Vân Đào Diệp Hào ôm về nơi cắm trại, khi trở về, cô RV, ngủ một mạch đến giờ cơm chiều mới tỉnh.
Cơm tối do Khúc Vô Dạng nấu.
Hắn là duy nhất trong đội Bạch Sư thể nấu ăn ngoại trừ Vân Đào, lúc Vân Đào thể xuống bếp, đều là nấu. Tuy tài nấu nướng của bằng Vân Đào, nhưng màu sắc và mùi vị cũng ở mức bình thường, giống ẩm thực đen của nào đó.
Khúc Vô Dạng là sẽ ủy khuất chính , mỗi đến lượt nấu cơm, luôn nấu sáu món mặn một món canh, và lấy món thịt là chính, nhưng hôm nay…
Vân Đào sợi mì trắng trong bát của , sợi mì trắng trong bát của những khác, và nồi mì lớn trong phòng bếp nhỏ…
Cô thậm chí còn nghi ngờ trong mì ngay cả muối cũng cho một hạt nào.
Vân Đào chằm chằm bát mì của , dám ngẩng đầu giao tiếp bằng mắt với bất kỳ ai, bởi vì cô cảm nhận những quanh bàn đang chằm chằm , sự oán niệm nồng đậm đến mức khiến cô nghẹt thở.
Ahhh, cứu mạng!
“Em ăn no , từ từ ăn.” Vân Đào quyết định “chuồn” , chạy trối c.h.ế.t về xe của .
Từ bữa sáng đến giờ cô ăn gì, đói đến mức chịu , tranh thủ thời gian lấy bánh ngọt và sữa trong gian ăn cho đỡ đói, những thứ đương nhiên là Lam Chu cho cô.
Không Lam Chu tâm lý như thế nào, trong gian của chất đống nhiều đồ ăn vặt, trong đó bánh ngọt và sữa là nhiều nhất, 100 loại, khụ, nhưng hiện tại tất cả đều ở trong gian của Vân Đào.
Ăn uống no đủ, Vân Đào phòng tắm rửa mặt và đánh răng, lúc trong xe thêm hai .
Một là Úy Lý ở lối , một là Khúc Vô Dạng, ở bên giường Vân Đào. Vân Đào từ phòng tắm , cả hai đều ngước mắt chằm chằm cô.
“Hai , việc gì… ?” Vân Đào ở bên bọn họ lâu như , hiểu cảm xúc cũng như ánh mắt của họ.
Chết mịa!
Vân Đào lùi , mới lùi một bước, bước thứ hai còn kịp roi sét của Khúc Vô Dạng quấn quanh eo, kéo cô . Chờ cô hồn, đùi Khúc Vô Dạng.
Mặt Vân Đào lập tức đỏ bừng, cô ép mở âm đ*o , cách lớp vải vẫn thể cảm nhận dương v*t cứng như s.ú.n.g của Khúc Vô Dạng.
“Xoẹt” một tiếng, quần của Vân Đào trực tiếp Khúc Vô Dạng xé rách.
Nơi riêng tư đột nhiên lộ, Vân Đào hổ đến mức chịu , hai tay cô che nhưng thể nhanh bằng Khúc Vô Dạng. Đầu ngón tay Khúc Vô Dạng chạm chính xác hột le của Vân Đào, ánh sáng điện lóe lên, am thanh “xẹt” nhỏ và ngắn vang lên.
“A~” cả Vân Đào run lên, trong hoa huy*t trào mật dịch, cũng mềm nhũn ngã Khúc Vô Dạng.
Làm thể! Làm thể dùng điện kích thích hột le của cô!
Vân Đào vẫn thoát khỏi khoái cảm khi kích thích bằng điện hột le, một ngón tay đưa âm đ*o, ngay đó chính là ngón thứ hai, ngón thứ ba.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-mat-the-lan-lon-de-sinh-ton/chuong-92.html.]
“Xem cần nới rộng.” Khúc Vô Dạng thanh âm trầm, Vân Đào rõ ràng cảm giác đang tức giận, hơn nữa tức giận nhẹ.
Khúc Vô Dạng kéo khóa quần và quần lót của xuống, dương v*t nóng hổi từ bên trong b.ắ.n , “Bụp” một tiếng vỗ bụng của Vân Đào, Vân Đào đang mẫn cảm run rẩy chảy nước.
“Ừ, .” Khúc Vô Dạng giữ chặt eo Vân Đào, đỡ cô dậy lệnh cho cô, “Đỡ nó xuống.”
Vân Đào chần chờ nhúc nhích, là cô từng chủ động, chỉ là Úy Lý vẫn còn ở trong xe!
Khúc Vô Dạng tâm tư của cô, nhếch môi lạnh một tiếng, ghé sát Vân Đào thấp giọng , “Em nghĩ tại và Úy Lý xuất hiện ở đây cùng ?”
Đương nhiên hẹn , hai họ chỉ là hẹn mà gặp ở cửa xe, sự ăn ý hình thành khi kề vai chiến đấu cùng , khiến bọn họ cần mở miệng cũng hiểu ý của đối phương.
Anh là?
Anh cũng ?
Vậy cùng ?
Cùng .
Ai cũng nhường, thì cùng . Vân Đào… da đầu Vân Đào nổ tung.
Ý của Khúc Vô Dạng là gì? Hắn cùng Úy Lý cô, cái gì, tình? Cùng ? Ba cùng ?
Chỉ cần l..m t.ì.n.h với Khúc Vô Dạng hoặc là Úy Lý cũng khiến cô chịu nổi, bây giờ còn cả hai họ cùng ? Sao g.i.ế.c cô luôn ?
“Không, !” Khát vọng sống tiếp thêm can đảm, Vân Đào giãy dụa thoát khỏi gông cùm xiềng xích của Khúc Vô Dạng, nhưng lưng đột nhiên nóng lên.
Là Úy Lý dán lên. Cứu mạng!
Hai tay Úy Lý vòng , ôm lấy n.g.ự.c Vân Đào xoa bóp, “Đào Đào.”
Úy Lý chỉ gọi tên cô, thêm lời nào, nhưng Vân Đào từ trong đó cảm
nhận sự vui của Úy Lý, che giấu giống Khúc Vô Dạng, sự vui của càng giống như là sóng ngầm mặt nước tĩnh lặng.
Vân Đào: “…”
Lần thật sự kết thúc!