Nhện Tuyết   trắng muốt, sáu cái chân như ngọc, đôi mắt to chiếm hai phần ba khuôn mặt, giống như một con thú cưng  lạc  phim trường,  đến    dân trong căn cứ yêu mến.
Văn Vũ cùng một đám trẻ con đuổi theo  nó,  nó  dạo khắp nơi chờ  cho ăn,  khi ăn no thì nhả tơ.
Mạng nhện mới bay lên trời biến thành một ô tín hiệu wifi, còn ô tín hiệu quá một ngày thì sẽ nhạt màu dần  biến mất.
Văn Vũ càng xem càng thấy thích thú bèn cố ý thử nghiệm một phen.
Cô nhận  ô tín hiệu  cũng giống như  khi mạt thế xảy , bốn ô là đầy, trải nghiệm sử dụng diễn đàn cực kỳ mượt mà.
Ba ô  nhanh  chậm, hai ô thì tốc độ  mới giao diện và bài đăng chậm hơn, một ô là tệ nhất, giao diện diễn đàn mờ ảo  rõ ràng, thỉnh thoảng còn đột ngột mất tín hiệu.
Chẳng bao lâu các căn cứ cứu viện, nơi trú ẩn khác cũng phát hiện  điều ,   nháo nhác bắt chước căn cứ 168 nuôi Nhện Tuyết, chủ động cho Nhện Tuyết hoang dã xung quanh ăn để đảm bảo tín hiệu  định, liên lạc thông suốt.
Trong một hang cát bí mật nào đó gần khu rừng nguyên sinh.
Giáo sư Kaka và những  khác, những    phá hủy một ổ thí nghiệm, đang kiểm tra  bộ con Nhện Tuyết  bắt, nhưng  vài giờ đồng hồ, vẫn  tìm thấy gì.
"   , lũ quân cứu viện gian xảo  sẽ   thật , lấy   chip chứ!"
Một trợ lý nam  nhịn , giơ d.a.o ánh sáng hồng ngoại lên định m.ổ x.ẻ con Nhện Tuyết.
"Dừng tay, đồ ngốc, bây giờ thứ  đang hot lắm đấy, g.i.ế.c nó   nhả tơ phát tín hiệu wifi cho chúng  ?" Một nữ trợ lý khác nắm lấy cánh tay đồng bọn,  khách sáo đẩy  nọ .
Một ngày tốt lành
Hai  lập tức ẩu đả, nhưng đều  cẩn thận tránh các dụng cụ thí nghiệm xung quanh.
Giáo sư Kaka  hề  ảnh hưởng bởi hai  họ, mỉm  đưa cho Nhện Tuyết một miếng bánh mì, chậm rãi : "Nếu   năng lực mà   chỗ dùng,  mấy  cùng   một chuyến đến căn cứ, mang những đồng bọn  bắt trở về ."
Hai trợ lý nam nữ lập tức ngừng đánh, trừng mắt  , nhận lệnh rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-mat-the-toi-ho-tac-gia-phat-khoc-roi/chuong-38.html.]
Diễn đàn Mạt thế (Mùa xuân, ngày 30 tháng 3, tuyết  tạnh).
Khi Nhện Tuyết ngày càng trở nên khan hiếm,  khi  mạng internet, căn cứ cứu viện 168  tiếp tục tung  khẩu trang chống bụi mịn đơn giản do các nhà khoa học nhí  nghiên cứu thành công.
Nói là đơn giản, bởi nguyên liệu chỉ cần bông, mà thứ mà các căn cứ cứu viện hiện tại dư dả nhất chính là bông.
Tuy quy trình đơn giản nhưng hiệu quả chống bụi mịn còn  hơn cả  mạt thế.
Những  phụ trách căn cứ vốn  tín nhiệm Tư lệnh Ôn lập tức  lệnh  bộ nhân viên khẩn trương chế tạo khẩu trang chống bụi mịn, hầu hết những  còn đang lưỡng lự cũng  do dự nữa, còn những  từng cho rằng Tư lệnh Ôn  màu  xin thêm viện trợ,  khi nhận  bông  tặng miễn phí thì mặt mày tái nhợt,  hổ  dám ngẩng đầu lên.
Trong chốc lát, quân dân cả nước đồng lòng sẵn sàng cho thảm họa khói bụi, căn cứ 168 cũng trở thành điểm cứu viện  sức hút nhất trong  các căn cứ cứu viện   quốc.
Biết  trong nhóm nhà khoa học  ít  là thần đồng từ vài tuổi, mười mấy tuổi, càng khiến quốc gia tưởng chừng như  bước  ngõ cụt   thấy tương lai rạng rỡ.
Các nhà khoa học nhí tuy tuổi còn nhỏ nhưng suy nghĩ  vô cùng chín chắn, càng lúc nguy cấp càng điềm tĩnh, lời  và việc  đều vô cùng khiêm nhường.
Họ  liên lạc thành công với cha  và   của  thông qua diễn đàn, giành  suất gia đình cho họ ở căn cứ 168.
Tư lệnh Ôn vốn định ưu ái cho bọn trẻ một chút, chu đáo cử Tiểu Đậu chạy một vòng  đón ,  ngờ khi gặp phụ  của bọn trẻ,   thêm một bất ngờ.
Trong  hơn ba mươi  ,   đến năm dị năng giả.
Trong văn phòng tư lệnh giản dị,  ngờ   một ngày xuất hiện cảnh tượng các dị năng giả  thành hàng như thế .
Một căn cứ cứu viện bình thường  một dị năng giả   coi là mạnh mẽ, còn căn cứ 168 của bọn họ, tính cả năm  ban đầu, giờ   đến mười .
"Chào  ,  là Ôn Hạc,  phụ trách căn cứ, vị  là đại đội trưởng đội cứu viện của chúng ..."
Tư lệnh Ôn giới thiệu sơ lược Ứng Chuẩn, Du Tâm Chiếu và Ôn Tư Duệ cho các thành viên mới, cuối cùng nhấn mạnh đến Văn Vũ.
"Văn Vũ là đại đội trưởng đội dị năng, tiếp theo sẽ do con bé trực tiếp phụ trách phân công công việc cho  ."
Vì  đây   kinh nghiệm tiếp xúc với ba  em Khấu Phàm và Đinh Vạn Lý, thời gian  Văn Vũ cũng rèn luyện  phong thái, nghiêm túc mà  mất  sự uy nghiêm : "Chào  , —"