Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 440

Cập nhật lúc: 2025-07-30 10:46:57
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đinh Mộ vội vàng tiến lên xem, thấy một vết thương lớn, m.á.u chảy nhiều, cô hỏi Lý Gia Minh: “Có quái vật cắn ?”

Lý Gia Minh lắc đầu, vẻ mặt bình tĩnh : “Là do cành cây thương.”

“Không chỗ nào khác thương đúng ?”

“Không .”

Đinh Mộ nhà lấy thuốc sát trùng và khử trùng vết thương, khi lau sạch vết m.á.u tay thì thể thấy hình dạng vết thương, là do vật nặng cho thương.

Vết rách lớn, nhưng khi rửa sạch xong, Đinh Mộ vẫn khâu cho hai mũi.

Mai Ngạn Quân , thấy Lý Gia Minh thương, trừng lớn đôi mắt , mặt hiện lên một tia vui, “Sao cũng thương? Đến rừng rậm cảnh xung quanh ?”

Anh cho rằng Lý Gia Minh là một thăm dò chuyên nghiệp, nên để xảy sơ suất như .

DTV

Trong đầu Lý Gia Minh nhanh chóng nhớ chuyện xảy ngày hôm nay, ngập ngừng : “Em xem qua, phát hiện điều bất thường. Tốc độ quái vật xông tới quá nhanh, chờ đến khi em phát hiện , thì nó tới gần .”

“Tay thế nào ?”

“Vết rách lớn, cần khâu , chờ bốn năm ngày thể cắt chỉ.”

“Cậu thương thì mấy ngày ở nhà nghỉ ngơi cho , những chuyện khác để xử lý.” Mai Ngạn Quân .

Đinh Mộ thấy Diêu Nghiêu bên cũng lo liệu xong chuyện, cô kê một ít thuốc chống viêm giảm đau cho Đầu Trọc, đó liền cầm hộp thuốc cùng Mai Ngạn Quân ngoài.

Mai Ngạn Quân còn ngoài cổng lớn xem, nên Đinh Mộ tự về nhà , cô bổ sung thêm những thuốc dùng hết trong hộp thuốc.

Lúc ăn cơm trưa thấy ba cha con nhà La Đại Phú, Đinh Mộ từ miệng Đường Thất , Lam Vũ và Trần Tử Kiện giúp đem Tô Ngọc Bình chôn cất ở bên cạnh La Thiến.

Thím Trần đau lòng cho hai em La Nghị và La Tuấn, nên gói một ít đồ ăn mang đến cho hai đứa.

La Đại Phú tự nhốt trong nhà một ngày, đó liền nghĩ thông suốt.

Gạt nỗi buồn mặt, đến chỗ Đinh Mộ, với cô rằng và hai con trai trong thung lũng.

Đinh Mộ , : “Nếu , thì ai sẽ đốt vàng mã cho con Tô Ngọc Bình đây?”

Phải mất một lúc lâu La Đại Phú mới phản ứng , kích động đến mức miệng ngừng : “Cô Đinh, cảm ơn cô!”

“Nếu lựa chọn ở trong thung lũng, thì cố gắng việc.” Đinh Mộ bằng ánh mắt cổ vũ.

nhất định sẽ việc chăm chỉ, sẽ lười biếng.”

Không Tô Ngọc Bình ở giữa xúi giục, từ đó trở ba cha con họ việc càng thêm chăm chỉ và sức hơn.

Mặc dù Tô Ngọc Bình sống ở trong thung lũng lâu như , nhưng cô thích chiếm lợi, thích so đo với khác, giao tình với cũng ở mức trung bình, nên khi cô chết, cũng ảnh hưởng gì lớn đến trong thung lũng cả.

Bởi vì ngoài chặt củi một c.h.ế.t và hai thương, nên Đinh Mộ ghét quái vật đến ngứa răng.

Mỗi buổi tối, cô giải phóng sức mạnh tinh thần lực của , sử dụng tinh thần lực của để tiêu diệt tất cả quái vật và biến dị lang thang trong rừng, bao gồm cả vực sâu, xung quanh thung lũng, chỉ cần tinh thần lực của cô thể tỏa đến, thì tất cả đều cô càn quét sạch sẽ.

Dần dần, quái vật còn dám xuất hiện trong khu rừng nữa.

Bây giờ thỉnh thoảng sẽ xuất hiện những đợt nắng ngắn ban ngày, điều lợi cho lúa mì trong nhà kính.

Những cây lúa mì lớn cao bằng bắp chân, đất đai màu mỡ, cây trồng phát triển , cỏ cũng mọc nhanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-440.html.]

Đinh Mộ dẫn theo trong thung lũng nhổ cỏ ở các nhà kính, liền thấy giọng của Kỳ Kỳ phát từ bộ đàm: “Mẹ ơi, bên ngoài thung lũng một chiếc xe.”

Từ Nặc tuổi còn nhỏ, nó rõ về lúa mạch và cỏ, Đinh Mộ sợ Kỳ Kỳ đến nhà kính cẩn thận sẽ bại lộ dị năng, vì thế nên để con bé ở nhà chơi với Từ Nặc.

Đinh Mộ phóng một chút tinh thần lực, nhanh liền đến là Chu Tụ Bảo.

Cô hô to lên với Mai Ngạn Quân ở đầu bên : “Anh Quân, Chu Tụ Bảo đến, chúng xem .”

Mai Ngạn Quân dậy, ném đám cỏ dại trong tay sang một bên, nhấc chân bước qua cây lúa mì, hai hai bước ngoài.

Đầu Trọc quấn băng gạc đầu cũng lên khỏi ghế: “Anh, để em với .”

Vết thương đầu khá nặng, Diêu Nghiêu và Vương Huệ Trinh xem xét mới với chờ mười ngày mới cắt chỉ .

Mai Ngạn Quân trừng mắt , khiển trách: “Cậu cứ yên , vết thương đầu còn lành, còn chạy lung tung cái gì.”

Bị trừng mắt như , bả vai Đầu Trọc rũ xuống, trong miệng ngậm một rễ cỏ, tủi xuống.

Mai Ngạn Quân mở cửa, Ngô Quảng trực tiếp lái xe bán tải vảo trong thung lũng, dừng ở cửa nhà ăn.

Khi xe dừng , Đinh Mộ thấy phía xe phủ bông giữ nhiệt, bên trong tiếng gà kêu: “Ông chủ Chu, ông mang gà tới cho ?”

Chu Tụ Bảo híp mắt, khúc khích: “Cũng , chúng gì cả, cái là nhiều gà thôi.”

“Đi, nhà chuyện.”

Trước khi bước cửa, Chu Tụ Bảo liếc nhà kính, trong mắt tràn đầy hâm mộ.

Vừa xuống, Chu Tụ Bảo rõ ý định của : “Cô Đinh, đến đây để trao đổi với cô một ít hạt lúa mì, ở đây hạt lúa mì của cô nhiều ?”

Đinh Mộ rót một cốc nước ấm đưa cho ông , đó kinh ngạc : “Hửng nắng lâu như , mấy ở lang cốc còn trồng lương thực ?”

Chu Tụ Bảo nhận lấy nước, một uống hết nửa cốc, đó cau mày bất đắc dĩ thở dài: “Có trồng, trồng chứ? Chỉ là hạt lúa mì để lâu ngày, nên khả năng nảy mầm tỷ lệ cao. Vì thế khai hoang một mảnh đất để trồng nên đến đây để đổi một ít hạt lúa mì từ cô.”

“Ở đây của còn một ít hạt lúa mì, ông đổi bao nhiêu?”

Chu Tụ Bảo giơ ba ngón tay , : “Không nhiều lắm, ba trăm cân.”

Đinh Mộ cụp mắt xuống, trong lòng tính toán, cô Chu Tụ Bảo sẽ trồng bao nhiêu mẫu đất: “Có.”

Chu Tụ Bảo khỏi vui mừng : “Vậy thì quá , bằng đổi giống như ?”

“Được, thành vấn đề.” Đinh Mộ vui vẻ đồng ý.

Đinh Mộ vui vẻ như , nhưng trong lòng Chu Tụ Bảo chút băn khoăn: “Trong lang cốc của chúng ngoại trừ gà thì thật sự gì lấy để đổi với cô cả.”

Đinh Mộ để bụng mà xua xua tay với ông: “Không , chúng đều thích ăn gà.”

Hai bên vui vẻ đạt thỏa thuận, Mai Ngạn Quân mới bước cửa, Đinh Mộ liền bảo đến nhà kho để lấy hạt lúa mì cho ông .

Sau đó Chu Tụ Bảo phân phó cho Ngô Quảng mang gà xuống xe.

Đi nhà kho cạnh nhà ăn, Đinh Mộ ngắn gọn chuyện Chu Tụ Bảo đổi hạt giống lúa mì, Mai Ngạn Quân tỏ vẻ ý kiến gì, dù cũng đổi lấy gà, chứ là cho miễn phí.

, Đinh Mộ lấy từ trong gian ba bao 100 kg hạt giống lúa mì đều trồng trong gian, bảo đảm mỗi một hạt giống đều thể nảy mầm.

Nói xong, Chu Tụ Bảo vỗ hạt lúa mì trong túi, : “Ôi, nếu khi trồng ba túi hạt giống thể thu hoạch thì vấn đề lương thực ở lang cốc sẽ giải quyết . Đáng tiếc là nhà kính ở lang cốc quá ít.”

Đinh Mộ : “Phần lớn ông trồng trong nhà kính, còn một phần nhỏ ông thể trồng thử ở bên ngoài xem.”

Loading...