
“Anh, chúng cần báo cho Chu Tụ Bảo ?”
Chu Tụ Bảo thực lực ở mặt, Đầu Trọc kết giao với ông .
“Không cần, đó trải qua bao nhiêu sóng gió , nếu chuyện nhỏ cản trở thì ông cũng thể đến ngày hôm nay. Chúng tự sắp xếp là , thể để lộ những camera ẩn cho ngoài .”
Mai Ngạn Quân tiết lộ hết thực lực của .
“Thím Trần, hôm nay chúng ăn tối sớm một chút, bọn họ chắc sẽ chọn hành động nửa đêm.”
Đinh Mộ nghĩ ăn cơm sớm một chút, còn thể nghỉ ngơi.
“Nấu thịt kho tàu cho ăn .” Mai Ngạn Quân hào phóng lấy một miếng thịt lớn từ trong gian.
Nhân lúc cơm canh vẫn nấu xong, Đinh Mộ về nhà một chuyến.
Bên ngoài tro núi lửa mịt mù, trong nhà luôn bật máy lọc khí, phạm vi hoạt động của hai chú chó Thiểm Điện và Bình An chỉ sân và sân .
Mai Đóa nhất quyết chịu về nhà, cô bé sợ buổi tối chó thấy động tĩnh sẽ sủa mãi.
Đinh Mộ cho bọn chúng ăn xong thì phất tay một cái, sảng khoái cho bọn chúng gian.
Sau bữa tối, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân sớm chuẩn ứng phó với trận chiến sắp tới.
Bọn họ dựng vài chiếc lều đơn giản ở phía bên bức tường, đêm nay đeo khẩu trang ngủ trong lều, như động tĩnh gì cũng thể kịp thời phản ứng, thuận tiện hành động.
Lý Gia Minh đeo kính đêm quan sát tỉ mỉ tình hình bên ngoài, nửa đêm thứ đều bình thường, đám nạn dân ngoài việc giải quyết nhu cầu sinh lý bình thường thì những khác đều quây quần bên đống lửa sưởi ấm.
Đến nửa đêm, khi đa chìm giấc ngủ, những kẻ ý đồ nhân lúc trời tối lén lút khắp nơi.
Trên xe, Chu Tụ Bảo ghế sang trọng nhắm mắt dưỡng thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-319.html.]
Tiếng gõ cửa cha dài hai ngắn đột nhiên vang lên bên ngoài xe, Chu Tinh Nghiên dậy mở cửa.
Là Ngô Quảng, khẽ gật đầu với Chu Tinh Nghiên bước lên xe, cúi đầu nhỏ bên cạnh Chu Tụ Bảo: “Ông chủ, bên ngoài quỷ, e rằng đêm nay yên .”
Chu Tụ Bảo hé mắt, tia lạnh lẽo lóe lên trong mắt: “Trang đầy đủ vũ khí cho em, cảnh giác, với những trong xe khác một tiếng.”
“Vâng, ông chủ, sẽ sắp xếp ngay.”
Sau khi Ngô Quảng , Chu Tinh Nghiên khóa cửa xe.
Sau khi trở về chỗ , cô nhíu mày lo lắng: “Cha, động thủ địa bàn của cô Đinh và Mai , bọn họ nghĩ chúng bất lợi cho bọn họ ?”
Chu Tụ Bảo nhắm mắt giống như ngủ.
Ông quản gia đầu Chu Tinh Nghiên, ánh mắt đầy yêu thương: “Đứa ngốc , chắc chắn vợ chồng cô Đinh chuẩn sớm hơn chúng , khi giờ bọn họ đang canh tường .”
“Không thể nào! Bọn họ chuyện gì ?”
Chu Tinh Nghiên luôn cảm thấy cha cô và ông quản gia phóng đại về khả năng của Đình Mộc và Mai Ngạn Quân, mặc dù cô chứng kiến bọn họ g.i.ế.c sâu ở sa mạc, nhưng bọn họ cũng đến mức thấu vạn vật chứ.
Ông quản gia khẽ nhướng mày, giọng điệu bình thản như thể việc đều trong tầm kiểm soát, “Đêm nay cháu sẽ thấy thôi.”
Đêm tối gió lớn, đêm g.i.ế.c , một tiếng thét chói tai xé toạc màn đêm tĩnh mịch của khu rừng.
Mấy Đinh Mộ tường thành thấy động tĩnh, vội vàng đeo kính đêm cầm vũ khí vị trí.
DTV
Lúc , trong đoàn xe của Chu Tụ Bảo, tiếng s.ú.n.g và tiếng kêu của liên tục vang lên.
“Ầm ầm”, một quả b.o.m xăng ném từ bên ngoài cổng, ngọn lửa bùng cháy dữ dội mặt đất.
Bốn khiêng một cây to lao từ hướng rừng, vẻ như đập cửa, bốn chạy nhanh, trong nháy mắt đến bên cửa.
Bọn họ hô khẩu hiệu, chuẩn tông cửa.
“Một, hai...” Chưa kịp hô xong chữ cha, “bùm, bùm” hai tiếng, hai đầu nổ tung đầu, đạn xuyên qua trán, xương sọ lật tung, mất nửa đầu, lập tức ngã xuống.
Một trong bọn họ còn ngã cây, não đỏ trắng b.ắ.n tung tóe cây, ánh lửa trông ghê rợn.
Những còn thấy , lập tức sợ hãi, cởi dây , bỏ chạy.
Đáng tiếc, Đinh Mộ tường thành sẽ cho bọn họ cơ hội, cô và Mai Ngạn Quân liên tiếp nổ súng, mấy lập tức ngã xuống đất chết.
Khủng hoảng ở cổng chính tuyên bố giải quyết.
Mai Ngạn Quân lấy bộ đàm , hỏi tình hình của Chu Tụ Bảo.
Đầu bên bộ đàm, giọng nhanh chậm của Chu Tụ Bảo vang lên, “Cậu Mai, một nhóm nạn dân cướp bóc ban đêm, một phụ nữ thức dậy nửa đêm phát hiện, mới đánh thức .”
“Có vài chục ở phe đối phương, một phần nhỏ còn súng. Đêm quá tối, đám nạn dân trộn đội ngũ . Mấy Ngô Quảng đang tìm kiếm, lẽ sẽ sớm giải quyết .”
Trong bóng tối, chợt thấy một giọng trong trẻo từ đoàn xe của Chu Tụ Bảo: “Mời nhanh chóng nhóm lửa theo từng gia đình, chỉ những quen .”
Đinh Mộ theo hướng âm thanh, cô thấy một phụ nữ mảnh mai nóc xe, chính là Chu Tinh Nghiên.
Cô lắc đầu, Chu Tụ Bảo thông minh như tại nuôi một đứa con gái ngốc nghếch như thế.
Có cô chê đủ nổi bật trong đêm tối, cao như để biến thành mục tiêu ?
Có lẽ lời của cô tác dụng, xung quanh dần dần những đống lửa nhóm lên.