Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 445
Cập nhật lúc: 2025-07-30 10:47:11
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước khi ngủ, Lâm Dương Huy đến phòng của hai ông bà: “Ba, , hai thật sự với con ?”
“Dương Huy , ba con , đường xa bằng phẳng. Ba già , ở đây cũng mà.” Vương Huệ Trinh với vẻ mặt hiền từ kéo con trai xuống bên giường.
Lâm Trí Viễn vỗ vai con trai : “Đừng lo lắng cho chúng , việc của con .”
Trong mắt Lâm Dương Huy hiện lên một tia buồn bã.
Vương Huệ Trinh như nhớ điều gì, liền dậy mở tủ quần áo. Bà lấy hai bộ đồ, lải nhải: “Đây là hai bộ quần áo cho con, kích cỡ theo lúc . Hiện giờ con mập, mặc cũng .”
Hai cha con cứ như bà trong phòng. Lúc thì tìm túi đựng quần áo, lúc thấy bà bỏ những bánh kẹo cưới ít ỏi túi.
Để xua tan khí gượng gạo, Lâm Dương Huy thăm dò : “Ba, con thấy trong thung lũng nhiều trẻ con. Đều là những đứa trẻ mang hồi đó ?”
“Ừ, ở đây mỗi nhà đều trẻ con, trừ vài cặp vợ chồng trẻ, họ mới kết hôn lâu nên con.”
“Lần Quân và chị dâu từ khu định cư mới trở về, mang theo một đứa trẻ ?”
Lâm Dương Huy giả vờ hỏi, chằm chằm ba .
Tay của Lâm Trí Viễn run lên một cách tự nhiên. Ông thuận thế vỗ nhẹ bụi quần, liếc con trai với vẻ đề phòng.
Dù con trai ý đồ gì, cũng thể để nó đứa trẻ đang ở trong thung lũng: “Khu căn cứ của các con mất một đứa trẻ ?”
“Vâng, mất một bé gái bảy tám tuổi.”
“Ôi! Thật là tội nghiệp! Lúc mà mất một đứa trẻ thì khó mà tìm .” Vương Huệ Trinh gói xong đồ cho con, xuống chiếc ghế cạnh bàn, thở dài.
“Còn ? Lúc đó bên khu các con bắt Mộ Mộ , Ngạn Quân theo. Một thời gian họ mới , thấy dẫn theo đứa trẻ nào cả.” Lâm Trí Viễn nhớ .
DTV
Lâm Dương Huy thấy biểu cảm mặt ông giống giả tạo, liền cúi đầu, dùng 01, nhưng khi thấy tài liệu về trồng trọt lương thực của căn cứ khi 01 thì d.a.o động.
Hy sinh một để đổi lấy sự sống cho tất cả , cho là xứng đáng.
Vương Huệ Trinh thấy cúi đầu im lặng, liền trao đổi ánh mắt với Lâm Trí Viễn.
Bà mỉm hiền từ, dậy kéo tay Lâm Dương Huy: “Dương Huy, cũng muộn . Con mệt mỏi mấy ngày nay, nên nghỉ ngơi sớm.”
“Vâng, ba cũng mệt . Con phiền ba nghỉ ngơi nữa.” Lâm Dương Huy thoáng qua gương mặt mệt mỏi của ba .
Lâm Trí Viễn chống tay lên giường từ từ dậy: “Cỏ ngoài ruộng nhổ xong , ngày mai còn khai hoang trồng khoai tây.”
“Ba, ba già . Mệt thì ở nhà, việc ngoài ruộng chị lo .” Lâm Dương Huy cũng dậy theo.
Lâm Trí Viễn khoát tay: “Việc nặng nhọc, ba mang ghế nhỏ nhổ cỏ thôi.”
“Thung lũng nhiều lương thực lắm ạ?”
“Tự trồng để ăn, chúng cũng ngoài đổi vật tư.” Lâm Trí Viễn con thật sâu, nụ nhạt mặt, đến đáy mắt.
“Ba, hai ở đây bao lâu ?”
“Huệ Trinh , nghĩ chúng cũng ở đây mấy năm .” Lâm Trí Viễn với Vương Huệ Trinh.
Lâm Dương Huy thôi, còn hỏi gì đó, nhưng đến cửa phòng. Vương Huệ Trinh kéo đến phòng Lục Mộc Thần, dặn nghỉ ngơi sớm rời .
Để tiện chăm sóc hai ông bà, Dương Thiến Vân sắp xếp phòng của Lục Mộc Thần ở phòng bên cạnh.
Nghĩ đến việc ghé thăm của con trai, Vương Huệ Trinh nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia buồn bã: “Ông ...”
Lâm Trí Viễn bóp c.h.ặ.t t.a.y bà : “Ngủ , mai còn dậy sớm.”
Nằm giường, đắp chăn, hai họ vẽ lên lòng bàn tay một lúc lâu.
Vương Huệ Trinh kéo chăn, lau khóe mắt. Thung lũng , họ quyết định sẽ an nghỉ tại đây khi già.
Bên ngoài thung lũng, đội trưởng Tằng và cấp chuyện canh đêm.
Cấp cầm cây gậy khuấy đống lửa nướng khoai: “Đội trưởng, chỉ huy trưởng gặp nguy hiểm ở bên trong chứ?”
“Không , tin tưởng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-445.html.]
“Bức tường còn dày hơn bức tường thành bên ngoài của chúng . Hơn nữa hai cặp vợ chồng đó khó đối phó.”
“Khó đối phó thì chúng nên chọc . Tổng chỉ huy mới chuyện với , sáng mai xong việc sẽ xuất phát.”
“Đội trưởng, chỗ xe cần sắp xếp ?”
“Không cần, ba chỉ huy trưởng rời khỏi đây.”
“Tại ? Khu định cư mới của chúng mà.”
“Không nên hỏi điều nên hỏi. Nhiệm vụ của chúng là bảo vệ cho chỉ huy trưởng.”
“Rõ!”
Trong rừng và vách đá gì bất thường, Đinh Mộ thu sức mạnh tinh thần.
Cô mở mắt, thấy Mai Ngạn Quân rửa mặt giường sách.
“Sao ?” Anh hỏi.
Đinh Mộ lắc đầu, ý niệm lóe lên, cô kéo Mai Ngạn Quân gian.
Hai trong phòng sách gian. Đinh Mộ quét qua căn phòng nơi Kỳ Kỳ đang ngủ, chậm rãi : “Lâm Dương Huy đến là để tìm Kỳ Kỳ.”
Mai Ngạn Quân xong thì lòng chùng xuống, Đinh Mộ gì đó: “Vợ chồng chú Lâm gì?”
“Hai ông bà gì về Kỳ Kỳ, sáng mai chắc sẽ xem lúa mì trồng trong nhà kính.”
Mai Ngạn Quân lạnh: “Muốn xem thì để xem cho thỏa.”
Đinh Mộ lật xem sổ sách, lượng lương thực dự trữ: “Chúng còn nên đổi lương thực với ?”
“Chúng còn nhiều lương thực ?”
“Ừ, còn khá nhiều. Lương thực tồn kho lúc đầu và lương thực ẩm sử dụng nhiều, cộng thêm mấy năm nay gian liên tục sản xuất, bây giờ chúng là đại gia lương thực.” Nhiều lương thực như khiến Đinh Mộ cảm thấy yên tâm.
Mai Ngạn Quân sổ sách, ngón tay gõ nhẹ lên đó, một lúc lâu trầm giọng : “Lấy một nghìn cân để đổi . Cho nhiều quá nhắm tới, phiền lắm.”
“Được, hết.” Đinh Mộ đặt sổ sách chỗ.
Lúc , tiếng của Kỳ Kỳ từ lầu truyền xuống. Hai vợ chồng , vội vàng lên lầu.
Mở cửa phòng, thấy Kỳ Kỳ co ro giường thành một cục tròn nhỏ, thật đau lòng.
Đinh Mộ tiến lên ôm cô bé lòng: “Kỳ Kỳ, gặp ác mộng ?”
Khuôn mặt nhỏ của Kỳ Kỳ còn đẫm nước mắt, cô bé ôm cổ Đinh Mộ: “Mẹ, con mơ thấy bắt .”
“Đừng sợ! Người đây, bây giờ an .” Đinh Mộ an ủi.
Mai Ngạn Quân lấy điện thoại từ túi, lưu đoạn video lúc ban ngày khi Lâm Dương Huy và của xuống xe điện thoại.
“Kỳ Kỳ, con xem ai là từng bắt con, với ba, ba giúp con đánh .”
Kỳ Kỳ ngẩng đầu khỏi lòng Đinh Mộ, màn hình video, cô bé nhanh chóng chỉ đó.
“Chính là chú . Trước đây con trốn mấy , đều chú đó bắt , chú đó .”
Đinh Mộ một cái nhận , là đội trưởng trong mười bảo vệ, chẳng lẽ cũng là dị năng?
Với sự đồng hành của Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân, Kỳ Kỳ nhanh chóng ngủ , hai liền rời khỏi gian.
Ngày hôm , Đinh Mộ và Mai Vũ Văn dậy sớm để tưới nước cho lúa mì trong nhà kính. Trương Hướng Đông đến họ.
Sau khi cỏ xong, kịp thời tưới nước cho lúa mì.
Việc tưới nước đơn giản, chỉ cần đào một lỗ nhỏ để nước chảy rãnh, đợi đến khi nước tưới khắp ruộng thì lấp lỗ nước.
Ba nhanh chóng tưới xong một thửa ruộng, khi chuẩn đến nhà kính bên cạnh thì thấy Lâm Dương Huy về phía nhà kính.
Phía là Vương Huệ Trinh. Đinh Mộ vẫy tay với Vương Huệ Trinh, hiệu cho bà về.
Vương Huệ Trinh theo nữa, mà đầu về nhà.