Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 361
Cập nhật lúc: 2025-07-28 23:55:46
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô cho rằng cô sẽ an phận, mà là đang tìm cơ hội, cô cũng quan tâm, một cô gái nhỏ thể gì, chẳng qua là tầm hạn hẹp thôi.
Đinh Mộ ghi lượng mưa mỗi ngày, phát hiện mưa trong thời gian vẫn tiếp tục nhỏ dần.
Sau khi trồng xong bộ đất trong nhà kính, Đinh Mộ bắt đầu quan tâm đến tình hình trong rừng và vách núi.
Cô dùng tinh thần lực dò xét, hang động vách núi ngày thứ hai khi bọn họ rời chuột biến dị chiếm hết, bên trong là chuột.
Còn rừng bên ngoài tường rào, lượng chuột tổ cây càng nhiều đếm xuể, hầu như mỗi cây đều thể tìm thấy một con chuột lớn nhỏ.
Sau khi mưa nhỏ, thím Trần, Vạn Lạc Vận, Từ Hiểu Linh và những khác dọn dẹp sạch sẽ nhà ăn.
Nói chuyện qua bộ đàm tiện, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân bàn bạc tập hợp ở nhà ăn để họp.
Mọi đến đông đủ, ngay cả Lâm Chí Viễn cũng Vương Huệ Trinh dìu đến ở một bàn khác để dự thính.
Đinh Mộ hắng giọng, “Không chú ý , mưa trong thời gian vẫn tiếp tục nhỏ dần.”
Cô xong, Đầu Trọc liền phụ họa theo, “Chị dâu, chị thì em cũng để ý, nghĩ kỹ , đúng là nhiều ngày mưa lớn.”
Lúc , Mai Ngạn Quân và Diêu Nghiêu kết nối hình ảnh giám sát bên ngoài tường rào với màn hình lớn trong nhà ăn, đồng thời điều chỉnh một camera độ nét cao hướng về phía rừng.
Mọi thấy những con chuột biến dị bò đầy cây thì đều hít một lạnh.
“Sao nhiều chuột thế ?”
Lam Vũ cảm thấy da gà nổi hết lên , ngừng xoa hai cánh tay nổi đầy da gà: “Nhiều chuột thế thì giải quyết thế nào đây?”
Lý Gia Minh với vẻ mặt choáng váng: “Chắc chắn là g.i.ế.c , chẳng lẽ cho chúng ăn chúng xây cho chúng cái ổ chắc?”
Đinh Mộ thấy phản ứng của , liền ho khan : “Nếu để mặc kệ, chuột biến dị sẽ ngày càng nhiều, gian sinh tồn của chúng sẽ thu hẹp. Hơn nữa những con chuột dễ gây bệnh dịch.”
“Chị dâu, đợi đến khi mưa tạnh, chúng sẽ rời chứ?” Diệp Vũ Đồng hỏi.
Lý Gia Minh cô , cảm thấy suy nghĩ của vợ quá ngây thơ: “Không cần đợi đến khi mưa tạnh, chúng thể gặm hết cây cối .”
Lưu Hoa Bân tiếp lời: “Trong thung lũng của chúng lương thực, chuột biến dị gì ăn sẽ sớm tấn công thung lũng.”
Mắt Mai Ngạn Quân lóe lên sát ý: “Vậy thì g.i.ế.c hết chúng .”
Diêu Nghiêu chiến đấu với nhiều năm, hiếm khi thấy sát ý mạnh như .
Thời gian , mũi tên tiêu hao ít, Đinh Mộ lo lắng đủ dự trữ: “Còn bao nhiêu mũi tên?”
Mai Ngạn Quân liếc gian lưu trữ của : “Vẫn còn khá nhiều, đếm sơ qua, năm nghìn chiếc.”
Diêu Nghiêu màn hình, ước tính trong lòng: “Có lẽ đủ, cần thêm nữa, còn tre .”
“Có! Tre chặt vẫn còn nhiều dùng hết.”
Mai Ngạn Quân lo lắng về nguyên liệu. Tre trong gian của Đinh Mộ mọc thành một khu rừng, đầu năm nay chặt một lô để gian của .
“Vậy thì , chúng thể thêm mũi tên buổi tối. Mọi đều kinh nghiệm mũi tên .”
Đinh Mộ xem xét còn mười trong khu chăn nuôi, bèn cân nhắc: “Không thể để tất cả trong thung lũng rời , cần để canh gác.”
“Vậy để những kinh nghiệm thực chiến yếu ở ?” Mai Ngạn Quân .
Đinh Mộ đồng ý: “Không , kinh nghiệm thực chiến yếu cần ngoài rèn luyện thêm, còn đề phòng trong khu chăn nuôi.”
Mọi đưa nhiều ý kiến, nhanh xác định phương án khả thi, quyết định sáng sớm ngày mai sẽ ngoài g.i.ế.c chuột.
Sau khi thảo luận xong việc chính, thím Trần nhắc đến ba gia đình trong khu chăn nuôi: “Mười trong đó sẽ sắp xếp như thế nào?”
Để tránh họ gây rối, mấy ngày nay, sáng trưa tối, thím Trần đều lén lút đến khu chăn nuôi tuần tra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-361.html.]
Nghĩ đến đám chuột dày đặc vách đá, Đinh Mộ cũng đau đầu.
“Dưới vách đá cũng nhiều chuột, bây giờ họ thật sự chỗ .”
DTV
Thím Trần nghĩ đến những gì thấy, thể báo cáo: “Có hai con, tâm địa , để lâu thì thím sợ họ sẽ ý đồ khác.”
“Cháu hai đó, cứ quan sát họ .” Đinh Mộ thím Trần ai. Hiện tại họ đụng chạm đến lợi ích của cô, nên cô quan tâm.
Cao Kính thể kiềm chế hai đó, còn cô quá nhiều việc lo, tạm thời can thiệp.
Nếu ngay cả Cao Kính cũng kiềm chế mà gây rối cùng với họ thì cô ngại đưa họ trở đáy vực.
Sau khi họp xong, Đinh Mộ tranh thủ đến khu chăn nuôi, kiểm tra cuối cùng cho Cao Kính và .
Vết thương lành, chất độc trong cơ thể thanh lọc.
Đinh Mộ kéo Cao Kính một góc: “Vết thương lành, các kế hoạch gì ?”
Cao Kính buồn bã, vết thương lành nghĩa là rời , lắc đầu: “Chúng kế hoạch gì, đều theo sự sắp xếp của cô Đinh.”
Đinh Mộ thấy là thông minh, liền thẳng tình hình vách đá: “Hiện tại các thể về đáy vực, trong hang động là chuột biến dị. Các cứ ở đây, mấy ngày nữa chúng sẽ ngoài rừng g.i.ế.c chuột, đợi thời gian nữa sẽ với các .”
Cao Kính họ sắp g.i.ế.c chuột, liền : “Vết thương của lành, thể cùng ?”
Anh gì để báo đáp, chỉ thể góp chút sức mọn.
“Anh ?” Đinh Mộ cảm ơn.
Cao Kính trịnh trọng gật đầu: “Ừm!”
Đinh Mộ thời gian xuất phát sáng mai, xách hộp thuốc rời khỏi khu chăn nuôi.
Mưa ít , tính axit cũng giảm nhiều.
Trên đường về, cô thấy Bình An và Thiểm Điện dẫn ba con sói nhỏ chạy điên cuồng ở bên ngoài.
Mưa dài mặt đất đầy bùn, Đinh Mộ thấy năm con đầy bùn đất thì chỉ cảm thấy lửa giận bốc lên. Khi cô định quát lớn, bỗng nhiên, cô thấy một đầy bùn dậy từ mương nước giữa các nhà kính, bùn nhão đầy , dép chân trượt lên tận bắp chân.
Đinh Mộ nghiêm túc quan sát, ngay lập tức loại bỏ Mai Vũ Văn, xin vì cô mắt mờ chân chậm, thật sự nhận đó là ai.
Hai chú chó và ba con sói nhỏ thấy dáng vẻ lấm lem của liền vẫy đuôi ngừng, còn tiến đến gần.
Đinh Mộ cảm thấy lửa giận tắt bùng lên.
Tuy nhiên, ngay lúc đó, một giọng hùng hùng hổ hổ từ xa đến gần.
“Lam Vũ, thằng nhóc , trời lạnh thế mà dẫn chó lăn lộn trong bùn.”
Người đến là thím Trần! Bà cầm một cây gậy lớn bằng ngón tay, chạy nhanh đến bên Lam Vũ, giơ gậy đập chân .
“Á! Đau quá!” Lam Vũ nhảy dựng lên. Đường trơn quá, chân trần vững ngã mương.
Hai chú chó tinh quái Lam Vũ đánh, do dự đầu chạy.
Lam Vũ khó khăn lắm mới dậy, thím Trần đập thêm một gậy: “Lớn mà như trẻ con, trời lạnh thế , nếu cảm lạnh thì ?”
Lam Vũ thường ngày mồm mép dẻo luôn bà vui, bà sớm coi như con trai của .
Nói xong, bà chịu nổi nữa, mà tiếp tục đánh. Ai ngờ bà dùng sức quá mạnh, chân trượt về phía khiến cả ngã ngửa .
Lam Vũ kéo thím Trần , bà trượt vài bước mới vững.
Vừa vững, bà đánh Lam Vũ vài gậy, hét lớn: “Còn mau về tắm rửa đồ?”
Lam Vũ sợ bà giận, cũng sợ bà ngã, chịu đựng vài gậy, đau đến nhe răng nhăn mặt.