Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 345
Cập nhật lúc: 2025-07-28 23:55:01
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mỗi ngày đều sẽ sạc đầy điện cho bộ đàm, khi trời mưa, chắc chắn sẽ lấy bộ đàm để cùng chuyện bất kể sáng trưa chiều tối.
Mỗi nhà đều trồng nhiều rau xanh ở phía và sân của . Bởi vì thời tiết nên tốc độ sinh trưởng của chúng chậm nhưng suy cho cùng chúng cũng vẫn là nguồn cung cấp thực phẩm của gia đình.
Lúc trời mưa, lập tức hẹn đến khu vực chăn nuôi để tập luyện.
Nửa phía của khu vực chăn nuôi vẫn sử dụng đến, bên trong khá sạch sẽ và rộng rãi, là nơi thích hợp để tập luyện.
Mai Ngạn Quân lấy một tấm bia sẵn từ trong gian và cho từng nhóm luyện tập tiến hành tập xạ kích.
Trải qua thực chiến , đối tượng luyện tập chủ yếu là mấy Mai Vũ Văn với Vạn Nhạc Vận, vì phụ nữ và trẻ em như bọn họ kỹ năng kém hơn.
Đinh Mộ với Mai Ngạn Quân mới tiến hành luyện tập. Khi sức mạnh tinh thần tăng lên thì thể lực của Đinh Mộ cũng tăng lên nhiều.
Nếu thực lực giữa nam nữ khá chênh lệch thì xét về kỹ năng với trình độ, Đinh Mộ với Mai Ngạn Quân đều ngang bằng .
Lam Vũ đang dạy Đường Thất b.ắ.n tên. Kiếp Đường Thất cũng từng học qua, hơn nữa cô còn kinh nghiệm thực chiến phong phú nên chỉ trong một buổi sáng luyện tập, trình độ của cô gần bằng nhóm Lý Trí Dũng.
Ba ngày liên tục, trong thung lũng đều tập luyện ở bên trong khu vực chăn nuôi.
Mọi đều tập luyện vô cùng chăm chỉ, liên tục những động tác đơn giản, bọn họ tin rằng luyện tập nhiều sẽ trở nên thành thục hơn.
DTV
Liên tục ba ngày trời mưa, Trương Hướng Đông thể chờ thêm nữa nên cầm cái cuốc lên để ngoài ruộng.
Ông mở cửa đúng lúc Đinh Mộ ngang qua bắt gặp.
Đinh Mộ thấy Trương Hướng Đông cầm cuốc hỏi: “Chú Trương, chú ruộng ?”
Trương Hướng Đông ý thức bản bắt gặp: “Ừ. Rau trong vườn lớn chậm quá, chú định đồng trồng thêm ít rau.”
“Trong nhà còn rau để ăn ?” Đinh Mộ liếc mắt trong phòng.
Trương Hồng Tú từ trong phòng, thấy chồng đang vác cuốc vai, kịp hiểu chuyện gì thì thấy Đinh Mộ hỏi như , bà vội vàng : “Có, trong tủ lạnh vẫn còn nhiều! Ông già ngoan cố , cũng chịu nghỉ ngơi.”
Đinh Mộ khẽ gật đầu: “Có là , lát nữa cháu sẽ bảo Quân chia cho mỗi nhà thêm một ít.”
Liếc mắt bầu trời u ám, Đinh Mộ trầm giọng : “Chú Trương, mưa axit thể rơi bất cứ lúc nào, nó quy luật nào cả. Trong thung lũng của chúng cũng thiếu chút thức ăn , chú nên mạo hiểm như , để lo lắng sẽ cho lắm.”
Cô già đóng góp sức lực của cho , nhưng chính vì nên họ thường bỏ qua những nguy hiểm đang tồn tại.
Đường Thất đang gánh củi ngang qua cũng dừng : “Chú, chú thể đợi đến khi mưa axit giảm bớt một chút thì ruộng.”
Trương Hướng Đông thấy hai mắt sáng lên: “Khi nào thì mưa axit mới thể giảm bớt ?”
“Chắc là ba tháng . Đến lúc đó, tuy mưa axit vẫn còn rơi nhưng chú cũng thể mặc áo mưa bình thường ngoài.”
“Được, chú sẽ chờ thêm.”
Đinh Mộ hiểu tâm trạng của ông : “Ba tháng chú coi như là nghỉ ngơi .”
“Được, chú lời cháu.” Trương Hướng Đông xong cất cái cuốc trong phòng.
Sau khi khỏi nhà họ Trương, Đinh Mộ lập tức thẳng đến khu vực chăn nuôi. Tranh thủ tạnh mưa, cô tập luyện thêm nữa.
Nhìn thấy Đường Thất đang vác hai bó củi ở bên cạnh, thấy sức lực của cô cũng kém nên Đinh Mộ thi đấu với cô .
“Đường Thất, lát nữa em tập luyện nữa ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-345.html.]
“Đi, em vác chỗ củi về nhà lập tức đến đó.”
“Chị tập luyện cùng em một chút, em thấy thế nào?” Đinh Mộ chuyện.
Hai mắt Đường Thất sáng ngời. Kiếp cô Đinh Mộ mạnh, nhưng cô mãi vẫn cơ hội để đọ sức: “Được. Chị Mộ. Chị đến đó đợi em nhé.”
Đi đêm nhiều ngày gặp ma.
Sau khi cùng đến khu vực chăn nuôi, bầu trời hề bất kỳ dấu hiệu gì lập tức đổ mưa to tầm tã.
Có ngói che đầu nên Đinh Mộ hề lo lắng chút nào, chỉ là cô trận mưa sẽ kéo dài bao lâu.
Khi trời mới trời mưa, một cảm thấy chút lo lắng, nhưng thấy những khác đều nghiêm túc tập trung luyện tập thì lo lắng trong lòng họ lập tức tan biến hết.
Bọn họ chỉ là nhốt trong khu vực chăn nuôi, chứ cũng mắc mưa axit ở bên ngoài mà thể về nhà . Tất cả đều ở bên thì gì sợ.
Đến trưa, trời vẫn còn mưa.
Mai Ngạn Quân lấy bánh nén khô từ trong gian . Anh cho rằng buổi chiều sẽ tạnh mưa nên buổi trưa thể ăn tạm một chút.
Bánh nén khô vị ngon lắm, Đinh Mộ quen với việc ăn đồ mềm nên ăn quen. Cô dáng vẻ của , gì, cúi đầu ăn uống từng hụm nước suối.
Mọi thấy Đinh Mộ chê, cũng học theo cô ăn uống từng hụm nước nhỏ như .
Buổi chiều, mưa nhỏ hơn.
Từ Hiểu Linh, Trương Hướng Đông, Lưu Hoa Bân ở trong nhà mặc áo mưa , lấy ô che mưa và mở cửa đến khu vực chăn nuôi.
Hành động mạo hiểm của họ Định Mộ ngoài quan sát tình hình trời mưa thấy, khiến cô sợ hãi đến mức tim nhảy lên cổ họng.
“Quay về! Nhanh về ! Ô che mưa bình thường chịu cơn mưa !”
Từ Hiểu Linh đang cõng Từ Nặc ba tuổi ở lưng : “Chị dâu, chị bây giờ?”
“Đừng quan tâm đến chúng , khi mưa tạnh phép khỏi nhà!” Đinh Mộ lạnh lùng .
Mọi thấy âm thanh và thấy hành động của họ thì vội vàng hét lên với họ.
Trần Tử Kiện lo lắng : “Anh ở chỗ vấn đề gì. Hiểu Linh, em nhanh về .”
Từ Hiểu Linh lời về phòng, lo lắng đóng cửa .
Trương Hướng Đông và Lưu Hoa Bân đóng cửa thì trời lập tức đổ cơn mưa to xuống.
Thật là quá nguy hiểm!
Buổi tối, mưa vẫn ngừng rơi.
Khi màn đêm buông xuống, nhiệt độ trong khí giảm xuống âm mười độ, khu vực chăn nuôi trống trải, khắp nơi đều vô cùng lạnh.
Mai Ngạn Quân lấy củi tích trữ lúc từ gian , đốt hai đống lửa, lúc mới cảm thấy ấm áp hơn một chút.
Đinh Mộ thấy tinh thần và trạng thái của đều , vì nguyên nhân nhốt ở đây mà lên tiếng phàn nàn, oán trách.
Như Lam Vũ và Đầu Trọc là hai tính cách hướng ngoại, ngược còn vui vẻ đùa.
Mai Ngạn Quân khoai lang đỏ, khoai tây từ trong gian để ném đống lửa nướng ăn.
Đinh Mộ đến phòng để thức ăn chăn nuôi ôm một bó cỏ khô to và trải đều bên trong chuồng lợn ở bên cạnh.