Sau khi tên áo đen phóng  dị năng, ngoại trừ Tạ Lam Án, những  khác  sớm  chống đỡ nổi,  lượt ngã xuống đất.
Ngay cả Chân Lục Trà  cách Tạ Lam Án  xa, lúc  cũng  hai chân mềm nhũn, cả  choáng váng, giống như  ép uống mấy cân rượu mạnh .
Cô vốn định  về phía Tạ Lam Án, nhưng lúc  bước chân cũng nặng như đeo chì.
Cuối cùng Chân Lục Trà cũng  chống đỡ nổi, cả  mềm nhũn ngã xuống đất. Trước khi ngất  chỉ kịp  thấy vẻ mặt Tạ Lam Án đang lo lắng, sốt ruột chạy về phía .
...
...
Chân Lục Trà tỉnh dậy  một chiếc giường lớn mềm mại.
 khi tỉnh , đầu óc cô vẫn  chút  tỉnh táo, thậm chí  một khoảnh khắc, khi cô chống tay lên chiếc giường mềm mại, còn tưởng rằng   xuyên  trở về thế giới ban đầu. Một thế giới   zombie,   nguy hiểm nhưng cũng   Tạ Lam Án.
May mà  giọng  của một  vang lên, khiến Chân Lục Trà chắc chắn rằng   xuyên  về quá khứ.
Kiêu Chỉ đang   ghế bên cạnh giường, thấy cô tỉnh , liền : "Ồ ~ tỉnh ", giọng  còn mang theo chút trêu chọc.
 Chân Lục Trà   , mà đảo mắt quan sát xung quanh,  đó mới dừng    Kiêu Chỉ.
Kiêu Chỉ nhướng mày,  : "Thích căn phòng  chọn cho cô ? Ồ, đúng , vẫn  tự giới thiệu." Nói xong liền đưa tay về phía cô, " tên là Kiêu Chỉ, 'Kiêu' trong kiêu dũng, còn 'Chỉ' là..."
Chân Lục Trà  đợi Kiêu Chỉ  xong, bỏ qua bàn tay đang chìa  của , mặt  cảm xúc bổ sung nốt câu  còn dang dở của đối phương: "'Chỉ' trong chỉ dừng bước tại đây ?"
Kiêu Chỉ  chút ngạc nhiên  Chân Lục Trà đang   giường, mái tóc đen dài xõa ngang hông.
 so với mái tóc đen mượt mà vẫn suôn mượt ngay cả trong thời tận thế, Kiêu Chỉ càng thích đôi mắt long lanh ngập nước của cô hơn. Đôi mắt như thể  thấu lòng  khiến   chút mê mẩn.
Nụ   khóe miệng  càng sâu hơn: ", chính là cái 'Chỉ' đó."
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Chân Lục Trà   đàn ông  mặt,  ngờ  thật sự là Kiêu Chỉ trong tiểu thuyết, kẻ cuối cùng xuất hiện trong câu chuyện của tiểu thuyết - Zombie Vương.
Thảo nào, thảo nào cho dù họ  chuẩn  sẵn sàng nhưng vẫn   giở trò.
Khi  tỉnh dậy,  thấy mái tóc vuốt ngược bóng loáng của , còn cả bộ vest màu tím sẫm  chút sến súa  , Chân Lục Trà đột nhiên nhớ đến những miêu tả về tên trùm cuối Zombie Vương trong tiểu thuyết.
Sau khi  thấy tên , Chân Lục Trà càng thêm chắc chắn.
Không ngờ  bây giờ vẫn  biến thành zombie, nhưng bây giờ   là lúc nghĩ đến chuyện , cô  lặng lẽ đánh giá căn phòng  một  nữa.
Căn phòng  chắc chắn là  sang trọng, những hoa văn màu vàng sẫm  tường, khung cửa và tay nắm cửa màu vàng trông  giống như là giả. Gần như  khác gì căn phòng mà họ  ở  khi  khỏi mật thất, ngoại trừ việc trong căn phòng    chiếc gương trông  tinh xảo .
Hơn nữa, trong căn phòng   ban công,  từ bên ngoài  lẽ cô đang ở tầng hai,  cao lắm, cô    thể nhảy xuống.
Ban công cũng  xa cô lắm, chỉ cần... Chân Lục Trà  Kiêu Chỉ, chỉ cần giải quyết tên , cô  thể  ngoài tìm đồng đội của .
Mặc dù trong tiểu thuyết, Zombie Vương  mạnh, nhưng lúc  Kiêu Chỉ hẳn là vẫn  phát triển đến mức đó, cô    thể đối phó .
Những suy nghĩ  hình thành trong đầu Chân Lục Trà trong nháy mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-121-zombie-vuong.html.]
Cô  định lấy búa từ trong  gian  cho Kiêu Chỉ một búa,  liền đột nhiên lên tiếng: "Cô  trốn thoát ? Bên ngoài  Thiết Đản của  canh giữ, cho dù cô  thể  khỏi căn phòng , cô cũng sẽ c.h.ế.t bên ngoài."
Giọng điệu của  mang theo ý , đôi mắt  chằm chằm Chân Lục Trà.
Thiết Đản? Đó là cái quỷ gì? Chẳng lẽ là zombie ?
Như thể   sự nghi hoặc của cô, Kiêu Chỉ nhẹ nhàng  : "Là một bé báo hoa mai đáng yêu, chỉ là bây giờ nó  biến dị, tính tình  chút nóng nảy, nhưng cũng  cần lo lắng, Thiết Đản vẫn   lời ."
Thì  là , là một động vật biến dị, chẳng  giống như Ngạo Thiên nhà cô .
Xem ,    khỏi đây  chút khó khăn . Chân Lục Trà   Kiêu Chỉ đang   ghế, "Đồng đội của  ? Còn cả đội  đến  đó nữa."
Chân Lục Trà  cảm giác, đội ngũ do Chương Vũ dẫn đầu hẳn là đang ở đây.
Kiêu Chỉ nhướng mày,  đó gật đầu, "Họ quả thực cũng ở chỗ , bây giờ hẳn là đang  nhốt cùng với đồng đội của cô ."
Quả nhiên, nhưng cô  chút  hiểu, tại  Kiêu Chỉ   giam giữ họ? Nhìn  thế  cũng  giống kẻ hung ác, ngược  giống như một công tử nhà giàu chỉ  ăn chơi.
Chân Lục Trà   mục đích của   là gì, cũng    bắt đầu từ , nhưng bây giờ điều cấp bách là  tìm Tạ Lam Án và những  khác.
Cô định trực tiếp  chuyện thẳng thắn với .
"Rốt cuộc   gì, tại   nhốt chúng  ở đây?"
Kiêu Chỉ  ngờ cô  hỏi thẳng như , ban đầu còn tưởng rằng  quanh co một hồi, hoặc là   hai lời liền cho  một búa.
Dù   cũng  từng  thấy dáng vẻ cô vung cây búa màu hồng đó qua camera giám sát. Hơn nữa, cô hẳn là một dị năng giả hệ  gian, nhưng   tại , cho dù  dị năng của  can thiệp, cô vẫn  thể sử dụng dị năng.
Trong đầu Kiêu Chỉ lóe lên  nhiều suy nghĩ, nhưng cuối cùng chỉ ngả    dựa  ghế,   với Chân Lục Trà: "Rất đơn giản,   cô   của Thiết Đản nhà ."
???
Cái gì cơ?
Chân Lục Trà nghi ngờ lỗ tai     nhầm  .
Kiêu Chỉ  thấy vẻ kinh ngạc của cô,  đó dùng những lời lẽ thẳng thắn hơn để  , "Trong tận thế một  thật sự  nhàm chán, nhưng, bây giờ..."
Kiêu Chỉ  chằm chằm khuôn mặt của Chân Lục Trà, da trắng nõn nà, mặt như hoa đào, còn  đôi mắt vì  hiểu mà mở to, "  tìm một  thú vị để bầu bạn, nếu  đó là cô,  nghĩ cuộc sống   sẽ  còn nhàm chán nữa."
Chân Lục Trà mặt  cảm xúc, thậm chí còn  cảm giác như  sét đánh ngang tai.
Đêm nay lặng im như một khúc từ biệt.
Đại ca, đây là tận thế, đây   là thế giới thuần ái, trong đầu    là  thế nào để sống sót, mà là yêu đương?!
Anh mới là  nên xuyên  đấy.
Nhìn thấy vẻ mặt ngây ngốc của Chân Lục Trà, Kiêu Chỉ cảm thấy cô thật đáng yêu. Một suy nghĩ khác là cô kinh ngạc như ,   là cảm thấy   một đại soái ca, hơn nữa còn là đại soái ca  thực lực tỏ tình nên vui mừng đến phát điên  .
Nào ngờ lúc  trong lòng Chân Lục Trà tràn đầy hối hận, hối hận vì   chuyện vô nghĩa với  nãy giờ,   nên trực tiếp dùng một búa đập cho đối phương ngất xỉu mới .
Vì  cô bắt đầu thăm dò lấy cây búa yêu thích của   từ trong  gian.