Đình Lệ bên   nắm lấy "cơ hội " mà Cố Nhu Nhu mang  cho .
Chỉ thấy  điều khiển dị năng vung về phía Tạ Lam Án, một đoàn lửa lớn giống như đóa hoa rực rỡ nở rộ   trung bay thẳng về phía Tạ Lam Án.
Tạ Lam Án né  tránh, hai tay điều khiển sấm sét va chạm với ngọn lửa, ngay lúc  Đình Lệ đạp vỡ ngọn lửa, vung nắm đ.ấ.m  lực đánh về phía Tạ Lam Án.
Tạ Lam Án lùi về  một bước, tránh  cú đ.ấ.m , ngay khi  cho rằng Đình Lệ sẽ phát động đợt tấn công tiếp theo  ,  ngờ Đình Lệ  né , chuyển hướng.
Mục tiêu của   chuyển sang chỗ Chân Lục Trà!
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Thật  ngay từ đầu, mục tiêu   của Đình Lệ chính là Chân Lục Trà,  trong tiềm thức vẫn còn một chút tư tưởng của con .
Hắn  rõ  căn bản   là đối thủ của Tạ Lam Án, mấy  bọn họ liên hợp  sẽ nhanh chóng nghiền nát  thành tro bụi.
, Đình Lệ  Tạ Lam Án  một bảo bối, bảo bối mà  còn coi trọng hơn cả mạng sống của .
Bảo bối  chính là Chân Lục Trà.
Lúc , trong đôi mắt  còn là con  của Đình Lệ  lộ  sự vui sướng điên cuồng mãnh liệt.
Hắn thật sự   thấy dáng vẻ phát điên bất lực của Tạ Lam Án! Cảnh tượng đó nhất định  mỹ diệu, cho dù c.h.ế.t cũng đáng.
Đình Lệ dùng tốc độ cực nhanh lao về phía Chân Lục Trà, mà lúc  Chân Lục Trà cũng  ngờ mục tiêu của   là .
Không  nửa điểm dấu hiệu và phòng , cô trơ mắt  đầu ngón tay của Đình Lệ lao về phía .
Khi Tạ Lam Án phát hiện mục tiêu thực sự của Đình Lệ là  Chân Lục Trà, cả   mang theo cảm giác căng thẳng hoảng loạn.
Tạ Lam Án nhanh chóng phản ứng ,  đó từ phía  hung hăng kéo Đình Lệ .
 đầu ngón tay của Đình Lệ vẫn sượt qua mặt Chân Lục Trà, để  một vết tích nhỏ khó phát hiện.
Tạ Lam Án  chằm chằm vết thương  mặt cô, hai mắt đỏ ngầu, ánh mắt  lúc  giống như chứa đựng cơn bão lớn, bên trong  là d.a.o găm cắt .
"Ngươi đáng chết!" Tạ Lam Án phun  ba chữ lạnh lẽo từ trong miệng.
Anh giơ tay quấn quanh sấm sét lên, nắm chặt cổ Đình Lệ,  đó hung hăng kéo mạnh, đầu Đình Lệ lập tức lìa khỏi cơ thể.
Người bên cạnh chỉ  thể  thấy cơn giận dữ ngút trời của Tạ Lam Án, chỉ  Chân Lục Trà  thấy bàn tay run rẩy nhẹ của , còn  sự hoảng sợ khi đối phương  về phía .
Tạ Lam Án ném đầu Đình Lệ  khỏi tay ,  đó lau dòng m.á.u nóng hổi  tay   .
Anh  đến bên cạnh Chân Lục Trà,  dùng tay chạm  mặt cô, nhưng  sợ vết m.á.u dính lên má cô, hai tay cứ thế lơ lửng  mặt Chân Lục Trà.
"Trà Trà, em thế nào ,  chỗ nào  thoải mái ?" Tạ Lam Án  chằm chằm vết thương  mặt cô, giọng  run rẩy, hai mắt đỏ hoe.
Từ  lâu  đây, Tạ Lam Án  nhận  Trà Trà của  mang   một  bí mật.
Ví dụ như—cô   là dị năng giả.
Ví dụ như— lẽ cô vốn  nên thuộc về thế giới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-125-chan-luc-tra-chet.html.]
 Tạ Lam Án  quan tâm những điều ,  chỉ  cùng cô hiện tại  hết quãng đời còn ,  hết thế giới hoang đường .
 bây giờ, Tạ Lam Án cảm thấy bất lực, cảm thấy sinh mệnh của cô đang trôi qua.
Khi  ngón tay của Đình Lệ cào trúng, Chân Lục Trà  chuyến   toang .
Không ngờ cô   thoát khỏi kết cục của Chân Lục Trà trong sách, cô vẫn  biến thành zombie.
Trước mắt cô bắt đầu trở nên mơ hồ, giống như  một lớp m.á.u che phủ lên mắt, đầu óc cũng dần trở nên hôn mê, ngay cả suy nghĩ đơn giản cũng  tốn  nhiều sức lực.
Đường Nguyệt bọn họ cũng nhận  sự     Chân Lục Trà. Cả đám vội vàng chạy tới, liền  thấy Chân Lục Trà  Tạ Lam Án ôm trong lòng, lúc   mặt cô lan đầy những đường màu xanh tím.
Đây là biểu hiện của việc biến thành zombie.
Hốc mắt Đường Nguyệt lập tức trào  nước mắt, giọng  run rẩy, giống như cây cỏ dại lay động  ngừng trong gió: "Trà Trà… Em… Em   ? Em… Không …  ?"
Ngay cả Hàn Diễm,   đây thích đấu khẩu với Chân Lục Trà nhất, lúc  cũng đầy vẻ  thể tin : "Nhóc Lục…"
Tạ Lam Án ôm chặt Chân Lục Trà trong lòng, hai mắt đỏ hoe: "Em   , chúng  về căn cứ, Đường Tiến sĩ nhất định sẽ  cách." Nói xong liền  dậy  đưa cô .
Lúc  Chân Lục Trà vẫn còn giữ  một chút ý thức của , cô  rõ ràng, với tình trạng  của  căn bản là   thuốc chữa.
"Tạ Lam Án… Có  em trở nên  xí  …" Cô  thể tưởng tượng  dáng vẻ mặt  trở nên xanh tím, hai mắt vằn lên tia máu, dù  cô cũng  g.i.ế.c  ít zombie như .
Trong mắt Tạ Lam Án vô thức chảy   nhiều nước mắt, từng giọt nước mắt lớn theo má lăn xuống,  đó  rơi xuống mặt Chân Lục Trà.
Trong mắt   là hoảng loạn, dáng vẻ bình tĩnh tự nhiên thường ngày lúc      , Tạ Lam Án lúc  tay chân lạnh lẽo, chỉ  trong lòng là còn giữ  một chút nhiệt độ.
Tạ Lam Án  với Chân Lục Trà: "Không , một chút cũng  , em lúc nào cũng là  nhất. Anh  mua một căn nhà     trong căn cứ, sân  rộng, bên trong còn trồng đầy hoa, em nhất định sẽ thích,  đưa em về,   ?"
Anh đưa em về nhà của chúng , từ nay về   bao giờ tách rời.
Giọng  của Tạ Lam Án lúc   nhẹ, dịu dàng hơn  nhiều so với những gì Chân Lục Trà từng .
Hoa ư… Chân Lục Trà  thể tưởng tượng  cái sân đầy hoa nhất định  , khi ánh nắng chiếu  bên trong nhất định cũng sẽ  …
Ý thức của Chân Lục Trà dần dần tan rã, bên tai vẫn còn giọng  nhẹ nhàng của Tạ Lam Án, nhưng lúc  cô   thể phân biệt   đang  gì.
Cô chỉ  thể dựa  một chút ý thức cuối cùng của , từng chữ từng chữ thốt  những gì   : "Em… Không … Biến thành zombie… Giúp… Em …Làm ơn…"
Lời  cuối cùng của Chân Lục Trà tan  trong gió của sa mạc , Tạ Lam Án  dáng vẻ cô nhắm mắt, sợi dây trong lòng đứt phựt.
Hắn vùi đầu  cổ cô, giống như một đứa trẻ  thể ức chế  nước mắt chảy : "Đừng rời xa , cầu xin em, Chân Lục Trà, đừng rời xa ."
Giọng  vô cùng yếu ớt, giống như đóa hoa tuyết  lạnh lẽo  dễ vỡ.
 Chân Lục Trà  còn tỉnh  trong tiếng gọi của  nữa, mảng xanh tím  mặt cô cũng trở nên nhiều hơn.
Lúc  tất cả   đều , nếu Chân Lục Trà mở mắt  nữa chính là tỉnh  với  phận zombie.