Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 350
Cập nhật lúc: 2025-07-28 23:55:15
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vì mưa axit, bên trong một căn nhà hai, ba mươi ở, vì trời lạnh nên quá chú trọng vệ sinh cá nhân, mở cửa , mỗi phòng đều tỏa mùi khó chịu, khí ô nhiễm.
Đinh Mộ cau mày, tòa nhà hai tầng, mỗi tầng hai mươi phòng, hỏi Ngô Quảng: “Mỗi phòng đều nhiều ở như ?”
Mưa axit đến quá nhanh, nhà của bọn họ vẫn xây xong, mùi mỗi phòng khó chịu, Ngô Quảng chút ngượng ngùng, “ thế, khu dân cư theo kế hoạch của chúng mới thành một phần ba thôi.”
Đến phòng của trấn trưởng Trát Cát, ông ở cùng vài vệ sĩ, trong phòng tổng cộng mười hai giường hai tầng, tuy ít hơn nhưng vẫn vẻ chật chội.
Trấn trưởng Trát Cát ho khá nặng, thấy Đinh Mộ bước , ông vô cùng ngạc nhiên, vội đeo khẩu trang, cố gắng dậy khỏi giường, “Cô Đinh, cô đến đây?”
Dưới ánh đèn mờ ảo, Đinh Mộ cũng thể thấy khuôn mặt hốc hác của ông lộ vẻ bệnh tật màu vàng sáp, cô bước tới mấy bước giữ ông .
“Nghe ông bệnh, đến thăm ông.”
Hốc mắt trấn trưởng Trát Cát nóng lên, những lời nghẹn trong cổ họng.
Đinh Mộ giả vờ thấy vẻ lúng túng của ông , cô xuống chiếc ghế nhỏ mà Ngô Quảng đưa cho cô, nắm lấy tay ông để bắt mạch, đó lấy ống từ hộp thuốc , kiểm tra vùng tim phổi.
Cô đặt ống xuống, nhẹ nhàng : “Không gì đáng ngại, uống thuốc điều chỉnh một thời gian là .”
“Buổi tối lúc ngủ, đều cảm thấy thở , luôn nghĩ rằng sắp c.h.ế.t .” Trấn trưởng Trát Cát yếu ớt .
Đinh Mộ liếc ông , đó là do hít khí độc trong mưa axit, dẫn đến viêm phổi, ông mới cảm thấy khó thở.
Ngoài mặt cô vẫn để lộ cảm xúc gì, vẫn giữ vẻ bình tĩnh, “Trấn trưởng Trát Cát, ông nhất định suy nghĩ như . Đó là vì ông quá lâu thấy mặt trời, nên mới khiến tâm lý trở nên buồn bực.
Có nhiều dân ở , vẫn đang trông chờ ông dẫn dắt bọn họ đấy.”
Lời của Đinh Mộ giống như một liều thuốc trợ tim, trấn trưởng Trát Cát lập tức tỉnh ngộ, “ ! Có thể là quá lâu thấy mặt trời.”
“ sẽ kê một loại thuốc cho ông, uống sẽ giúp ông thở dễ dàng hơn.”
“Được, cảm ơn cô Đinh!”
“Không cần cảm ơn! Muốn cảm ơn thì cảm ơn ông chủ Chu , ông trả thù lao cho .”
Trấn trưởng Trát Cát cụp mắt xuống, một lúc ông mới : “Cô và ông chủ Chu đều là !”
Đinh Mộ khẽ , “Trấn trưởng Trát Cát, tận thế sống lâu, nhẫn tâm mới thể sống sót.”
“ gặp vô , trực giác của với rằng chuyện sai .” Trấn trưởng Trát Cát chằm chằm Đinh Mộ với ánh mắt sáng ngời.
Quan niệm khác , Đinh Mộ tranh luận với ông , cô thuận theo lời ông : “Ông đúng.”
Sau khi kê đơn thuốc cho trấn trưởng Trát Cát, cô khám cho những vệ sĩ khác trong cùng phòng, kê đơn thuốc xong, Đinh Mộ theo Ngô Quảng đến khu dân cư hai, ba mươi ở để khám bệnh cho .
Sau khi xem xét một vòng, Đinh Mộ mới thống nhất kê đơn thuốc.
Người bệnh ở Lang Cốc chủ yếu là do mật độ đông, khí lưu thông, thức ăn đơn điệu, dinh dưỡng đầy đủ, hơn nữa phần lớn nấu ăn đều trực tiếp ném khoai tây, khoai lang lên đống lửa, nướng xong vỗ vỗ tro ăn cả vỏ, vệ sinh ăn uống kém, thiếu thuốc men mới khiến liên tục bệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-350.html.]
Đinh Mộ đưa những lời đề nghị giúp những bệnh nữa với Ngô Quảng, vệ sinh tập thể và vệ sinh cá nhân, khi mưa thể mở cửa sổ để thông gió.
Ngoại trừ một ít bệnh nhân tình trạng bệnh giống dặn dò riêng, Đinh Mộ kê một đơn thuốc lớn, đưa dược liệu cho Ngô Quảng, “Bó thuốc chia sắc cho uống trong năm ngày, sắc buổi sáng, buổi tối sắc thêm một .”
Sau đó lấy từ một túi khác một ít ngải cứu, cô đặc biệt điều chế thuốc ngải cứu dành cho sương mù độc hại do mưa axit, “Những thứ dùng để xông, mỗi ngày đốt một ít ở giữa phòng, đừng sợ khói, tác dụng của thuốc là kháng khuẩn khử độc, quen dần là .”
Đinh Mộ đang thu dọn hộp thuốc chuẩn thì một ông lão gầy gò ngoại hình giống quản gia vội vàng chạy về phía cô, “Cô Đinh, xin đợi một lát.”
Ngô Quảng bên cạnh vội vàng cúi đầu chào, “Quản gia Thọ!”
Nghe gọi như , Đinh Mộ đến là em trai của ông quản gia, quản gia Thọ lúc ở trang trại Tinh Tinh thà c.h.ế.t chứ chịu khuất phục.
Quản gia Thọ đến mặt Đinh Mộ, vẻ mặt buồn bã cung kính : “Cô Đinh, nhiều gia súc trong khu chăn nuôi của chúng cũng bệnh.”
Được , coi cô là vạn năng , khám cho xong còn khám cho gia súc.
Đinh Mộ chút dở dở , “Quản gia Thọ, bác sĩ thú y, khám bệnh cho động vật.”
“Đám gia súc đó là mạng sống của , bây giờ bọn chúng từng con từng con đều khỏe, trong lòng khó chịu.” Quản gia Thọ cũng là bệnh vái tứ phương nên mới tìm đến Đinh Mộ.
Đinh Mộ vì tấm lòng trung thành của ông , cũng như sự coi trọng đối với gia súc, trong lòng chút cảm động, “Vậy sẽ cùng ông xem thử! Nói , bác sĩ thú y, cũng nhiều”.
Quản gia Thọ vui mừng còn kịp, thể kén chọn, “Sẽ , sẽ , dù cô cho một lời khuyên hữu ích cũng .”
DTV
Vì , Đinh Mộ theo quản gia Thọ đến khu chăn nuôi phía nơi ở của Chu Tụ Bảo.
Khu chăn nuôi của Chu Tụ Bảo là chép của thung lũng, Đinh Mộ cảm thấy kích thước giống .
Vừa , Đinh Mộ cảm thấy khó thở hơn nhiều.
Có thể là vì nhà xây dựng vội vàng, mỗi chuồng nuôi lượng lợn bò dê tương đối nhiều, gia súc đều chán nản.
Đinh Mộ thức ăn chăn nuôi của bọn họ, ngoài cỏ khô còn ít cây khoai lang ngô, cô cầm cỏ lên ngửi, vấn đề gì.
Vì , cô bắt đầu quan sát xung quanh khu chăn nuôi.
Các cửa sổ thông gió đều đóng kín, quản gia Thọ sợ gia súc lạnh, mỗi một đoạn đặt một chậu lửa.
Đinh Mộ cau mày, “Số lượng chăn nuôi của ông quá dày đặc, khí lưu thông , ông còn đốt chậu lửa, cảm thấy khó thở, huống chi là gia súc ở đây, ông thể mở cửa sổ để thông gió khi trời mưa.”
Cô đưa một lời khuyên quý giá cho quản gia Thọ, đồng thời kê một loại thảo dược để quản gia Thọ sắc thuốc cho gia súc uống, “Đây là ngải cứu, ông đốt mỗi ngày để xông chuồng nhé, thể khử trùng diệt khuẩn, khói nhiều, nhưng ảnh hưởng nhiều đến gia súc”.
Quản gia Thọ vô cùng ơn, nếu sợ dọa Đinh Mộ, ông thể quỳ xuống mặt cô.
“Cảm ơn! Cô Đinh, nếu cô đến, cũng , thực sự cảm ơn cô nhiều!” Quản gia Thọ kích động đến mức năng lộn xộn.
Nghe theo lời khuyên của Đinh Mộ, quản gia Thọ lập tức dặn dò theo lời cô .
Rời khỏi khu chăn nuôi, Đinh Mộ thấy Chu Tụ Bảo đang đợi ở bên cạnh, bên cạnh ông bốn con dê béo trói chân.