Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 339
Cập nhật lúc: 2025-07-28 10:34:34
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghĩ đến việc khăng khăng ăn cơm ở nhà ăn, Đinh Mộ đau đầu, “Mưa axit đến , thật sự thể mở nhà ăn nữa. Tối nay, chúng kiểm kê vật tư, phân phát cho , mỗi nhà ít nhất dự trữ một tháng lương thực.”
“Vậy gia súc ở khu chăn nuôi thì ?” Sau một thời gian cho ăn, Lam Vũ vô cùng quen thuộc với gia súc trong khu chăn nuôi.
Mai Ngạn Quân cau mày, “Đến lúc đó xem tình hình, thì đưa gian.”
“Được, cứ như .” Đinh Mộ đồng ý, cô còn nuôi ít động vật trong gian.
Nói xong những việc cần xử lý, giải tán, ai về nhà nấy.
Đinh Mộ đến kho chứa lương thực, tủ lạnh trống , cô lấy đủ loại thịt từ gian cho trong, cô nhét đầy bốn, năm tủ đông, thịt gà, vịt, heo, trâu, thiếu thứ gì.
Tủ lạnh tốn nhiều điện, nhà nào cũng , cô lấy nhiều trái cây do gian sản xuất .
Cô dừng vẽ vẽ, cho đến khi cả nhà kho gần như đầy ắp.
DTV
Cuối cùng, cô đóng cuốn sổ , đợi đến bữa tối sẽ phân phát vật tư ở đây cho .
Khi Đinh Mộ khỏi nhà kho, cô thấy Mai Ngạn Quân đang điều chỉnh màn hình trong phòng ăn.
“Camera hỏng ?”
“Không, kéo một đường dây đến nhà , đến lúc đó cần chạy đến đây, ở nhà cũng thể thấy tình hình bên ngoài bức tường.”
Sau khi bận rộn như đánh trận, cuối cùng Đinh Mộ thu hoạch tất cả các loại cây trồng đất nhà kính, bao gồm cả các loại thảo dược thể thu hoạch trong vườn thuốc.
Còn về vấn đề chỗ ở của Đường Thất, khi Đinh Mộ hỏi cô , thì cô chút do dự dẫn Đường Tư ở trong nhà của Lam Vũ.
Lam Vũ cũng hào phóng đồng ý, dù cũng sống ở nhà thím Trần.
Nhìn hai chị em thậm chí một bộ quần áo để , Đinh Mộ chọn nhiều quần áo mà cô mua đồng trong gian cho bọn họ.
Mọi thứ đấy, cơn mưa axit mà Đường Thất rơi ngày thứ ba.
Mà là lúc bình minh ngày thứ tư, Đinh Mộ mới thấy tiếng mưa rơi lộp độp bên ngoài.
Mưa axit đến!!
Đinh Mộ lắng một lúc, bên ngoài thật sự đang mưa.
Vì , cô điều động tinh thần lực trong cơ thể hướng về phía rừng rậm, cả khu rừng im ắng như chết, một chút dấu vết của sự sống.
Bây giờ tinh thần lực của cô mạnh hơn nhiều, thậm chí thể đến vách đá mà cô lâu đến.
Bên ngoài hang động một hàng rào bằng gỗ chắc chắn bao quanh, lửa trong hang động vẫn cháy rừng rực, đều co ro bên trong.
Nơi sâu nhất của hang động chứa lương thực và vật tư của bọn họ, chất đầy ắp thật sự ít, còn một hồ nước khổng lồ chứa đầy nước.
Bên cạnh hang động, Đinh Mộ phát hiện bọn họ đào thêm một hang động lớn lắm, bên trong chất đầy cành cây khô.
Đều là những nỗ lực sống một cách nghiêm túc.
Đinh Mộ quét tinh thần lực về phía núi, núi cũng vấn đề gì.
Cô thử quét tinh thần lực về phía Lang Cốc.
Kể từ khi Chu Tụ Bảo sống ở đó, Lang Cốc trở nên náo nhiệt hơn nhiều.
Bên cạnh bức tường gần rừng sâu, những sống trong lều tạm bợ phát tiếng la hét thảm thiết.
Dưới sự xối xả của mưa axit, làn da lộ ngoài của bọn họ ăn mòn, để lộ lớp da thịt đỏ tươi trắng.
Có mặt đất kêu gào đau đớn, vội vàng dùng đủ thứ để bịt những chỗ dột nước...
Chu Tụ Bảo và ông quản gia đánh thức trong nhà, lắng tiếng mưa bên ngoài và tiếng la hét của .
Ngô Quảng bước , lắc đầu với hai , “Ông chủ, chúng thể ngoài ! Cầm ô cũng vô dụng, mưa axit nhanh chóng hỏng ô; Mặc áo mưa, ban đầu bọn nghĩ là ích, nhưng vài bước, thì mưa axit cũng thủng áo mưa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-339.html.]
Chu Tụ Bảo thẳng dậy, “Tình hình nhà cửa các nơi thế nào?”
“Ông chủ yên tâm, và em kiểm tra kỹ , tạm thời vấn đề gì.” Ngô Quảng , nhưng trong lòng vẫn khỏi lo lắng, ngắn hạn , nhưng dài hạn thì khó .
Đây là đầu tiên bọn họ đối phó với cơn mưa axit mạnh như , chút bất lực.
Chu Tụ Bảo xuống ghế, dây cung căng thẳng trong lòng buông lỏng, “Nhà của chúng đều xây bằng vật liệu đặc biệt, chắc thể chịu cơn mưa axit .”
Dừng một chút, ông tiếp, “Nếu từ khu lều chạy đến khu dân cư trú mưa, bảo trấn trưởng Trát Cát quản lý , lời thì đuổi thẳng ngoài.”
Ông quản gia nhướng mí mắt, liếc Ngô Quảng, “Gia súc ở khu chăn nuôi thế nào ?”
“Quản gia Phúc cứ yên tâm, bên đó quản gia Thọ trông coi, chuyện đều cả.”
Quản gia Thọ chính là em trai của ông quản gia cứu ở trang trại Tinh Tinh.
Ngô Quảng rời , tay nắm lấy tay nắm cửa, đầu Chu Tụ Bảo, “Ông chủ, những thương ở khu lều thì ?”
Chu Tụ Bảo dựa ghế, nhắm mắt như đang ngủ, một lúc mới chậm rãi , “Phải trách thì trách bọn họ lúc việc lười biếng, bây giờ ở trong nhà, trách ai đây? Hoàn do bọn họ tự tự chịu. Không cần quan tâm, sống sót là bọn họ mạng lớn, c.h.ế.t cũng là đáng đời.”
Ngô Quảng gì nữa, đẩy cửa bước khỏi phòng.
Đinh Mộ xem xong những chuyện xảy ở Lang Cốc, dùng tinh thần lực quét qua từng ngôi nhà và nhà kính trong thung lũng.
Không thấy gì bất thường, cô mới thu hồi tinh thần lực.
Cô trở , Mai Ngạn Quân ôm cô lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng cô, “Ngủ !”
Ngày mưa ngủ ngon, ngày hôm , Đinh Mộ đánh thức bởi tiếng bộ đàm.
“Anh, bên ngoài mưa ! Anh dậy ?” Giọng lo lắng của Đầu Trọc vang lên trong bộ đàm.
Mai Ngạn Quân đưa tay lấy bộ đàm bàn, vặn nút liên lạc: “Chuẩn dậy đây, , mưa rơi lúc trời hửng sáng.”
Nửa đêm cũng như Đinh Mộ, mưa rơi, cũng tỉnh giấc.
Nhớ cảnh tượng thê thảm của những ở Lang Cốc lúc nửa đêm, Đinh Mộ cầm bộ đàm lên dặn dò Đầu Trọc: “Đầu Trọc, thấy ?”
“Nghe thấy! Chị dâu, chị .”
Đinh Mộ thẳng dậy, hắng giọng: “Đầu Trọc, với , khi tạnh mưa đừng ngoài, mưa axit bên ngoài mạnh, ô dù áo mưa đều vô dụng cả.”
“Lợi hại !” Đầu Trọc kéo một góc rèm cửa ngoài.
“Cậu nhắc nhở , đừng ngốc nghếch chạy ngoài.”
“Vâng, chị dâu. Em sẽ thông báo cho bọn họ ngay.”
Đinh Mộ cúp bộ đàm, dậy đến bên cửa sổ ngoài.
Mưa axit rơi xuống đất bốc lên làn khói nhàn nhạt, chắc những làn khói cũng hại cho cơ thể con .
Nhìn xa xa, lá cây và cỏ xanh bên ngoài mất màu xanh, dần dần chuyển sang màu đen, đang héo úa với tốc độ thể thấy bằng mắt thường, thứ bắt đầu trở nên vô hồn.
Mai Ngạn Quân đến lưng cô, khoác áo khoác cho cô: “Trời lạnh, cẩn thận cảm.”
Lúc Đinh Mộ mới cảm nhận trong phòng lạnh lẽo, thở đều màu trắng: “Trời lạnh, đốt lò sưởi lên thôi.”
“Cơn mưa axit cũng khá lợi hại nhỉ.” Mai Ngạn Quân cũng chú ý đến sự đổi của thực vật bên ngoài.
Đinh Mộ khẽ vỗ tay : “Yên tâm ! Nhà kính và nhà cửa đều cả, bữa sáng , em đói .”
“Em ăn gì?” Mai Ngạn Quân in một nụ hôn lên má cô.
“Sữa đậu nành và bánh rán.”
Đinh Mộ mặc quần áo tử tế bước xuống, lò sưởi trong phòng khách đốt lên.