Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 363

Cập nhật lúc: 2025-07-28 23:55:51
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trời mưa lâu ngày, đá núi rửa trôi trơn láng, tốc độ leo lên của Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân chậm hơn bình thường.

Họ may mắn, đợi lâu nhận hai thông báo phát thanh từ chính phủ.

Thông báo thứ nhất là, mưa xu hướng giảm dần, lượng chuột biến dị tăng mạnh quốc thực thể ăn . Các chuyên gia nghiên cứu cách xử lý. Trong miệng chúng một túi độc, nên vỡ hoặc cắn, khi g.i.ế.c bỏ đầu, lột da, bỏ nội tạng và tứ chi. Chỉ thịt sạch mới thể nấu hoặc nướng để ăn, thời gian nấu ít nhất một giờ để tiêu diệt vi khuẩn trong chuột.

Thông báo thứ hai là, dân thể thịt chuột khô, mang đến căn cứ chính thức để đổi vật tư theo chất lượng. Đồng thời công bố địa chỉ các căn cứ chính thức bao gồm cả tân gia viên thu nhận chuột khô.

“Không thể đổi vật tư gì.” Đinh Mộ xong, nhíu mày .

Mai Ngạn Quân ghi âm xong phát thanh: “Bất kể vật tư gì, đối với dân cũng là một tin .”

“Ừ, đúng .”

Lúc xuống núi, Mai Ngạn Quân dùng bộ đàm thông báo cho trong thung lũng.

“Trời ơi! Sáng nay đốt nhiều chuột như , thật là tiếc!” Trương Hướng Đông vỗ đùi đau lòng.

, chắc cũng một hai trăm con.”

Mọi vốn đang nghỉ ngơi, qua bộ đàm liền bắt đầu thảo luận sôi nổi.

“Mộ Mộ, g.i.ế.c chuột thì nấu ở ? Ở nhà bếp lớn ?” Tổ trưởng tổ hậu cần là thím Trần quan tâm vấn đề .

Nghĩ đến mấy đốt chuột biến dị, Đinh Mộ là kén chọn mà thực sự chịu nổi mùi đó.

“Đừng ở nhà bếp lớn, dù thịt chuột thể ăn nhưng cũng ghê.”

“Thím cũng nghĩ .” Thím Trần thở phào, nếu thật sự nấu ở nhà bếp, bà sợ ăn nổi cơm.

“Giết chuột ở ngoài, tìm chỗ gần một chút.” Trương Bằng Phi đề nghị.

“Hay là ở khu chăn nuôi, bây giờ trong đó nuôi gia súc nữa.” Lam Vũ nghĩ ngay đến chỗ rộng rãi .

Đầu Trọc vỗ tay đồng ý: “Chỗ , rộng rãi.”

!” Mọi cũng đồng tình.

Đinh Mộ suy nghĩ liền từ chối: “Không , khu chăn nuôi còn nuôi gia súc, sợ sẽ chứa vi khuẩn. Dù và động vật cũng khác .”

“Chú đồng ý với Mộ Mộ. Gia súc nuôi trong nhà yếu hơn nhiều so với động vật sinh trưởng ở ngoài, nếu khử trùng sạch sẽ, dễ khiến gia súc nhiễm bệnh.” Lưu Hoa Bân hiểu về sinh học, đều tin.

DTV

“Vậy , trong thung lũng còn chỗ nào trống ?”

Nghe nhiều như , Trần Tử Kiện cầm lấy bộ đàm trong tay Từ Hiểu Linh: “ nghĩ chúng thể dựng một nhà tạm đơn giản gần cổng lớn để xử lý thịt chuột. Như sợ vi khuẩn lây và gia súc trong thung lũng, mà tiện gần cổng.”

“Cách của Tử Kiện đấy. Chúng b.ắ.n hạ chuột biến dị ở ngoài, chia một nhóm thu gom chuột, bỏ đầu, lột da, bỏ nội tạng. Thịt chuột lột rửa sạch mang xử lý.”

Mai Ngạn Quân đề xuất, lập tức tổng kết phương án xử lý hảo.

Mọi đều ý kiến.

“Nếu đồng ý, theo lời Quân. Chiều nay chúng cổng dựng nhà tạm.” Thời gian còn sớm, Đinh Mộ lập tức sắp xếp công việc buổi chiều.

Đầu Trọc việc , cũng ngủ trưa nữa: “Anh, lấy vật liệu xây dựng . Em dựng nhà tạm ngay.”

“Thời gian vẫn còn sớm, nghỉ nửa tiếng .” Hoạt động cả sáng, Đinh Mộ chịu nổi, xong buồn ngủ.

Mai Ngạn Quân thấy , cũng : “Nửa tiếng , tập trung ở cửa nhà ăn.”

Nửa tiếng , khi cả nhà Đinh Mộ đến cửa nhà ăn, trong thung lũng đợi ở đó.

Thấy Đinh Mộ tới, thím Trần đến gần, chuyện bàn với : “Mộ Mộ, mấy ở khu chăn nuôi khỏi hết ? Cháu gọi họ giúp , thì họ rảnh rỗi cả ngày, lãng phí lương thực.”

Đinh Mộ nghĩ cũng : “Được, thím gọi họ .”

nhắc nhở : “Không cho họ đến gần nhà và nhà kính của chúng .”

“Chị dâu yên tâm, chúng sẽ theo sát họ.” Trương Bằng Phi gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-363.html.]

Mọi tới cổng lớn, Mai Ngạn Quân hỏi rõ Trần Tử Kiện cần vật liệu và công cụ gì, lấy từ gian.

Anh xắn tay áo chuẩn : “Các ở đây việc. và Mộ Mộ một chuyến đến Lang cốc, cho Chu Tụ Bảo thông tin .”

“Ừ, đúng . Mọi cùng sống trong một khu rừng, nên giúp đỡ lẫn . Ông nhiều , thông tin với ông quan trọng, cho ông một ơn huệ, để ông nhớ tới chúng .” Lâm Trí Viễn và Vương Huệ Trinh . Mai Ngạn Quân xong, ông liền nghĩ ngay đến lợi và hại.

Mai Ngạn Quân gật đầu.

Đinh Mộ cảm thấy sự việc , ông tỉnh táo hơn nhiều, đương nhiên thể thiếu công lao của Vương Huệ Trinh và Lục Mộc Thần.

Khi thím Trần dẫn khu chăn nuôi tới, vợ chồng Đinh Mộ khỏi cổng.

Đầu Trọc và Trương Bằng Phi đóng cổng, bà khó hiểu hỏi Đào Dương bên cạnh: “Mộ Mộ ?”

Đào Dương : “Đến Lang cốc bán ân tình cho Chu Tụ Bảo.”

Vợ chồng Đinh Mộ ngoài, Mai Ngạn Quân dùng chức năng dịch chuyển tức thời, hai biến mất tại chỗ.

Cách lang cốc một , Mai Ngạn Quân dừng , lấy chiếc Hummer từ gian.

Xe chạy đến rừng cây gần tường lang cốc, liền thấy dân lang cốc tay cầm đủ loại công cụ, đang đánh g.i.ế.c chuột biến dị cây.

Đinh Mộ thấy cái cây phía xa ba bốn con chuột thì da đầu căng cứng, xem chuột bên Chu Tụ Bảo ít hơn bên họ.

Một vệ sĩ của Ngô Quảng nhận vợ chồng Đinh Mộ, liền đến chào hỏi.

Đinh Mộ mỉm , với : “ tìm ông chủ Chu của các .”

Vệ sĩ ông chủ coi trọng họ, hơn nữa bệnh của ông chủ cũng do cô Đinh mặt chữa khỏi.

Anh khom , cung kính : “Cô Đinh, mời theo .”

Nói xong dẫn đường.

Xe dừng nhà Chu Tụ Bảo ở, vệ sĩ gầy guộc thở dốc xe, vì sợ trễ nải thời gian nên chạy bộ xe.

Đinh Mộ một cái, xuống xe qua, lặng lẽ lấy một gói bánh trứng từ gian, đặt tay .

Vệ sĩ cảm nhận tay nhét một gói nóng mềm, liền nhanh chóng giấu áo, nhanh chân chạy thông báo.

Vệ sĩ nắm góc áo, ánh mắt lấp lánh vợ chồng Đinh Mộ quản gia Thọ đón trong.

Ngô Quảng thấy vẫn đờ đó, bèn véo tai một cái, trách mắng: “Có bộ đàm mà dùng ? Sao ngây ngốc chạy đây, còn đó gì? Mau trở về vị trí của !”

Vệ sĩ định , Ngô Quảng thấy túi của căng phồng, liền hỏi: “Đứng , trong túi chứa cái gì?”

Vệ sĩ lấy một túi bánh trứng vẫn còn nóng hổi từ trong túi áo, tiếc nuối đưa cho Ngô Quảng.

Ngô Quảng cầm lấy, đưa lên mũi ngửi: “Là cô Đinh cho ?”

Vệ sĩ , chỉ gật đầu.

Ngô Quảng trả bánh trứng cho : “Mang về , lúc việc mang đồ ăn theo.”

Vệ sĩ ngay lập tức hiểu ý, là bảo mang về nhà .

Anh nhận túi bánh, nhanh chóng nhét áo: “Cảm ơn đội trưởng Ngô!”

Nói xong, liền chạy về khu nhà ở của họ.

Đinh Mộ ông lão nhỏ bé, tràn đầy tinh thần , lòng cảm thán sự giàu của đại gia, bên cạnh vẫn giữ lòng trung thành dù trong thời tận thế.

“Hoan nghênh cô Đinh và Mai, tiếc vì thể đón tiếp từ xa, mời qua đây .”

Chu Tụ Bảo mắt nhắm mắt mở vội tới cửa phòng khách, trông như vẫn còn buồn ngủ, nhiệt tình mời vợ chồng họ xuống ghế sofa.

Ông đưa do quản gia Thọ pha sẵn, thẳng vấn đề: “Cô Đinh, mời uống . Hai đường xa đến đây, mời hai ăn thịt!”

Nói xong, ông bảo Ngô Quảng: “Đi, mang đĩa thịt lên cho cô Đinh.”

Ngô Quảng nhanh chóng mang một đĩa thịt, Chu Tụ Bảo đưa tới mặt Đinh Mộ: “Cô Đinh, thử xem!”

Loading...