Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 426
Cập nhật lúc: 2025-07-29 23:04:15
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong khung cảnh ánh lửa ngập trời, nhiều lều trại ở sập. Già trẻ, gái trai, trẻ em đều đang sức chống cự, đang chiến đấu với quái vật, tình tình trận đấu vô cùng khốc liệt.
Vì để chống cái lạnh, mỗi trong họ đều mặc những bộ quần áo rách rưới, luộm thuộm chồng lên .
rõ ràng rằng, những trong khu lều trại là đối thủ của quái vật. Bởi vì thiếu dinh dưỡng trong một thời gian dài nên thể lực giữa họ với quái vật chênh lệch lớn.
DTV
Quái vật vô cùng nhanh nhẹn và sức bật vô cùng .
Có lẽ do trải qua những trận chiến ngừng với con nên chúng đều thể nhẹ nhàng đối phó với những cuộc tấn công của thường.
Thị lực của Đinh Mộ . Cách đó xa một con quái vật đang cầm một chiếc gai gỗ chuẩn đ.â.m một đứa trẻ.
Mai Ngạn Quân cũng chú ý đến tình huống bên đó. Anh nhanh chóng rút một con d.a.o dựa , tốc độ cực nhanh lao đến mặt đứa trẻ, dùng một d.a.o chặt đứt đầu quái vật xuống.
Đứa bé ngơ ngác liếc mắt Mai Ngạn Quân, còn giơ d.a.o lên g.i.ế.c những con quái vật khác với khuôn mặt cảm xúc.
Có con quái vật lao về phía Đinh Mộ, cô lập tức lấy d.a.o đón đòn tấn công của quái vật.
Động tác của cô vô cùng quen thuộc, tốc độ cực nhanh và đồng thời dùng tinh thần lực quan sát tình hình xung quanh.
Có lẽ khí chất Đinh Mộ quá đặc biệt nên nhiều quái vật lao đến tấn công cô.
Cô lập tức huy động bộ tinh thần lực trong cơ thể, quái vật ngăn cản nên hành động chậm .
Đinh Mộ cầm đao tiến lên, nhanh chóng chặt cổ quái vật.
Cô đến thì một mảng lớn ngã xuống đấy.
Đinh Mộ dùng tinh thần lực quét đến bóng tối phía , xuất hiện ngày càng nhiều quái vật hơn. Chỉ với lượng như thế thì chắc chắn sẽ g.i.ế.c hết .
Vì , cô tiếp tục phát tinh thần lực trong cơ thể , hình thành những mũi tên sắc nhọn vô hình b.ắ.n về phía đám quái vật ở phía , thành công g.i.ế.c c.h.ế.t một đám quái vật.
Đinh Mộ cảm giác thể lực của bản vẫn , liên tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t hai nhóm quái vật.
Cô g.i.ế.c c.h.ế.t những con quái vật tiến đến từ phía nên áp lực của lập tức giảm nhiều.
Còn Mai Ngạn Quân ở phía bên , nhanh nhẹn di chuyển qua giữa những đám quái vật và c.h.é.m một nhóm lớn quái vật giống như cắt rau hẹ.
Đồng thời những đó cũng cực kỳ thông minh theo phía để c.h.é.m c.h.ế.t những con quái vật thương nhưng chết.
Quái vật c.h.é.m g.i.ế.c nhiều như nhưng hề ý định lùi , mà vẫn tiếp tục lao đến.
Tinh thần lực của Đinh Mộ tiêu hao nhiều. Sợ bản kiệt sức, cô dám dùng tinh thần lực để g.i.ế.c quái vật nữa.
Đột nhiên, Đinh Mộ thấy ánh đèn ở phía xa chiếu về bên . Ngay đó cô lập tức thấy tiếng một vài chiếc xe đang chạy về phía bên .
Cô chống lũ quái vật đang tiến lên chú ý đến tình huống ở bên .
Chẳng mấy chốc, bốn năm chiếc xe dừng ở bên ngoài khu lều trại, nhiều binh lính cầm vũ khí bước từ thùng xe xuống.
Vừa xuống xe, bọn họ lập tức bật đèn pha phía đầu xe. Không bất cứ điều gì, họ lập tức lao trận chiến đấu.
Rất nhanh tiếng s.ú.n.g vang lên.
Có binh lính gia nhập, quái vật nhanh chóng áp chế.
Đinh Mộ cảm thấy tình hình ở chỗ sẽ binh lính khống chế, cô lặng lẽ đến bên cạnh Mai Ngạn Quân.
“Bây giờ chúng rời chứ?”
“Đi thôi!” Mai Ngạn Quân .
Anh cất con d.a.o . Hai lặng lẽ rời khỏi khu lều trại một tiếng động trong màn đêm bao trùm.
Đi một lát, tốc độ của Mai Ngạn Quân chậm .
Đinh Mộ khó hiểu : “Có chuyện gì ?”
“Dừng để nghỉ ngơi một chút chúng tiếp tục trở về.”
Nghĩ đến việc g.i.ế.c quái vật tiêu hao quá nhiều tinh lực, Đinh Mộ hề nghĩ ngợi liền đồng ý: “Được!”
Mai Ngạn Quân đặt cô xuống, Đinh Mộ dùng tinh thần lực kiểm tra xung quanh. Không phát hiện nguy hiểm gì, hai gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-426.html.]
Sau khi gian, Đinh Mộ vội vàng cởi áo khoác , cởi khăn quàng cổ và khẩu trang.
Sau đó dùng ý thức đưa quần áo họ cởi mang bên trong phòng.
Cô kéo tay Mai Ngạn Quân : “Anh với em đến đây.”
Sau khi mở cửa gara , Mai Ngạn Quân lập tức thấy một bé gái đang mặt đất.
Anh nhớ đến tòa nhà căn cứ ở bên trong thành, Lý Tĩnh cố ý dừng hỏi Đinh Mộ câu hỏi đó. Trong lòng bỗng nhiên căng thẳng: “Đứa bé chính là 01 trong lời của Lý Tĩnh ?”
Đinh Mộ bình tĩnh : “ . Chính là con bé.”
“Vì Lý Tĩnh coi trọng con bé như ?” Mai Ngạn Quân chút khó hiểu.
“Bởi vì, con bé là siêu năng lực về thực vật.”
“Chúng đưa con bé trở về cũng là là đây?”
“Con bé vẫn là một đứa trẻ mới mấy tuổi đầu, nên trở thành trở thành vật hy sinh của bọn họ.” Đinh Mộ nhẹ giọng .
Sinh tồn trong thời mạt thế vô cùng tàn khốc khiến cho lòng và tình của con mất .
Đinh Mộ thấy quá nhiều bản chất xa của con . cho dù trong lòng nhẫn tâm đến khi cô thấy một đứa trẻ nhỏ bé yếu đuối bất lực, cả cắm đầy ống dẫn như , cô cũng thể để ý tới.
Bản cô là một , cô thể bỏ mặc đứa bé đó , lương tâm cô sẽ cho phép.
Mai Ngạn Quân trầm tư một lát, ánh mắt kiên định của Đinh Mộ, nắm lấy tay cô.
“Vậy thì mang theo , dựa năng lực của chúng thể che chở cho cô bé, chuyện gì chúng cùng gánh vác.”
Đinh Mộ về phía Mai Ngạn Quân, trong mắt chứa đầy ý : “Cảm ơn !”
“Vợ chồng với mà em lời ngốc gì thế?”
Mai Ngạn Quân nhéo mặt cô, vẻ mặt cưng chiều, hai hỗ trợ lẫn đến ngày hôm nay, thể quan tâm .
Đinh Mộ nhận thấy thở của cô gái nhỏ mặt đất đổi, cô nháy mắt hiệu với Mai Ngạn Quân.
Buông tay , cô tiến về phía hai bước, dùng chân nhẹ nhàng đụng chân cô gái.
“Chị em tỉnh , đừng giả vờ nữa, dậy .”
Cô gái nhíu mày, lông mi khẽ run lên, đôi mắt trợn ngược mí mắt.
Cô bé cảm thấy thật sự thể giả vờ nữa nên liền dậy, ánh mắt sắc bén Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân.
“Đây là ?”
Nghĩ tới sự đổi của thực vật trong vườn đất đen, Đinh Mộ như cô : “Em cảm thấy đây là ?”
“Em chỉ đây thế giới bên ngoài.”
Dưới cái chăm chú của Đinh Mộ, cô bé gục đầu xuống, cô bé thể cảm nhận thực vật và động vật sống bên ngoài.
Dị năng của cô bé hồi phục nhanh như khiến Đinh Mộ cảm thấy ngạc nhiên, cô xổm xuống hỏi cô : “Em tên là gì?”
“Từ nhỏ đến lớn, bọn họ đều gọi em là Kỳ Kỳ.” Ánh mắt Kỳ Kỳ chứa một tia khủng hoảng và né tránh.
Nhìn thấy cô bé như , Đinh Mộ vô thức nhẹ giọng : “Năm nay em bao nhiêu tuổi? Bố em ở ?”
Kỳ Kỳ ngẩng đầu, mê mang cô: “Em bọn họ năm nay em 8 tuổi, em cha .”
“Vậy khi nào thì em bắt đưa đến phòng thí nghiệm?”
“Em , em tỉnh dậy ở trong ngôi nhà kính đó .”
Đứa trẻ còn quá nhỏ, lẽ những thí nghiệm tiêm cho cô bé nhiều thuốc mê nên cô bé còn ký ức với nhiều chuyện.
“Vậy đây em học ở ?” Đinh Mộ hỏi tiếp.
“Mẹ viện trưởng sẽ dạy học cho chúng em.” Kỳ Kỳ nghĩ ngợi .
“Có ở trong trại trẻ mồ côi ?”
Kỳ Kỳ gật đầu, trong đầu nhớ tới một ký ức nhỏ ở trong trại trẻ mồ côi.