Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 452
Cập nhật lúc: 2025-07-30 10:47:34
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi thức ăn dọn lên bàn, đến việc chiến đấu với thổ phỉ và thế nào đến thung lũng ...
“Wow, thịnh soạn như !!”
Người cấp ngất lúc nuốt nước miếng khi ngửi thấy mùi thơm của thức ăn bàn.
Hoàng Hiến Dân nuốt nước miếng, cuối cùng, dừng , khó khăn đầu Mai Vũ Văn, “Không vì chúng đến mà các cháu mới ăn uống thịnh soạn như chứ?”
Mai Vũ Văn , “Chú nghĩ nhiều , mấy chú quan trọng đến thế , bình thường chúng cháu cũng ăn như thế .”
Hoàng Hiến Dân nghẹn họng nên lời, đồng thời cảm thấy như đ.â.m một nhát tim, đầu hai món mặn và một món rau bàn, gà kho khoai tây, thịt xào bắp cải và rau cải xào.
Những ở các bàn khác bắt đầu ăn, Lục Mộc Thần liền gọi nhanh chóng ăn cơm.
Cơm dẻo thơm, Hoàng Hiến Dân nhớ bao lâu ăn cơm ngon như .
Anh nhai kỹ cơm trong miệng, thấy ba cấp như quỷ đói đầu thai, ngừng gắp thức ăn bát, bưng bát lên mồm, bọn họ múa đũa nhanh như chớp.
Ngay cả thương nặng nhất, lúc nãy còn yếu ớt dựa khác, lúc như hồi quang phản chiếu mà ăn ngấu nghiến.
Hoàng Hiến Dân mà há hốc mồm, vội vàng gắp một miếng thịt gà cho miệng, mắt sáng lên, cũng gia nhập đội quân cướp thức ăn của bọn họ.
Bốn bỏ sót chút nước sốt cuối cùng, dùng để trộn cơm.
Hoàng Hiến Dân xoa bụng no căng, tiếp tục chuyện với Mai Vũ Văn, nhưng khắp nhà ăn, ngoài bốn bọn họ thì còn bóng dáng ai khác.
Còn ba cấp mất mặt của vẫn đang tranh giành nước sốt trong chiếc đĩa cuối cùng.
Tiếp theo, chỉ đến khi thuốc và ăn cơm, Hoàng Hiến Dân mới gặp Đinh Mộ và trong thung lũng.
Bọn họ bận rộn với công việc đồng áng trong thung lũng.
Từ những cuộc trò chuyện của bọn họ, lúa mạch trong thung lũng sâu bệnh, nhưng bọn họ chữa khỏi. Đất hoang khai hoang đều trồng khoai tây, bọn họ đào mương dẫn nước trực tiếp ruộng để thuận tiện cho việc tưới tiêu.
Mỗi khi thành một công việc lớn, chẳng hạn như diệt trừ sâu bệnh, trồng khoai tây xong, đào xong mương nước, nhóm Đinh Mộ nấu một bữa ăn lớn để thưởng cho , nên bốn Hoàng Hiến Dân đang dưỡng thương cũng hưởng ké.
Hoàng Hiến Dân thương nhẹ nhất, ngày thứ ba tìm đến Đinh Mộ, chút việc, nếu sẽ ngại khi cứ tiếp tục ăn uống trực như thế.
Đinh Mộ liếc một cái, cô lập tức ném cho một cái cuốc, bảo tiếp tục khai hoang cùng La Đại Phú.
Gia viên mới.
Cao Nhã và những còn lái hai chiếc xe, nghỉ ngơi dọc đường mà chạy thẳng về căn cứ gia viên mới.
khi sắp đến gần gia viên mới, thì bọn họ một nhóm quái vật nhỏ tấn công, mặc dù thương, nhưng may mắn là trở về căn cứ an .
Căn cứ phái một đội mười , mỗi đội một đội trưởng và một đội phó, chỉ Cao Nhã dẫn năm trở về, đội phó Hoàng Hiến Dân và ba khác trở về, tổn thất nặng nề.
Cao Nhã đó một lời chờ cấp kiểm tra, khi bỏ rơi Hoàng Hiến Dân, thì cô nghĩ đến hậu quả , kết quả tồi tệ nhất chính là cách chức đội trưởng, căn cứ đang cần , cách chức cô cũng dễ dàng.
Chính vì , cô mới sợ hãi.
Tổ kiểm tra dám tự ý xử lý, nên báo cáo lên từng cấp, tài liệu gửi trực tiếp đến văn phòng của Lâm Dương Huy.
Anh bàn việc, tay cầm tập tài liệu báo cáo, trong lòng tràn đầy suy tư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-452.html.]
Cao Nhã trở về báo cáo với cấp rằng khi đổi lương thực ở thung lũng, bọn họ xảy cãi vã với mấy Đinh Mộ, Mai Ngạn Quân căm hận trong lòng, dẫn theo dõi bọn họ, nửa đêm tập kích bọn họ, cướp lương thực.
“Tổng chỉ huy Lâm, tin những gì đó là sự thật ?” Đội trưởng Tăng nhận báo cáo liếc qua, tin trong thung lũng sẽ chuyện như .
Lâm Dương Huy đặt tập tài liệu lên bàn, “Biết mặt lòng, chỉ bọn họ như vì cái gì?”
Đội trưởng Tăng cũng rõ “bọn họ” mà là trong thung lũng là nhóm Cao Nhã, suy nghĩ , “Nếu là thung lũng, thể là để lừa lấy nhiên liệu; còn Cao Nhã, thể trở thành kẻ thù với thung lũng.”
Lâm Dương Huy hừ lạnh một tiếng, ánh mắt vô thức lạnh vài phần, “Luôn những sống yên .”
“Nước đục mới dễ thả câu.”
“Gọi Cao Nhã đến đây, gặp cô .”
Cao Nhã bên ngoài cửa, chỉnh quần áo , đó cô giơ tay gõ cửa.
“Mời .” Giọng của Lâm Dương Huy vang lên từ bên trong.
Cao Nhã thở phào nhẹ nhõm đẩy cửa bước , cô thấy tâm phúc của Lâm Dương Huy cũng ở đó, một tia khó chịu chợt dâng lên trong lòng, nhưng ngay lập tức cô nở nụ , với Lâm Dương Huy, “Tổng chỉ huy Lâm, tìm ?”
Lâm Dương Huy chỉ chiếc ghế bên cạnh bàn, “Ngồi , xem báo cáo nộp lên, đổi lương thực, đội của cô mất bốn thành viên xuất sắc, chi tiết quá trình cô đổi lương thực ở thung lũng.”
Cao Nhã nhướng mày, trong lòng hiểu rõ, cô nhanh chóng sắp xếp chuyện trong đầu, “Những gì cần , với mấy vị lãnh đạo , dối, khi đến thung lũng, bọn họ chặn chúng ở bên ngoài tường rào cho ...”
Cao Nhã kể quá trình đổi lương thực ở thung lũng một nữa.
Lâm Dương Huy cau mày, “Sao cô những chặn đường các cô là của thung lũng?”
Cao Nhã bĩu môi, “Bọn họ nhiều vũ khí, hơn nữa còn đường của chúng , đây đội khác nhiệm vụ ở con đường , thổ phỉ đường dọn sạch .”
Lâm Dương Huy, “Cô rõ mặt bọn họ ?”
Đột nhiên Cao Nhã nghẹn lời, trả lời như thế nào, cô thể rằng thậm chí cô còn thấy bóng dáng của thổ phỉ, cô mở miệng nhưng gì.
Lâm Dương Huy phản ứng mặt cô , trong lòng hiểu rõ chuyện.
Anh ngay lập tức chuyển chủ đề, “Máy móc mang dò thông tin gì ?”
Nói đến chuyện , Cao Nhã bực bội, “Người của bộ phận kỹ thuật tích sự gì, cái máy đưa cho bật lên cháy, lãng phí thời gian của .”
DTV
“Máy gửi sửa chữa ?”
“Vừa về gửi , bộ phận kỹ thuật bo mạch chủ cháy, sửa nhanh .”
Vẻ tiếc nuối thoáng qua mặt Lâm Dương Huy, trong lòng khỏi nghi ngờ, lẽ nào 01 bỏ trốn quái vật ăn thịt, nếu chút tin tức gì.
Ba trong phòng ai gì, lúc , tiếng gõ cửa vang lên bên ngoài.
Lâm Dương Huy hồn, “Vào .”
Một nhân viên bước báo cáo, “Tổng chỉ huy Lâm, thời gian đất trồng trong nhà kính xảy sâu bệnh diện rộng, phụ trách của mấy bộ phận đang khảo sát thực địa và thảo luận đối sách bên đó, bọn họ mời qua xem.”
Lâm Dương Huy thấy liên quan đến lương thực, vội vàng dậy khỏi ghế, “Dẫn xem.”
Lương thực là nền tảng của đời sống nhân dân, thể lơ là dù chỉ một chút.
Anh quan tâm đến Cao Nhã đang bên cạnh, vội vàng theo nhân viên rời .