Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 424
Cập nhật lúc: 2025-07-29 23:04:10
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngay khi Mai Ngạn Quân đối mặt với Lôi Minh, Đinh Mộ trút hết bộ tinh thần lực ngoài, men theo ngũ quan của Lôi Minh.
Nhìn thấy hai vợ chồng khống chế, Lôi Minh lớn tiếng ha hả, “Hai dị năng nhanh hơn lợi hại hơn nữa thì , vẫn là đối thủ của .”
Anh lấy dây thừng chuẩn trói hai .
Đột nhiên, cảm thấy mặt nóng ran, hình như thứ gì đó chảy .
Lôi Minh đưa tay lên lau, là máu!
Anh lập tức chút hoảng loạn, m.á.u ngừng chảy từ mắt, mũi, lau cũng lau hết.
Mắt Lôi Minh dần mờ , chỉ Đinh Mộ gì đó, “Phụt” phun m.á.u tươi.
Đinh Mộ lùi mấy bước, tránh để m.á.u b.ắ.n lên .
Lôi Minh bước về phía mấy bước, chỉ cảm thấy mắt lóe lên, cổ lập tức lạnh toát, cả chìm bóng tối.
Mai Ngạn Quân lau m.á.u d.a.o găm với vẻ ghê tởm, “Chết quá chậm , cứa cổ vẫn nhanh hơn.”
“Hai bọn họ nên cảm ơn .” Đinh Mộ đùa.
Mai Ngạn Quân cất d.a.o găm lục soát hai , lấy hết những thứ thể dùng .
Bọn họ lau sạch vết m.á.u đế giày của hai chết.
Xung quanh ai, Đinh Mộ thả lính đánh ngất trong gian .
Bọn họ dừng nữa, lính tuần tra sắp đến, Mai Ngạn Quân dẫn Đinh Mộ từ cầu thang ở góc lên tầng năm.
Mai Ngạn Quân mở cửa một trong những căn phòng, lẽ bên trong là phòng lưu trữ hồ sơ, đủ loại tài liệu, túi đựng hồ sơ chất đầy tủ.
Khóa cửa , Mai Ngạn Quân liền cởi khẩu trang và mũ đầu , đó cởi bộ đồng phục , quần áo của .
Đinh Mộ thấy cũng quần áo của .
Nghe thấy tiếng động, Lâm Dương Huy từ trong góc, thấy Đinh Mộ, vô cùng mừng rỡ, “Cô trở ! Vẫn chứ?”
DTV
“Không c.h.ế.t .” Đinh Mộ xuống ghế ở góc, cô lấy một chai nước suối uống ừng ực.
Tinh thần lực tiêu hao lớn, cô cảm thấy mệt mỏi.
Uống hết một chai nước, cô mới cảm thấy sống .
Mai Ngạn Quân cô với ánh mắt đau lòng, cô là g.i.ế.c Lôi Minh, lúc cô còn g.i.ế.c quái vật hình , nhưng bây giờ cô thể dùng tinh thần lực g.i.ế.c .
Nhất định Mộ Mộ trải qua những chuyện mà trong thời gian , cho nên cô mới trở nên mạnh mẽ như .
Đinh Mộ thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt đang đánh giá Mai Ngạn Quân và Lâm Dương Huy.
Cô ngẩng đầu Mai Ngạn Quân, “Hai quen ?”
“Ừm.” Thấy cô như , ánh mắt Mai Ngạn Quân dần trở nên dịu dàng, nhẹ giọng , “Cậu là con trai của chú Lâm.”
Nghe , Đinh Mộ mới chợt hiểu , “Chẳng trách lúc em thấy quen mắt như , thì là con trai của dì Vương, nếu hai bọn họ còn sống, bọn họ chắc chắn sẽ mừng phát điên.”
Lâm Dương Huy đến bên cạnh Đinh Mộ, cúi thật sâu với cô.
Nói đến cha , giọng vẫn chút kích động, “Cảm ơn hai vẫn luôn bảo vệ cha trong lúc khó khăn như thế .”
Anh khi tận thế đến, cho dù là tổ chức ở bên ngoài căn cứ chính thức, những đầu tiên bỏ rơi chính là già lớn tuổi.
Tôn trọng già yêu thương trẻ nhỏ, tồn tại trong tận thế!
“Hai nhiều chuyện vì gia đình , nếu bất cứ chuyện gì cần giúp đỡ, hai cứ việc với .” Lâm Dương Huy hứa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-424.html.]
Đinh Mộ khẽ xua tay, để bụng : “Không cần . Anh quản lý nơi và đừng đến tìm chúng gây rắc rối là .”
Một ngày ăn uống tử tế, Đinh Mộ thèm cơm. Cô ngước mắt mong chờ Mai Ngạn Quân: “Anh đồ ăn ở đấy , em ăn”.
“Có”
Mai Ngạn Quân hề giấu diếm, trực tiếp lấy túi bánh mà thím Trần đưa cho khi rời từ trong gian .
Đinh Mộ mở túi và ngửi thấy mùi thơm quen thuộc: “Thơm quá! Là bánh trứng mà thím Trần .”
Vẻ mặt Mai Ngạn Quân vô cùng cưng chiều cô, giơ tay cài lọn tóc mặt cô tai.
“Anh cũng ăn .” Đinh Mộ cầm một cái bánh và đặt tay của Mai Ngạn Quân.
Lâm Dương Huy ngửi thấy mùi hương cũng định lấy một cái để ăn nhưng thấy hành động mật của hai vợ chồng, lập tức đầu .
Đinh Mộ để ý thấy cử chỉ nhỏ của thì lập tức đưa cho một cái bánh bột ngô: “Này, cho một cái, lẽ cái là do dì Vương .”
Lâm Dương Huy thì trong lòng xao động, bình tĩnh nhận lấy cái bánh bột ngô cắn một miếng thật to.
Ăn no xong, Đinh Mộ dùng ý thức xem xét tình hình của bé gái đó nhưng đứa bé vẫn tỉnh. thể nhận thấy bằng mắt rằng trạng thái của cô bé càng ngày càng .
Đinh Mộ dậy đến cạnh cửa sổ ngó ngoài. Dưới ánh đèn mờ ảo, nhiều đường phố.
Không thấy của Lưu Cảnh Hoằng, cô hỏi Lâm Dương Huy: “Khi nào Lưu Cảnh Hoằng sẽ đến?”
Trong lòng Lâm Dương Huy tính thời gian Đinh Mộ ngoài: “Chắc là sẽ nhanh thôi.”
“Phanh” đột nhiên một viên đạn tín hiệu b.ắ.n lên bầu trời.
Vẻ mặt Lâm Dương Huy vô cùng vui sướng chạy thẳng đến bên cửa sổ, viên đạn pháo sáng đang dần dần mờ . Ánh sáng phản chiếu trong mắt sáng hơn một chút.
Anh tự lẩm bẩm trong miệng: “Đến ! Lưu Cảnh Hoằng đến !”
“Bây giờ chúng sẽ ngoài ?”
Bắt giặc thì bắt vua , thể trực tiếp bắt Lý Tĩnh thì chuyện sẽ dễ giải quyết hơn nhiều.
Lâm Dương Huy suy nghĩ của cô: “Không , chỗ quá nhiều ‘yêu ma quỷ quái’, cứ giao cho Lưu Cảnh Hoằng . Ông sẽ xử lý , chúng chỉ cần chở ở chỗ thôi.”
Nghe những lời của thì Đinh Mộ cũng lo lắng nữa. Cô ghế.
Không lâu , bọn họ thấy tiếng s.ú.n.g và tiếng bước chân truyền đến từ nhiều nơi trong tòa nhà.
Nhìn thấy của Lưu Cảnh Hoằng đánh tòa nhà.
Đinh Mộ cẩn thận âm thanh ồn ào hỗn loạn ở bên ngoài chút thất thần.
“Nếu thấy mệt thì em dựa đó ngủ một lát .”
Dựa ánh sáng , Mai Ngạn Quân thể thấy mắt của cô vùng thâm. Anh nghĩ cô lâu nghỉ ngơi thoải mái.
Đinh Mộ cũng nữa, cả thả lỏng gục xuống bàn, một lát lập tức ngủ .
Sợ cô lạnh, lấy một chiếc áo khoác quân đội của từ trong gian đắp lên cô.
“Thật sự ngưỡng mộ tình cảm của với chị dâu.” Vì để kéo gần cách với Mai Ngạn Quân, Lâm Dương Huy trực tiếp gọi Đinh Mộ là chị dâu.
“Sau cũng sẽ tìm phù hợp với .”
Nhìn khuôn mặt yên bình đang ngủ say của Đinh Mộ, vẻ mặt của Mai Ngạn Quân dịu .
“ cũng mong như .” Lâm Dương Huy che dấu vẻ mặt buồn bã của ánh đèn mờ ảo.
Hai im lặng một lúc lâu , Mai Ngạn Quân lên tiếng : “Chú Lâm và dì Vương vẫn luôn nghĩ rằng ở thủ đô. Nhìn quy mô xây dựng ở đây đoán chừng nhà nước bắt đầu chuẩn từ lâu .”