Trong khi Chân Lục Trà đang nghiên cứu hệ thống sinh tồn  xanh, thì bên , Cố Nhu Nhu giật  tỉnh giấc.
“Đừngggg!!!!” Tiếng hét thất thanh của Cố Nhu Nhu   Cố Tiểu Bảo đang ngủ bên cạnh cô sợ hãi.
“Mẹ ơi, sờ đầu nè, đừng sợ đừng sợ, ác mộng bay  .” Cố Tiểu Bảo giơ bàn tay nhỏ bé lên vuốt ve Cố Nhu Nhu đang run rẩy.
Cố Nhu Nhu  căn phòng ngủ ấm áp  mắt và đứa con trai đáng lẽ  c.h.ế.t trong mạt thế, nước mắt  kìm  tuôn rơi.
“Tiểu Bảo, Tiểu Bảo, là con thật ,    đang mơ đúng ?” Cố Nhu Nhu ôm Cố Tiểu Bảo  nức nở.
“Mẹ ơi, Tiểu Bảo ở ngay đây, Tiểu Bảo    cả,  đừng  nữa.” Cố Tiểu Bảo mới bốn tuổi,  hiểu tại    đột nhiên , cũng  hiểu tại  ,   đây  thích ôm ,  đột nhiên ôm  chặt đến . Do đó  bé chỉ  liên tục an ủi Cố Nhu Nhu.
Cố Nhu Nhu ôm lấy cơ thể ấm áp của con trai, tinh thần dần  định . Cô thật sự  trở về, trở về nơi  chuyện còn  bắt đầu, trở về  khi mạt thế ập đến.
Ký ức cuối cùng của Cố Nhu Nhu dừng  ở nụ  ngây thơ vô tội  gương mặt Chân Lục Trà.
Năm năm mạt thế  hề khiến nhan sắc của cô  phai nhạt như đa  những cô gái khác, ngược , cô  dường như còn xinh  hơn .  ẩn  vẻ  đó  là một trái tim độc ác, cô   đẩy cô  giữa bầy zombie!
Cố Nhu Nhu sẽ  bao giờ quên nỗi đau đớn khi  zombie cắn xé, từng mảng thịt    ăn sạch, bên tai chỉ còn  tiếng gầm rú của zombie, đầu mũi là mùi hôi thối của xác chết.
Khoảnh khắc đó,  mắt cô hiện lên  bộ cuộc đời .
Đứa con trai  c.h.ế.t  lâu  khi mạt thế ập đến, sự yếu đuối của cô, sự nhẫn nhịn của cô.
Kiếp , cô tuyệt đối sẽ    vết xe đổ, cô sẽ đối xử  với con trai , để nó bình an lớn lên.
Còn Chân Lục Trà, cô cũng sẽ  tha cho cô !
Nghĩ đến Chân Lục Trà, ánh mắt Cố Nhu Nhu dần trở nên hung dữ.
Cố Tiểu Bảo đang ôm Cố Nhu Nhu ngẩng đầu lên  thấy ánh mắt hung dữ của ,  bé vô thức sợ hãi.
Cố Nhu Nhu buông Cố Tiểu Bảo ,  quanh căn phòng.
Đây là căn nhà mà cô thuê gần trường đại học  khi mạt thế ập đến, căn nhà  lớn, thiết  cũng  đầy đủ, may mà gần trường.  ở đây   nhiều hộ dân, lúc mạt thế mới bắt đầu, cô suýt nữa   những hộ dân  biến thành zombie cắn chết.
Cố Nhu Nhu cầm lấy chiếc điện thoại  tủ đầu giường. Ngày 1 tháng 10 năm 2036, thứ Tư.
Cô nhớ  rõ, ngày 8 tháng 10, tức là bảy ngày nữa, mạt thế sẽ ập đến, zombie sẽ bắt đầu xuất hiện.
Nơi   an , cũng   đủ lương thực, cô  bắt đầu chuẩn  thôi.
Chân Lục Trà mất cả một đêm mới hiểu rõ Hệ Thống sinh tồn Trà Xanh .
Hệ thống  tương đương với một máy đổi quà mù, cô  thể dùng điểm  xanh để đổi hộp quà, nhưng những thứ bên trong đều là ngẫu nhiên.
Hơn nữa, hộp quà cũng  chia thành nhiều cấp độ. Hộp quà xanh lá cây là loại thấp nhất, hộp quà xanh lam là trung bình, hộp quà đỏ là trung bình khá, hộp quà tím là cao cấp, hộp quà vàng là loại  nhất.
Chân Lục Trà chỉ  thể : Không  kỹ thuật,   dựa  may mắn.
"Cô chủ,  của cô  đợi ở  lầu  ạ." Quản gia gõ cửa nhắc nhở.
Nhanh  ? Người chú  của cô đúng là    việc gì mà   lợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-2-diem-tra-xanh-tu-dang-den-mieng.html.]
" xuống ngay, bảo ông  đợi ở  ."
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Theo tiến độ của tiểu thuyết, còn sáu ngày nữa là mạt thế ập đến, vì  tối qua Chân Lục Trà  liên lạc với  chú  của ,  rằng cô  bán 50% cổ phần  tên  cho ông .
Cha  của nguyên chủ  khi qua đời  để  cho nguyên chủ một khoản thừa kế kếch xù. Trong đó  50% cổ phần của công ty do Trân ba thành lập.
Mà  chú của nguyên chủ  thèm   cổ phần  từ lâu.
Trùng hợp là Chân Lục Trà cần một khoản tiền lớn để mua vật tư, vì   hẹn chú của  đến để thương lượng (chặt chém) một phen.
Kể từ khi Chân Thụ Mậu đến,  trôi qua một tiếng đồng hồ.
Ông   ở đây  uống hết tám cốc nước, từ lâu  mất hết kiên nhẫn, nhưng nghĩ đến  cổ phần gần trong gang tấc, Chân Thụ Mậu vẫn cố kìm nén cơn giận của .
Tuy nhiên, cô cháu gái  của ông  cuối cùng cũng chịu nhả  ,  đây sống c.h.ế.t  chịu bán cổ phần cho ông , hôm nay     ,  chủ động hẹn gặp ông .
"Chú, lâu   gặp." Chân Lục Trà chậm rãi bước xuống từ cầu thang, lớp trang điểm tinh xảo khiến cô trông càng thêm rực rỡ hơn ngày thường.
Chân Thụ Mậu  cô cháu gái dường như còn xinh  hơn , trong lòng thầm nghĩ: Con bé Chân Lục Trà c.h.ế.t tiệt  cũng chỉ  cái mã ngoài.
 ngoài mặt vẫn  nịnh nọt  : "Lâu   gặp, cháu gái của chú  xinh  hơn . Không giống con bé chị cháu, chỉ  học."
Chân Lục Trà  lạnh trong lòng: Chẳng  là đang chế giễu cô chỉ là bình hoa di động, tiện thể khoe khoang con gái ông   .
"  ạ, chú. Chị họ  chỉ thừa hưởng trí thông minh của chú mà còn thừa hưởng cả khuôn mặt của chú nữa,  giống cháu, chỉ thừa hưởng nhan sắc của ba  cháu thôi."
Chân Lục Trà  khuôn mặt nhăn nhúm của Chân Thụ Mậu, vẻ mặt "tiếc nuối" .
【Điểm  xanh +40】
Hửm? Cô còn  thể hiện  một phần nghìn công lực của  mà   thu hoạch ? Hóa  điểm  xanh cũng  khó kiếm lắm.
Khóe môi Chân Lục Trà  khỏi khẽ nhếch lên.
Mà Chân Thụ Mậu  thấy khóe môi Chân Lục Trà khẽ nhếch lên thì  bình tĩnh nữa: "Chân Lục Trà! Ý cháu là gì hả!"
"Cháu   ý gì cả, chú   tức giận như , chẳng lẽ cháu  sai ? Chị họ  giống chú, chẳng lẽ giống ông hàng xóm họ Vương nhà chú?" Chân Lục Trà tỏ vẻ vô cùng ngây thơ.
【Điểm  xanh +100】
"Cháu... cháu!" Chân Thụ Mậu tức đến mức mặt đỏ tía tai.
"Thôi  , chú. Thời gian hàn huyên của chúng   hết,  về vấn đề cổ phần . Chú định dùng bao nhiêu tiền để mua  cổ phần trong tay cháu?"
Nghe thấy Chân Lục Trà nhắc đến cổ phần,  mặt Chân Thụ Mậu cuối cùng cũng nở một nụ :
"Trà Trà , chuyện là thế , chú  chuẩn  sẵn hai mươi tỷ cho cháu , còn  một căn biệt thự ở khu biệt thự mới  xây dựng ở thành phố H, cháu thấy thế nào?"
"Chú coi cháu là ăn xin , giá trị thị trường của công ty ít nhất cũng  một trăm tỷ, hai mươi tỷ? Chú đúng là dám . Hơn nữa, khu biệt thự đó chẳng   phá sản  , bây giờ bán cũng chẳng ai mua, chú định ném cục than nóng  cho cháu ? Cháu tuy còn trẻ, nhưng cháu   kẻ ngốc." Chân Lục Trà lạnh lùng đáp trả.
Chân Thụ Mậu như  ánh mắt lạnh lùng của Chân Lục Trà bóp nghẹt cổ họng, mồ hôi lạnh  trán bắt đầu túa .