Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 404
Cập nhật lúc: 2025-07-29 23:03:16
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mai Ngạn Quân tìm thấy thuốc nổ trong gian, đang định dậy thì Đinh Mộ kéo .
“Đừng cử động!”
DTV
Đinh Mộ bĩu môi, đưa tay chỉ xung quanh.
Mai Ngạn Quân theo hướng Đinh Mộ chỉ, ngẩng đầu lên, thấy từ lúc nào nhiều đột biến tụ tập xung quanh.
Bọn chúng khịt mũi, ngửi mùi trong khí.
Đinh Mộ đảo mắt, nghĩ một kế.
Cô dùng ý thức bắt một con thỏ từ trong gian , đồng thời trong tay xuất hiện một con d.a.o găm sắc lạnh.
“Dẫn họa về động.” Mai Ngạn Quân ăn ý, thành tiếng.
Đinh Mộ gật đầu, hai lặng lẽ di chuyển.
Khi đến gần hang của quái vật, Đinh Mộ cầm d.a.o găm rạch mạnh con thỏ.
Lông thỏ trắng như tuyết lập tức nhuốm đỏ máu, mùi m.á.u tươi thoang thoảng trong khí.
Người đột biến bắt đầu náo động, chúng theo mùi m.á.u tươi, tất cả đều về phía hang quái vật.
Thấy tất cả đột biến tới, Đinh Mộ đặt con thỏ cửa hang.
Con thỏ giải thoát lập tức nhảy trong hang.
Mai Ngạn Quân kéo Đinh Mộ dịch chuyển tức thời rời khỏi vị trí cửa hang.
Hai ở xa xa, tất cả đột biến đều trong hang.
Không lâu , bọn họ thấy tiếng gầm rú của quái vật và đột biến trong hang.
Kế hoạch thành công, Đinh Mộ cửa hang, “Có cần cho nổ cửa hang ?”
Mai Ngạn Quân thuốc nổ trong tay, “Cho nổ! Em đợi ở đây một lát.”
“Được! Anh nhanh về nhanh nhé.”
Đinh Mộ xoa tay, bọn họ ngoài vội vàng, nên cô đeo găng tay, trời lạnh, thể thấy thở màu trắng của trong bóng tối.
Mai Ngạn Quân , Đinh Mộ cảm thấy má chút lạnh.
Cô ngẩng đầu bầu trời đêm đen kịt, những bông tuyết trắng rơi xuống.
Gió lạnh thổi qua những cành cây lá, phát tiếng lách tách.
Gió càng lúc càng lớn, khi Mai Ngạn Quân trở , đầu Đinh Mộ một lớp tuyết mỏng.
“Đi thôi, chúng mau rời khỏi đây .” Mai Ngạn Quân kéo bà tay lạnh của Đinh Mộ, về phía núi.
Vừa một đoạn, thấy tiếng ầm ầm từ hang quái vật, mặt đất chân rung lên.
Đinh Mộ đầu , nhưng thấy gì cả.
Tuyết rơi càng lúc càng lớn, gió lớn nổi lên, gào thét trong rừng, khiến cả khu rừng kinh hoàng.
Không khí lạnh lẽo liên tục tràn phổi, mũi và má lạnh đến mức gần như mất cảm giác.
Đinh Mộ cảm nhận bàn tay ấm áp của Mai Ngạn Quân cũng dần dần lạnh rõ ràng, thể tiếp nữa.
Chưa kịp mở miệng, cô Mai Ngạn Quân hét lên, “Mộ Mộ, bão tuyết càng lúc càng dữ dội, chúng tìm chỗ trú thôi.”
Đinh Mộ xung quanh, ngoài những cái cây trơ trụi, thì vẫn là cây, chỗ nào để che chắn.
Một cây rễ nông, gió lớn thổi đổ.
Quá nguy hiểm .
Cô nghĩ một lúc, kéo Mai Ngạn Quân gian.
Không gian của Đinh Mộ bốn mùa như xuân, nhiệt độ dễ chịu.
Hai ghế sô pha trong đại sảnh tầng một, Mai Ngạn Quân thành thạo cầm chén bắt đầu pha .
Một chén nóng bụng, Đinh Mộ ấm từ trong ngoài.
Đinh Mộ cầm chén ấm, trong đầu nghĩ đến con quái vật nhỏ đó, “Anh thấy con quái vật nhỏ đó ?”
“Thấy , chắc con tường ngoài La Thiến g.i.ế.c chết.” Mai Ngạn Quân nhớ những gì thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-404.html.]
“Con quái vật nhỏ đó giống như ăn thuốc tăng trưởng, tốc độ phát triển nhanh.”
“Tiếng kêu của nó thể gọi đồng bọn.”
“Có vẻ như việc sinh sản khác loài cải thiện gen của quái vật đáng kể, khiến chúng trở nên thông minh hơn.” Nói đến đây, Đinh Mộ lo lắng, “Chỉ cần nó chết, thì em sẽ luôn cảm thấy bất an.”
Lông mày của Mai Ngạn Quân nhíu , vẻ lạnh lùng lóe lên trong đôi mắt, “Nếu nó chết, một khi nó lớn lên và thống lĩnh quái vật, chắc chắn sẽ gây mối đe dọa cho thung lũng và Lang Cốc.”
“Có vẻ lượng đột biến ít , nhưng đây là loài đột biến gen, là sinh vật trí thông minh.”
“Đêm cực dài thiện với con , bây giờ cách nhất chính là mượn sức đánh sức, chuyện quái vật và đột biến c.h.é.m g.i.ế.c lẫn là chuyện đối với chúng .”
“Hiện tại chỉ thể như .”
Một ấm hết, hai lên lầu tiếp tục ngủ bù.
Tỉnh dậy là tám giờ sáng hôm , Đinh Mộ Mai Ngạn Quân vẫn còn ngủ say, cô lặng lẽ xuống lầu.
Mặc áo khoác , cô ý niệm động khỏi gian.
Bên ngoài bão tuyết hoành hành, thấy tuyết dày đến đầu gối, Đinh Mộ thở dài, trở gian.
Hiếm khi rảnh rỗi, thể lãng phí thời gian .
Đinh Mộ dùng ý thức cho tất cả gia súc trong gian ăn, thu hoạch nông sản chín đồng ruộng.
Nhìn những quả chín mọng trong vườn cây ăn quả, cô dùng ý thức thu hoạch trực tiếp, mà trải nghiệm niềm vui tự tay hái.
Đinh Mộ lấy một cái giỏ , cô chuẩn ngoài.
“Đi ?” Mai Ngạn Quân cầu thang .
Đinh Mộ , “Em định vườn hái ít trái cây.”
“Bên ngoài vẫn còn tuyết rơi ?” Thấy dáng vẻ thong thả của cô, Mai Ngạn Quân đoán bên ngoài thời tiết vẫn chuyển biến .
Đinh Mộ chỉ ống quần ẩm ướt của , “Tuyết dày đến đầu gối, bão tuyết dữ dội, đáng sợ.”
Mai Ngạn Quân bước xuống mấy bước, “Hái gì thế, cùng em.”
“Trong vườn nhiều thứ để hái, thôi, cùng xem thử.”
Hai đến vườn cây ăn quả, hái ăn, hái đầy hai giỏ quýt, ổi, táo tàu và nho.
Khu vườn đất đen thể trồng tất cả các loại trái cây từ các vùng miền, khí hậu khác .
Đinh Mộ cực kỳ khen ngợi ngón tay vàng bật hack .
Sau khi hái xong trái cây trở về, hai vợ chồng ăn trưa trong gian, đó vẫn là Đinh Mộ ngoài thăm dò tình hình .
Bão tuyết bên ngoài ngừng.
Đinh Mộ đưa Mai Ngạn Quân khỏi gian, hai nắm tay , đeo kính ban đêm, khó khăn băng qua khu rừng.
Đột nhiên, Mai Ngạn Quân cảnh giác kéo Đinh Mộ .
“Sao ?” Đinh Mộ khẽ hỏi.
Mai Ngạn Quân đưa tay chỉ xung quanh, động tác im lặng với cô.
Đinh Mộ theo hướng chỉ, thấy bóng dáng của ít đột biến trong rừng.
Bọn chúng giống như đang mộng du, lang thang trong rừng.
“Bọn chúng đóng băng .” Đinh Mộ quan sát kỹ một chút, liền phát hiện vấn đề.
Tay chân đột biến cứng đờ, còn linh hoạt như bình thường, đầu gối thẳng về phía .
“Nhiệt độ cực thấp sẽ khiến hành động của chúng chậm .” Mai Ngạn Quân kết luận.
Hai cẩn thận vòng qua những đột biến đang di chuyển chậm chạp trong rừng, thuận lợi trở về thung lũng.
Ra khỏi rừng, Mai Vũ Văn và Đầu Trọc vẫn luôn tuần tra tường, ngừng vẫy tay về phía bọn họ.
Đi cổng, Mai Vũ Văn là đầu tiên chạy tới, “Cha , con hôm nay hai nhất định sẽ trở về.”
“Ừ, tối qua đường trở về, cha bão tuyết chậm trễ.”
Đinh Mộ véo má .
Ừm, con trai tự chăm sóc bản .