Xuyên Vào Môn Phái Tu Tiên, Ta Làm Nữ Chính - Chương 199
Cập nhật lúc: 2024-11-21 13:57:37
Lượt xem: 124
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần tiến giai đó của Diệp Tố chỉ cách đây mới 3 tháng mà thôi, mà bây giờ nàng một nữa tiến giai, thậm chí trận thế của lôi vân còn lớn hơn mấy , việc khiến cho tất cả Thiên Cơ Môn đều nhịn ngừng việc trong tay, chạy xem tình hình Cửu Huyền Phong.
“Con thật đúng là tự nhiên nhặt một đồ .” Hình trưởng lão bên cạnh Trương Phong Phong bỗng nhiên lên tiếng.
Vẻ mặt Trương Phong Phong giấu nét vui vẻ đắc ý, nhưng dù cũng là Hình trưởng lão, vẫn khiêm tốn một chút, đuôi mắt ông chợt thấy một , tức khắc : “Đệ tử mới tới đó tư chất cũng tệ, qua một thời gian nữa lẽ cũng thể trở thành đồ dệ đắc ý trướng Hình trưởng lão.”
Hình trưởng lão đầu thì thấy Du Phục Thời đang gần đó, ông vẫy vẫy tay bảo qua.
Du Phục Thời thấy , nhưng động đậy, quen thuộc , điều…… cúi đầu phong thư trong tay, cuối cùng vẫn chậm chạp về phía Hình trưởng lão.
“Diệp Tố cho ngươi thời gian mấy tháng để học, hiện giờ cũng qua ba tháng, ngươi học chữ thế nào ?” Hình trưởng lão kiên nhẫn chờ Du Phục Thời lê bước tới nơi, hỏi .
Ở tu chân giới thứ thiếu nhất chính là thời gian, mỗi việc đều với tâm thế thư thái mà tiến hành, chỉ duy nhất Diệp Tố cả ngày liều mạng, tu luyện thì cũng luyện khí, cuốn lên làn sóng tranh đua khiến các tử Thiên Cơ Môn kêu khổ thấu trời.
Thật trong lòng Hình trưởng lão cho Du Phục Thời thời gian một năm để học thường thức, kết quả Diệp Tố nên thương lượng với ông rằng cần cho Du Phục Thời sáu tháng để học, ít hơn dự tính của ông cả nửa năm, vì thế ông “cố gắng” đồng ý.
Trong lòng Du Phục Thời vẫn còn đang lắc lư giữa hai lựa chọn bình định Thiên Cơ Môn ở Thiên Cơ Môn, ở đây ba tháng, cơm ở nhà ăn cũng ăn ngán, rượu để uống.
Thôi, chờ Diệp Tố dẫn ngoài chơi xong trở về hẳn bình định Thiên Cơ Môn cũng muộn.
“…… Học gần hết chữ .”
“Vậy sẽ kiểm tra ngươi.” Hình trưởng lão phất tay bày một cái bàn cùng với giấy bút, ông mấy chữ đó hỏi đây là cái gì.
Du Phục Thời một hồi trả lời: “Quỷ Diệp Căn.”
“Ngươi tác dụng của nó để gì ?” Hình trưởng lão hỏi.
Du Phục Thời dùng ánh mắt đầy vẻ kỳ quái Hình trưởng lão, ? Trương Phong Phong bên cạnh hóng hớt cũng nhịn đổ mồ hôi lạnh, từ khi sư phụ phi thăng thành Thần, bối phận lớn nhất ở Thiên Cơ Môn chính là Hình trưởng lão.
Hoạt động yêu thích nhất của Hình trưởng lão chính là kiểm tra việc học của các tử, đáp sẽ phạt, tất cả tử thấy ông đều đường vòng, Trương Phong Phong cũng ăn ít khổ.
Đệ tử mới tới trả lời , vẻ mặt ngơ ngác thì cũng thôi , còn chút chột nào, thậm chí còn dám ngược Hình trưởng lão?
“Không Quỷ Diệp Căn?”
“Biết.” Du Phục Thời nghiêm túc , “Ta ba chữ .”
Trương Phong Phong: “……” Đừng nữa!
Giờ phút , trung đánh xuống một đạo lôi, ánh chớp chói lòa, nổi bật khuôn mặt của Hình trưởng lão, khiến cho gương mặt ngày thường vốn nghiêm khắc của ông càng thêm hung thần ác sát.
Thật lâu , Hình trưởng lão mới động đậy, ông xoay xuống mấy chữ khác, chỉ chỉ đó hỏi Du Phục Thời: “Cái .”
“Thanh Yêu Chi.” Du Phục Thời cảm thấy bản trở nên lợi hại hơn, nhiều chữ, eo lưng càng thẳng hơn.
mà Diệp Tố vì còn tiến giai xong? Hắn chờ ở đây nhàm chán quá.
“Cái dùng để gì?” Hình trưởng lão đè nén lửa giận, rít từng tiếng hỏi.
Cái Du Phục Thời , tự tin đáp: “Gãi ngứa.”
Lúc còn ở Yêu giới thường thấy các Yêu bẻ Thanh Yêu Chi để gãi ngứa!
“Khụ khụ khụ!”
Chân núi tức khắc vang lên tiếng ho khan sặc sụa, qua thì là Trương Phong Phong mà là trưởng lão của các phong khác.
Mặt Hình trưởng lão đen xuống, lạnh giọng trách mắng: “Cho ngươi học chữ ngươi thật sự chỉ học mỗi chữ? Tàng Điển Các nhiều sách như xem? Mỗi bước cần khác thúc đẩy mới ? Sau luyện khí cũng cần khác ngươi như thế nào thì mới thể động thủ đúng ?”
Trương Phong Phong khẽ dịch lưng Hình trưởng lão, dùng truyền âm mật nhĩ với Du Phục Thời: 【 Mau xin Hình trưởng lão , về sẽ nhiều sách hơn! 】
Du Phục Thời , rõ vì bản xin , khóe miệng đều trễ xuống.
Hắn quen những , cùng lắm thì đánh một trận giống như đánh với các Yêu Vương ở Yêu giới!
“Diệp Tố rốt cuộc dạy ngươi thế nào ? Thật sự chỉ dạy học chữ thôi ?” Hình trưởng lão nghĩ đến tử thiên phú mà chút chí tiến thủ nào thì càng lúc càng bực , “Con nhóc cả ngày chỉ vùi đầu luyện khí dạy dỗ ngươi cho đàng hoàng ?”
“Liên quan gì tới Diệp Tố?” Du Phục Thời vui hỏi .
Hình trưởng lão dựng thẳng mày: “Ngươi còn nghĩa khí? Trước tiên cứ chờ Diệp Tố tiến giai xong, đó tính sổ với hai đứa !”
Ông xong thì lấy một quyển sách về tài liệu từ túi Càn Khôn, là quyển cơ bản nhất, vẻ chuẩn sẵn từ , ông ném cho Du Phục Thời, chỉ chỉ cái bàn: “Ngồi ở chỗ .”
Du Phục Thời nhịn xuống tức giận quất một đuôi san bằng Thiên Cơ Môn, nghĩ Diệp Tố hứa sẽ dẫn ngoài chơi, tình nguyện cầm quyển sách lên lật xem.
Trang thứ nhất còn thể giả vờ giả vịt qua, nhưng từ trang thứ hai bàn tay nhịn mà lật nhanh hơn, phía càng là tùy tiện lật cho hết cuốn.
“Đọc hiểu.” Du Phục Thời dằn quyển sách xuống bàn, đây là đầu tiên mắng mà còn động thủ.
Chờ Diệp Tố xong việc nhất định bắt nàng dẫn ngoài chơi nhiều hơn mới .
“Hẳn là quen Diệp Tố dạy, bằng cứ chờ Diệp Tố tiến giai xong để con bé giảng giải cho .” Trương Phong Phong hòa giải .
Hình trưởng lão lạnh lùng liếc Du Phục Thời một cái, cuối cùng cũng lên tiếng nữa.
……
Trong viện, Diệp Tố mặt đất, tay như cũ cầm Tụ Lôi bình, lúc đây nàng thậm chí còn thả đạo lôi bắt lúc , mượn lôi luyện lôi, chỉ sợ chuyện cũng chỉ nàng nghĩ .
Đạo lôi thả liền công kích Diệp Tố, nàng cũng tránh né, mà ngay lúc từ phía bổ xuống một đạo lôi, nàng liền dẫn nó đánh đạo lôi thả .
Đạo lôi thả trăm triệu cũng ngờ tới bản cũng một ngày cũng sẽ sét đánh, còn là lôi cao cấp hơn nó: “……”
Có thứ nhất thì sẽ thứ hai, Diệp Tố vốn hề định dừng tay, nàng ngừng dẫn Đại Thừa lôi rèn luyện đạo lôi trong bình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-mon-phai-tu-tien-ta-lam-nu-chinh/chuong-199.html.]
Đạo lôi trong bình tất nhiên đánh, điên cuồng giãy giũa chạy thoát, nhưng dù nó cũng chỉ là một đạo lôi kiếp Hóa Thần kỳ, nhiều nhất cũng chỉ là mạnh hơn lôi kiếp Hóa Thần kỳ bình thường mà thôi, thể chạy thoát khỏi bàn tay của một Đại Thừa kỳ như Diệp Tố.
Hết đến khác nó bắt về, lôi kiếp Đại Thừa kỳ vả bôm bốp, ánh lôi cũng thu nhỏ , thỉnh thoảng còn cảm thấy nó giật tưng tưng.
Chắc đây là đầu tiên trong lịch sử lôi kiếp chuyên đánh lôi kiếp khác đánh.
Một lúc lâu , khi thấy đạo lôi đánh đến thoi thóp, Diệp Tố mới miễn cưỡng thu nó Tụ Lôi bình, chuyển sang rèn luyện bình.
Diệp Tố ngẩng đầu đám mây , lôi kiếp đánh lâu quá, Tố quen đánh , thể còn cảm thấy đau đớn, hai tay theo bản năng máy móc dẫn lôi rèn luyện Tụ Lôi bình.
Tuy những đạo lôi là Đại Thừa lôi, hung hãn hơn, uy lực mạnh hơn những đạo lôi đó nhưng rốt cuộc nó cũng là lôi phi thăng, thậm chí còn bằng lôi của Độ Kiếp kỳ.
Mặt dù Diệp Tố biểu hiện gì ngoài mặt nhưng trong lòng nàng thật nôn nóng, hận thể trở thành Thần ngay lập tức, trở về trừ bỏ ba hư ảnh sắp thực thể hóa , nhưng nàng cũng mong ước đó hợp với quy luật của Thiên Đạo.
Cho dù là từ Độ Kiếp hậu kỳ đến thành Thần, ở giữa cũng cần một đoạn thời gian dài, ngay cả tiền chưởng môn của Thiên Cơ Môn, ông dừng ở Độ Kiếp kỳ cũng mấy trăm năm, mà đây vốn xem là ngắn .
Diệp Tố thở hắt một , trong cổ họng ngừng trào lên vị rỉ sắt, nàng loại bỏ những tạp niệm trong đầu, tập trung tiến giai và rèn luyện Tụ Lôi bình, thần thức ngừng vận chuyển chữa trị các vết thương cơ thể, thức hải cũng ngừng mở rộng, trở nên rộng lớn mênh m.ô.n.g hơn.
Thức hải trong nàng nồng đậm đến độ gần như hóa thành nước thật sự, mỗi một giọt đều chứa đựng sức mạnh thần thức bàng bạc,
Lần tiến giai kéo dài hai mươi ngày, theo tốc độ của tu sĩ bình thường thì tính là lâu lắm, thậm chí còn nhanh, nhưng lôi kiếp của Diệp Tố quá khoa trương, sấm vang chớp giật ngày đêm ngừng, hai mươi ngày liên tục như ngược là lâu.
Trương Phong Phong ở chân núi lẩm bẩm vài , cần đưa thêm đan dược và pháp bảo phòng hộ cho đồ , lôi kiếp dày đặc như thường nào chịu cho nổi.
trong khoảnh khắc khi lôi kiếp kết thúc, từ giữa đám mây vần vũ bỗng nhiên một cột sáng năm màu thẳng tắp chiếu xuống nơi mà Đại Thừa lôi mới đánh liên tục lâu đó.
—— Thiên Đạo chúc nguyện!
Mọi chân núi vốn tan bớt nay tụ , ai nấy đều trợn mắt há mồm Thiên Đạo chúc nguyện trung, chung quanh một mảnh yên lặng, một ai lên tiếng, ngay cả Thí Luyện Trường ở đằng xa, các tử cũng đồng loạt dừng tay.
“Ta già đến độ hoa mắt ?” Trương Phong Phong giơ tay cho bản một cái tát, “Ta mới 700 tuổi thôi mà!”
“Sư phụ, nhất định hoa mắt, vì con cũng thấy .” Minh Lưu Sa lẩm bẩm , “Thật sự là Thiên Đạo chúc nguyện.”
Hai mày của Hình trưởng lão nhướng thẳng lên giãn , ánh mắt phức tạp, tử thật sự là……thật sự là ngoài dự đoán.
Số pháp khí nhận Thiên Đạo chúc nguyện ở Thiên Cơ Môn tới một vạn cũng hơn một ngàn, vốn dĩ hiếm lạ. Thân là tông môn luyện khí siêu cấp, môn hạ tử đông đảo, thiên tài nhiều đếm xuể, cũng chỉ là một Thiên Đạo chúc nguyện mà thôi.
mà nọ Cửu Huyền Phong đang tiến giai ? Hẳn là lực chống cự lôi kiếp mới đúng, vì còn Thiên Đạo chúc nguyện xuất hiện?
Điều kiện duy nhất thể kích phát Thiên Đạo chúc nguyện đó là luyện khí thành công, thành phẩm còn là pháp khí phi thường tồi mới thể nhận Thiên Đạo chúc nguyện.
Nói cách khác, Diệp Tố chỉ đang chống đỡ lôi kiếp tiến giai mà đồng thời còn luyện khí!
Trong đám ai thốt lên một câu: “Kẻ điên!”
Hai chữ thành công khái quát nỗi lòng của hiện tại.
Chỉ ngoại trừ một , Du Phục Thời căn bản hiều những đang kinh ngạc cái gì, mà dù cho hẳn là cũng sẽ chẳng kinh ngạc, Diệp Tố vẻ hiểu nhiều, nàng lợi hại.
“Các đồ , chúng về Cửu Huyền Phong .” Trương Phong Phong lấy tinh thần, hưng phấn chạy lên Cửu Huyền Phong, các trưởng lão khác cũng nối đuôi theo, xem Diệp Tố trong lúc tiến giai luyện chế pháp khí gì.
“Các việc của .” Hình trưởng lão đầu với những còn .
Những khác đành hậm hực rời .
Du Phục Thời cũng lên theo, khóe miệng Hình trưởng lão giật giật, cuối cùng cũng lên tiếng ngăn cản, dù cũng là Diệp Tố dạy dỗ.
Chờ đến khi bọn họ đuổi lên tới sân Cửu Huyền Phong thì Thiên Đạo chúc nguyện cũng bắt đầu chậm rãi biến mất, Diệp Tố cầm Tụ Lôi bình, chậm rãi thu lôi trong, cả nàng đen nhánh như cột nhà cháy.
Du Phục Thời tùy tiện chen qua các trưởng lão , thấy Diệp Tố đen nhánh trong hố to thì suýt nhận , nghĩ nghĩ đó vung tay ném mấy thanh khiết thuật lên nàng, lúc gương mặt sạch sẽ của Diệp Tố lộ mới xác nhận đúng là nàng.
Hắn thể cảm nhận Diệp Tố thương.
“Cho ngươi .” Du Phục Thời lấy một đống yêu đan từ trong giới, chìa , đưa cho Diệp Tố.
Tất cả đều là yêu đan cửu giai!
Hắn lấy liền Diệp Tố nắm tay đè , linh lực tỏa bao trùm yêu khí tỏa từ yêu đan: “Thu !”
Du Phục Thời ngẩn , đầu tiên thấy nàng chuyện với lạnh lùng như , tuy rằng thanh âm cao, còn chút trầm thấp.
Du Phục Thời ngơ ngác thả yêu đan giới: “Ngươi thích cái ?” Mỗi khi thương ăn cái sẽ đỡ hơn nhiều.
Trong viện đầy trưởng lão, Diệp Tố tiện giải thích, chỉ đành : “Buổi tối sẽ dẫn ngoài chơi.”
Du Phục Thời nhíu mày, gì đó, nhưng bản cái gì.
“Đại đồ , con tiến giai còn luyện khí ?” Trương Phong Phong dẫn đầu đoàn tới, hiếu kỳ hỏi, “Mau cho sư phụ xem con luyện pháp khí gì!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Các trưởng lão chỉ một lòng một xem Diệp Tố rốt cuộc luyện cái gì nên đối với yêu khí chớp nhoáng tràn từ yêu đan Du Phục Thời lấy họ cũng quá để tâm.
Diệp Tố duỗi tay lặng lẽ dấu vết kéo Du Phục Thời phía nàng, cũng buông tay , ngón tay cái thỉnh thoảng sờ sờ lên cổ tay như trấn an.
Du Phục Thời ở đằng , rũ mắt tay Diệp tố, trong lòng nhiều cảm xúc đan xen, nhưng cũng hiểu là cái gì, chỉ là cảm thấy vui.
“Đây là pháp khí gì?” Trương Phong Phong nhận lấy Tụ Lôi bình mà Diệp Tố đưa qua, các trưởng lão khác cũng chụm đầu tới nghiên cứu, “Sao còn cảm giác bình khí tức của lôi kiếp.”
“Tụ Lôi bình (Bình thu lôi).” Diệp Tố cũng che giấu đáp.
Trương Phong Phong cùng các vị trưởng lão, cũng như ba Minh Lưu Sa chạy tới, tất cả đều ngây , cái tên …… qua vẻ thích hợp lắm.
“Tụ Lôi bình……” Trương Phong Phong cúi đầu chiếc bình trong tay thỉnh thoảng còn lóe lên, “Là ý mặt chữ ?”
Diệp Tố gật đầu: “ .”
Mọi : “……”