Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 401
Cập nhật lúc: 2025-07-29 23:03:08
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thím Trần nhớ cảnh tượng buổi sáng, mắt bà trợn tròn, hiệu: “La Thiến cứ hai, ba miếng ăn sống miếng thịt bò to như . Thật là tội nghiệp! La Đại Phú cũng ngăn cản, cứ thế trơ mắt hai con bọn họ phung phí thức ăn.”
Đinh Mộ chuyện tối qua Tô Ngọc Bình cho La Thiến ăn thịt sống, nhưng ngờ nhanh như , sáng nay cho ăn tiếp.
Trong bóng tối rõ sắc mặt của Đinh Mộ, thím Trần sợ hãi: “Mộ Mộ, thật sự là chữa cho La Thiến nữa ?”
Đinh Mộ hồn, những cây nấm mọc đầy những thanh gỗ xếp ngay ngắn, cô đưa tay hái một cây nấm mà thím Trần bỏ sót.
Một lúc mới : “Vâng, mạch m.á.u của quái vật nối liền với mạch m.á.u của con bé, cho nên con bé ăn bao nhiêu cũng quái vật hấp thụ, quái vật sinh thì con bé cũng sống nổi nữa.”
Biết La Thiến sống lâu, nhưng Đinh Mộ , thím Trần giật đánh rơi cây nấm trong tay xuống đất.
“Cháu , khi ăn thịt thì cả La Thiến yếu ớt, khi ăn thịt thì con bé như biến thành khác , tràn đầy sức sống.”
“Quái vật gì để ăn thì sẽ ngừng hút m.á.u của con bé.” Đinh Mộ khẳng định.
Hôm đó, cô dùng tinh thần lực để thăm dò con quái vật trong cơ thể La Thiến, chúng chỉ mạch m.á.u nối liền với cơ thể mà còn cho tử cung của cô mỏng, vì mỗi ngày La Thiến đều sống trong đau đớn.
Đinh Mộ thím Trần kể lể về chuyện của từng nhà trong thung lũng, từ lúc nào giỏ đầy.
“Ôi chao, đầy nhanh như .” Thím Trần xách giỏ ngoài.
Nấm nặng, Đinh Mộ đưa tay nhận lấy: “Thím Trần, thể cắt hành lá ?”
“Chắc là , , chúng qua xem thử.”
Hai xách giỏ khỏi nhà kính.
Từ xa thấy ba cầm đèn pin về phía .
“Dì Đinh, bà Trần, hai cũng đến hái nấm ạ?” Thẩm Khả Nhi chào hỏi hai từ xa.
“Các cháu cũng đến hái nấm ?” Thím Trần thấy mỗi bọn họ đều xách một chiếc giỏ nhỏ.
“Vâng.” Thẩm Khả Nhi gật đầu, “Dì Đinh, cháu tìm Đóa Đóa, nhưng Đóa Đóa dì cho bạn ngoài, tại ạ?”
“Mấy ngày nay Đóa Đóa tiện.”
“Có bạn đến ngày ạ?” Thẩm Khả Nhi đảo mắt, lập tức hiểu ý của Đinh Mộ.
Thẩm Khả Nhi chỉ khuôn mặt giống Đầu Trọc, mà tính cách và sự lanh lợi của cô bé cũng giống cha .
Đinh Mộ mỉm với bọn họ: “ , nên hai ngày nay Đóa Đóa đều sẽ ở nhà, các cháu thời gian rảnh thể đến chơi với con bé.”
Thấy bọn họ nhà kính nấm, thím Trần sợ bọn họ phá hỏng nấm, vội vàng dặn dò bọn họ những điều cần chú ý khi hái nấm.
Cao Hân cuối cùng, cô bé tuổi còn nhỏ, dáng cũng nhỏ nhắn, trông như đứa nhỏ bảy tám tuổi.
Cô bé buộc hai búi tóc, bước một chân nhà kính, lùi nghiêng đầu Đinh Mộ: “Dì Đinh, dì còn hái rau nữa ạ?”
“Ừm, dì và bà Trần xem thử hành lá lớn .” Đinh Mộ xoa mái tóc mềm mại của cô bé.
“Cháu thể xem cùng dì ?”
Sau một thời gian nuôi dưỡng cẩn thận trong thung lũng, mặt cô bé chút thịt, Đinh Mộ mỉm với cô bé: “Được chứ.”
Tuy cô bé còn nhỏ nhưng lanh lợi.
Đinh Mộ xách giỏ, cô bé phía còn đưa tay đỡ đáy giỏ.
Hành lá trồng trong nhà kính bên cạnh phát triển , Đinh Mộ và thím Trần cắt khá nhiều, thể chia cho mỗi nhà một bó.
Hai cắt xong hành lá ngoài, mấy cô bé Thẩm Khả Nhi hái nấm xong rời , bây giờ nhiệt độ bên ngoài thực sự quá lạnh.
DTV
Đi ngang qua nhà Cao Kính, Đinh Mộ lấy một bó hành lá , cô lấy thêm một ít nấm từ trong giỏ cho giỏ nhỏ của Cao Hân.
“Cháu mang về nhà nấu ăn .”
Cao Hân Đinh Mộ với đôi mắt to long lanh: “Cảm ơn dì Đinh.”
Đinh Mộ cô bé đẩy cửa , mới cùng thím Trần rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-401.html.]
Mẹ của Cao Hân vội vàng chạy khỏi nhà, gọi với theo Đinh Mộ: “Cô Đinh, trưa nay ở ăn cơm nhé?”
Đinh Mộ đầu , vẫy tay về phía : “Không , trưa nay còn việc.”
Đến cửa nhà thím Trần, thấy hai trong bóng tối.
Lam Vũ và Lý Trí Dũng tuần tra tường, trong nhà ai.
Thím Trần giật , soi đèn pin về phía hai , thấy là vợ chồng La Đại Phú và Tô Ngọc Bình.
“Hai cầm đèn pin, ở cửa giật cả .”
Hai vợ chồng đẩy qua đẩy , ấp úng.
Cuối cùng, Tô Ngọc Bình liếc La Đại Phú, ấp úng : “Thím Trần, đến đổi một ít thịt với thím.”
“Chẳng sáng nay mới phát một miếng thịt cho mấy ?” Thím Trần nghiêm mặt, tuy thung lũng nhiều , nhưng đoàn kết, quan trọng nhất là ý kiến gì về việc phân phối vật tư.
Tô Ngọc Bình , mỗi phát vật tư, cô chê cái thì chê cái , nếu nể mặt La Đại Phú, thì thím Trần sẽ phát cho cô .
Bây giờ còn mặt dày đến đổi thịt.
“Thím tình hình của Thiến Thiến mà, con bé sắp...” Tô Ngọc Bình nên lời, ôm mặt nức nở.
“ phát thịt cho mấy , nếu đổi thì đến nhà khác , ai đồng ý đổi với mấy thì đổi.” Thím Trần với vẻ mặt tối sầm.
Bất kể là ai, quy tắc thể phá vỡ .
Tô Ngọc Bình mới còn ôm mặt giống như đổi sắc mặt, cô dùng tay áo lau mặt, hét lên: “Mấy chính là ghi hận Thiến Thiến nhà chúng , thấy con bé .”
Liếc những trong thung lũng giọng cô giật , bọn họ đều lấy đèn pin .
Đinh Mộ xoa tai ù, lạnh lùng : “Im miệng! Còn hét nữa thì cút ngoài cho !”
Tô Ngọc Bình còn hét nữa thì nghẹn trong cổ họng, giống như một con gà trống đang gáy cắt ngang.
“Cô thật là hồ đồ, rõ ràng mấy chuyện con bé đang ăn thịt, mà là quái vật trong bụng ăn, La Thiến chẳng lợi lộc gì.” Thím Trần tức giận vì hai vợ chồng mỡ heo mờ mắt.
“Thiến Thiến như , giờ chúng đây?” Tô Ngọc Bình thấy đều ngoài, trong lòng mới cảm thấy chút áy náy.
La Đại Phú dùng sức vò đầu: “ thể cứu Thiến Thiến nữa, sớm muộn gì con bé cũng chết, chúng nghĩ thà để con bé sống thoải mái một chút.”
Đinh Mộ chiếu đèn pin hai vợ chồng, một tia sát khí lóe lên trong mắt, với giọng điệu cho phép cãi : “Có thể cho cô ăn, nhưng giảm khẩu phần, ăn ít một chút.
Thịt trong thung lũng đều là cung cấp hạn chế, khi nào phát, phát bao nhiêu là do quyết định.
Còn việc mấy tự trao đổi như thế nào, đó là việc của mấy , đừng ầm ĩ lên nữa.”
Dưới áp lực tinh thần mạnh mẽ của Đinh Mộ, La Đại Phú hổ cúi đầu: “Xin ! Là chúng sai .”
Tô Ngọc Bình cũng dám loạn, la hét nữa.
Ở góc tối cách đó xa, một tay La Thiến bấu chặt tường, một tay đỡ bụng đang ngừng sụt xuống, thứ trong bụng đang ngừng quậy phá.
Sự khó chịu về thể xác, cùng với những lời của Đinh Mộ ngừng hiện lên trong đầu.
Cô cắn môi đến chảy máu, chớp chớp đôi mắt cay xè đến nỗi thể rơi lệ, cô kiên cường trở về phòng.
Một lúc , Đinh Mộ tắt đèn pin, định rời thì Đường Thất chạy đến gọi cô .
“Chị Mộ, chị mau lên bức tường xem , thứ gì đó trong rừng đang đánh !”
“Thứ gì ?” Đinh Mộ xách đồ, nhanh chóng chạy về nhà.
Đặt giỏ xuống, cô nhà lấy túi vũ khí của từ trong gian chạy ngoài.
Bình An và Thiểm Điện, cùng ba con sói nhỏ cũng theo.
Đinh Mộ đầu , bọn chúng với ánh mắt sắc bén.
Năm con ch.ó ngoan ngoãn dừng , tại chỗ Đinh Mộ rời .