Chỉ thấy chiếc máy bơm dầu   còn ở  mặt  , trong nháy mắt khi Cố Nhu Nhu đặt tay lên liền biến mất.
Rất nhiều   thấy cảnh  đều trợn to mắt,  đó  Cố Nhu Nhu nhỏ giọng bàn tán.
"Không ngờ cô   chỉ  dị năng hệ chữa trị lợi hại như , ngay cả dị năng hệ  gian cũng nghịch thiên như !"
"Không ngờ cô  là dị năng giả song hệ!  là  ông trời ưu ái mà, thật đáng ghen tị!"
…
Cố Nhu Nhu  thấy bên tai truyền đến thanh âm hâm mộ của những  khác, trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái, thậm chí còn khiêu khích  Chân Lục Trà.
Chân Lục cũng nhận  ánh mắt của cô , nhưng trong lòng chẳng  chút d.a.o động nào, thậm chí còn  chút  châm chọc.
Chị gái , chị thích thể hiện như ,  cẩn thận đấy.
Nhìn mấy chiếc máy bơm dầu còn   mặt đất, cô cảm thấy  Cố Nhu Nhu  . Mình vẫn là  nên thể hiện,  theo những dị năng giả hệ  gian  thu dọn dầu còn sót  là .
Trong lúc Chân Lục Trà  theo các dị năng giả hệ  gian thu gom dầu, tất cả các thành viên của các đội khác bắt đầu chuẩn  cho những con dơi đột biến và lạc đà đột biến  thể xuất hiện trong sa mạc  ban đêm.
Tống Khải    thành phố sa mạc   nhiều , ban đêm ở đây nguy hiểm hơn nhiều so với ban ngày, xác suất xuất hiện động vật đột biến  ban đêm cũng  lớn, bởi vì  đây    từng chịu thiệt mấy  về chuyện , vì      dẫn theo nhiều  như , an  của họ   bảo vệ.
Tối nay tất cả các đội sẽ cắm trại ở đây, vì  việc đề phòng  tập kích ban đêm  quan trọng.
Họ bắt đầu bố trí bẫy ở cách khu vực dầu mỏ  xa, phía xa thậm chí còn  một nhóm lính b.ắ.n tỉa  tìm  vị trí.
Các đội khác   canh giữ ở các vị trí khác ,  lòng đất cũng chôn mìn.
Chân Lục Trà lúc  vẫn đang bận rộn đưa chỗ dầu   trong  gian, đúng lúc cô đang bận đến  kịp thở thì Cố Nhu Nhu  gần.
Cố Nhu Nhu  đến bên cạnh Chân Lục Trà,  cô,  đó chỉ dùng âm thanh hai   thể  thấy : "  cô cũng trọng sinh, nhưng Chân Lục Trà, kiếp  cô mới là  vạn kiếp bất phục, cô cứ chờ đó, còn  Tạ Lam Án , các  sẽ   kết cục   ."
Cố Nhu Nhu lúc  trong mắt tràn đầy ý  khinh miệt, phảng phất như   là  chiến thắng.
Vốn dĩ Chân Lục Trà   để ý đến con điên , nhưng  Cố Nhu Nhu  đến Tạ Lam Án, cô   "dễ gần" với Cố Nhu Nhu nữa.
Chân Lục Trà ngẩng đầu lên đối diện với Cố Nhu Nhu, lúc  trong mắt cô giống như chứa đầy mảnh băng, ánh mắt tràn đầy lạnh lẽo, cô nhếch miệng, trả  cho Cố Nhu Nhu một nụ  nguy hiểm,  đó nhẹ nhàng mở miệng,  chằm chằm Cố Nhu Nhu : "Mày đang sủa cái gì , thật sự rảnh rỗi   việc gì  thì  ăn cứt , đừng    việc gì tìm chết."
Cố Nhu Nhu  ánh mắt của cô.
Bên trong là sát ý  hề che giấu, trong nháy mắt Cố Nhu Nhu cảm thấy  như  ánh mắt như rắn của Chân Lục Trà bóp nghẹt cổ họng, cảm giác ngột ngạt ập đến trong lòng,  đó bất giác lùi  hai bước.
Lúc  Chân Lục Trà thật sự tức giận, hơn nữa còn nảy sinh ý định g.i.ế.c c.h.ế.t   mặt.
Cố Nhu Nhu  thẳng , nghĩ rằng tại   còn  sợ Chân Lục Trà,  định mở miệng  thêm hai câu.
"Cút." Chân Lục Trà trực tiếp cắt ngang cô .
Mặt Cố Nhu Nhu nhất thời tái mét: "Cô!..."
  ánh mắt lạnh lùng của Chân Lục Trà, Cố Nhu Nhu cảm thấy sợ hãi, vẫn là  dám tiếp tục khiêu khích đối phương nữa thì  hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-105-chi-a-thich-the-hien-nhu-vay-phai-can-than-day.html.]
Chân Lục Trà  bóng lưng rời  của Cố Nhu Nhu, đột nhiên cảm thấy bộ dạng lạnh lùng trừng mắt của Tạ Lam Án khá hữu dụng.
Đợi nhiệm vụ bên  của cô  thành xong, trời  tối hẳn, mà bẫy bên phía Tạ Lam Án cũng  bố trí gần xong.
Dù  cũng là mười mấy đội, cho dù bẫy  lớn hơn một chút, khó  hơn một chút, nhiều  vẫn  chút ưu thế.
Chân Lục Trà  đến chỗ bẫy, hội họp với những  khác trong đội.
Lúc  ở đây  dựng xong  ít lều trại đơn giản để nghỉ ngơi.
Chân Lục Trà và    quây quần  đống lửa của đội , chuẩn  ăn bữa thứ hai trong ngày.
 , từ sáng đến giờ, ngoài bữa sáng, họ chỉ uống nước, trong  thời gian đó   lúc nào  ăn.
Buổi tối, mỗi đội đều  phát khẩu phần ăn,  hơn một chút so với bữa sáng, thoạt  giống như loại khẩu phần quân dụng  sử dụng trong quân đội  khi mạt thế bắt đầu.
Chân Lục Trà cảm thấy khá ngon, chỉ là  ít,  đủ lấp đầy bụng .
Hàn Diễm ăn xong miếng cuối cùng, vẻ mặt  thể tin : "Cứ thế là hết  ?  vẫn  no!"
Nói xong liền  về phía Hứa Đồng.
Hứa Đồng nhận thấy ánh mắt sói đói của Hàn Diễm, lập tức nuốt vội nuốt vàng, húp sạch chỗ cơm cuối cùng của .
Chân Lục Trà cũng cảm thấy họ ăn chút  căn bản  đủ,  đó cô   đầu  Tạ Lam Án.
Dưới ánh lửa,  đang từ từ ăn cơm, nhưng  lẽ cũng nhận  ánh mắt đói khát trong mắt Hàn. Sói đói. Diễm, động tác trong tay Tạ Lam Án cũng dần dần nhanh hơn.
Đường Nguyệt  Hàn Diễm vẫn còn đói, đưa tay đưa phần của  cho  , "Ăn ."
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Hàn Diễm  ngờ Đường Nguyệt  đưa phần của  cho  , cả  cảm động  thôi, nhưng vẫn  nhận lấy,  hề hề : "Thật    no , em, em ăn ."
Hứa Đồng bên cạnh  Hàn Diễm  chút kỳ lạ, trong lòng nghĩ nếu phần cơm của  đưa cho  , bây giờ sợ là  húp sạch sẽ,  đến chỗ chị Đường   đổi, thật kỳ lạ.
Hứa Đồng chậm chạp    nhận  sự  đổi giữa hai  , chỉ lẩm bẩm trong lňng nhưng cũng chẳng nghĩ nhiều. Nhěn thấy cơm trong tay Đường Nguyệt, Hứa Đồng  hì hì lên tiếng.
"Hàn Diễm  cần,  cần, chị Đường,  là chị cho  ."
Hàn Diễm vốn đang chìm đắm trong ảo tưởng tươi  rằng Đường Nguyệt   đột nhiên thích   , bất thình lình  thấy lời của kẻ tham ăn Hứa Đồng.
Hắn bước tới vỗ lên đầu đối phương,  đó túm lấy tai   : "Cậu    hổ , đến cả cơm của Nguyệt Nguyệt nhà  mà  cũng dám đòi!"
Đường Nguyệt  hai  đang đùa giỡn, "lòng trắc ẩn"  hiểu   nhen nhóm với Hàn Diễm cứ thế dần lụi tắt.
Thôi, vẫn là để  c.h.ế.t đói .
Nghĩ , Đường Nguyệt  tiếp tục ăn nốt phần cơm còn dang dở của .