Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 358
Cập nhật lúc: 2025-07-28 23:55:37
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đinh Mộ chỉ lấy một ít thảo dược mà còn cho thêm gạo, rau, thịt, trứng, bổ sung dinh dưỡng giúp bọn họ thanh lọc độc tố trong cơ thể, phục hồi chức năng cơ thể.
Quay trở khu chăn nuôi, Đinh Mộ đặt đồ xuống, lấy một bó lớn thảo dược ném nồi nước đang đun, “Thảo dược tác dụng sát trùng tiêu viêm, khi nước sôi, lấy nước tắm . Tắm rửa xong, đến chỗ phiên xem vết thương. Khử trùng băng bó, lấy thuốc.”
Đầu Trọc và Lý Trí Dũng giúp bọn họ ôm cỏ khô đến, Cao Kính phân chia mỗi nhà một chuồng heo theo lượng trong nhà.
Lúc , Trần Tử Kiện định với Đinh Mộ mấy nhưng thôi.
“Cha ơi, mau đến đây, bên trong đồ ăn!” Con gái của Cao Kính bới túi da rắn mà Đinh Mộ để cho bọn họ.
Cao Kính đến xem, bên trong chỉ gạo mà còn một miếng thịt heo lớn và hai mươi quả trứng.
Cái đầu vốn đang choáng váng vì sốt, lập tức tỉnh táo hơn ít.
Vi Tú Anh run tay, miệng lẩm bẩm: “Cô Đinh đúng là ân nhân lớn của chúng .”
Một cô gái đang ở phía tiến lên, thấy đồ trong túi, mắt sáng lên, “Oa, chúng thịt để ăn !”
Kha Chương tuy đang sốt nhưng vẫn đốt lửa, với : “Mẹ, chú Cao, nước sôi , chúng mau tắm rửa ! Dì Đinh vẫn đang đợi chúng bên ngoài, đừng để dì đợi lâu.”
Cao Kính vẫy tay với , “Nhanh lên, lấy thùng của nhà , nam nữ chia hai chỗ tắm cùng một lúc.”
Cô gái phía còn gì đó nhưng đàn ông bên cạnh ngăn .
Tốc độ của bọn họ nhanh, Đinh Mộ chỉ đợi mười phút, bọn họ quần áo sạch sẽ .
Các triệu chứng của bọn họ đều giống , ngoại trừ Cao Kính và Kha Chương sốt, Đinh Mộ đặc biệt cho bọn họ thuốc hạ sốt, những khác đều kê thuốc kháng sinh và thuốc bắc để bọn họ tự sắc uống.
Diêu Nghiêu giúp rửa vết thương cho những chuột cắn.
Đến lượt một cô gái gầy gò mười lăm, mười sáu tuổi, Diêu Nghiêu hỏi cô thương ở , nhưng cô gì, mà cứ chằm chằm Diêu Nghiêu chớp mắt.
Diêu Nghiêu tưởng là câm, vén mí mắt lên, “Mắt cô dính mưa axit ?”
Anh thấy gì bất thường, thậm chí còn cho cô thuốc nhỏ mắt, “Có thể là chuột rút, thì cứ quan sát .”
Cô gái xem bệnh xong vẫn , bộ dạng đáng thương tội nghiệp khiến Diêu Nghiêu bối rối.
Anh cho rằng cô gái còn bệnh tiềm ẩn khác, đang định gọi Đinh Mộ thì cô gái một đàn ông trung niên kéo dậy, “Cô thương, chỉ dính chút mưa axit, .”
Dù tình nguyện nhưng cô gái vẫn đàn ông kéo về chỗ ở của bọn họ.
Đầu Trọc giúp đỡ và quan sát bộ quá trình, với bộ não nhanh nhạy, thốt lên, “Chỉ sợ rằng chúng cứu một con sói mắt trắng.”
“Sói mắt trắng gì?” Diêu Nghiêu, đàn ông thẳng như thép, hiểu ý của .
“Không gì, cẩn thận đừng để hồ ly tinh câu hồn.” Đầu Trọc Diêu Nghiêu tuấn tú với vẻ mặt đầy ẩn ý.
Diêu Nghiêu ở lâu với Đầu Trọc cũng quen , Đầu Trọc thường những câu sâu xa mà hiểu.
Cuối cùng cũng sắp xếp xong cho mấy , Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân dẫn về nhà.
Trên đường về, Trần Tử Kiện bước nhanh vài bước đuổi theo Đinh Mộ, “Chị dâu, em kết hôn với Từ Hiểu Linh, căn nhà của em bỏ trống, thể cho bọn họ ở.”
Đinh Mộ chuyện lúc ở bên trong , nhưng vì cô sắp xếp thỏa, cho nên ngoài mới với cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-358.html.]
Trần Tử Kiện là tồi, chỉ là quá thật thà, chờ ngày gặp Từ Hiểu Linh, Đinh Mộ chuyện đàng hoàng với cô .
“Không ! Cứ để trống , Hiểu Linh sinh con thể ở, chẳng lẽ định sinh con ?”
Đinh Mộ kiên quyết từ chối, một câu chặn họng .
Trần Tử Kiện, đàn ông về kỹ thuật xây dựng: “...”
Biết nghĩ quá đơn giản, Đinh Mộ kiên nhẫn giải thích: “Một bát cơm nuôi ân nhân, một đấu gạo nuôi kẻ thù. Lúc đầu chỉ thấy mấy đứa nhỏ đáng thương nên tay giúp đỡ, cũng là nhất thời mềm lòng cứu giúp. tiếp xúc nhiều với bọn họ, gốc gác, vẫn đề cao cảnh giác.”
“! ! Chị dâu đúng, chúng chị chắc chắn sai.”
Ban đầu còn định với cô chuyện cô gái câu dẫn Diêu Nghiêu, nhưng Đinh Mộ , Đầu Trọc liền gạt bỏ lo lắng trong lòng, trai và chị dâu của đúng là lợi hại.
Lúc trong khu chăn nuôi, mấy Đinh Mộ khám bệnh xảy tranh chấp.
“Bọn họ căn bản coi chúng là , cái hang động chúng ở lúc mùi phân và nước tiểu của gấu, bây giờ sắp xếp cho chúng ở trong chuồng lợn.” Đây là giọng một phụ nữ trẻ, cô tức giận .
Nói xong cô vẫn hả giận, hung hăng đá vỡ một quả trứng đặt đất.
Kha Chương đau lòng xông tới, bất chấp bụi bẩn mặt đất, nâng quả trứng vỡ trong tay.
Vi Tú Anh vội vàng lấy một cái bát, Kha Chương đặt quả trứng , hai con cẩn thận nhặt cỏ vụn bên trong .
Một đàn ông trung niên xông từ phía , kéo cô gái , tát mạnh mặt cô hai cái.
DTV
“Mày còn tiếng ?”
Người phụ nữ trung niên kéo theo một bé phía tiến lên, chắn mặt đàn ông, đập mạnh bụng ông , “Ông đánh con bé! Ông đánh con bé nữa! Ông đánh c.h.ế.t luôn .”
Cô gái đánh mở một nụ đắc ý.
Cậu bé bên cạnh phụ nữ rụt rè , đến bên cạnh đàn ông, “Cha ơi, con ăn trứng.”
Người đàn ông đẩy phụ nữ , kéo bé đến một bãi cỏ bên cạnh, “Ngoan nào, đợi đến bữa ăn ăn.”
Cậu bé ngoan ngoãn gật đầu, những vết thương lớn nhỏ tay đàn ông, bé gần, cẩn thận thổi cho ông.
“Cha ơi, đau , Tiểu Bảo thổi cho cha nhé.”
“Ngoan lắm!” Người đàn ông xoa đầu bé, gì nữa.
Hai con vẫn đang sôi nổi bàn tán về thứ trong thung lũng.
“Mẹ, con ở thung lũng, cuộc sống vách đá quá khó khăn , con sống trong những ngôi nhà hai tầng xinh .” Cô gái nũng nịu với phụ nữ.
Vi Tú Anh khạc nhổ về phía hai con, “Làm lương tâm, ơn huệ trả, nghĩ đến việc đòi hỏi quá đáng.”
“Vậy cô xem chúng đang sống ở ? Bọn họ sống ở ? Coi chúng bằng heo chó.” Cô gái càng càng tức giận.
Vi Tú Anh lạnh, “Cô nghĩ lúc theo Thành Tam, chúng sống ở ?”
“Nếu theo Thành Tam gia, chừng còn ăn sung mặc sướng.” Cô gái vuốt ve khuôn mặt mà cô cho là xinh .
“Đi theo Thành Tam, cô chắc còn sống, dù sống, đó mới thật sự là bằng heo chó.” Vi Tú Anh cảm thấy tư duy của cô gái bình thường, bèn im lặng, chuyện với cô nữa.