Xuyên Vào Môn Phái Tu Tiên, Ta Làm Nữ Chính - Chương 49
Cập nhật lúc: 2024-11-19 14:17:44
Lượt xem: 136
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những nơi mà ánh mắt nàng lướt qua đều chỉ là một mảnh hắc ám, Diệp Tố giơ tay lên triệu linh hỏa, chiếu sáng gian xung quanh, nhưng mà hắc ám dường như thể cắn nuốt ánh sáng.
Linh hỏa chỉ mới xuất hiện một lát, còn kịp chiếu sáng thì hắc ám chung quanh hấp thu.
Diệp Tố trong bóng tối suy nghĩ thật lâu, cuối cùng giơ tay điều động linh lực trong linh phủ, phóng thích ở đầu ngón tay, chiếu theo nét bút của phù chú xuất hiện đầu tiên cố gắng vẽ .
Không vì trong bóng tối khó để phóng linh lực, đặc biệt là khi vẽ phù, Diệp Tố cảm nhận rõ ràng cảm giác rít sáp đầu ngón tay.
Vẽ nửa chừng thì nét do linh lực ma sát thể tiếp, phù chú thành, vẽ từ đầu.
Càng là như Diệp Tố càng vẽ nó tới.
Trong giới linh lực xác thật dễ phóng xuất, vẽ phù khó khăn nhưng một chỗ là Diệp Tố phản phệ giống vẽ Định Thân Phù.
Trong bóng Diệp Tố còn khái niệm về thời gian, trong đầu chỉ còn một ý niệm: Vẽ nên đạo phù chú .
Một , hai ……vô tiếp theo vẫn thất bại, nếu bình thường gặp tình huống sợ là lòng kiên nhẫn sẽ hao hết, đó mất khống chế dẫn đến hiệu suất mỗi lúc một kém hơn.
Diệp Tố giống , nàng quá quen với thất bại, quá quen với việc một một thành, thất bại ngược càng nàng thêm bình bĩnh, cử động tay càng lúc càng định.
So với lúc đầu nét bút liên tục đứt đoạn, đến lúc nàng dần thể kéo ngang một đường, đó tiếp tục thể kéo dài nét bút dọc xuống, cho đến hiện tại nàng thể vẽ thành một nửa phù chú đồ.
Càng vẽ về Diệp Tố ngược càng thể khống chế linh lực phóng thích , tốc độ càng lúc càng nhanh, mãi cho đến cuối cùng nàng thể chỉ với một nét bút vẽ chỉnh cả phù chú đồ.
Diệp Tố dùng tốc độ nhanh nhất vẽ phù chú khi linh lực phóng xuất ở đầu ngón tay bóng tối hấp thu.
—— thành công.
Diệp Tố kim sắc phù chú nàng thành trong bóng đêm, ngay thời khắc vẽ xong chỉnh đạo phù chú bỗng nhiên chuyển động, xuyên thẳng qua nàng.
Nàng đầu thì chỉ còn thấy tàn ảnh của phù chú.
Phù chú biến mất? Diệp Tố nhíu mày, rõ lắm tình huống mắt.
“Đây là đột phá ?”
“Nhất định là như , mà, đại sư tỷ mấy năm nữa thôi là thể phi thăng .”
“Câm, miệng.”
Trong bóng tối đột nhiên Diệp Tố thấy thanh âm của sư sư , nàng theo bản năng về phía vài bước.
Lúc một luồng sáng trắng lóa lên, Diệp Tố giơ tay che chắn đôi mắt, chờ đến khi nàng một nữa mở mắt thì phát hiện bản trở trong phòng Du Phục Thời.
Du Phục Thời đang bên cạnh cúi đầu nghịch Vụ Sát Hoa tay, Minh Lưu Sa cùng với Tây Ngọc, Hạ Nhĩ đang ở ngoài cửa, cẩn thận đẩy cửa bước .
“Đại sư tỷ, rốt cuộc tỷ cũng tỉnh !” Hạ Nhĩ đẩy cửa thấy nàng tỉnh thì liền nhanh chóng vọt , “Tỷ ở trong phòng tiểu sư nhập định năm ngày đấy!”
Năm ngày?
Diệp Tố nhớ rõ thời gian nàng ngây trong giới tối đen đó chỉ mỗi năm ngày, nhưng mà hẳn là do tốc độ của thời gian trong giới và ngoại giới khác .
“Đại sư tỷ, tỷ đột phá đúng ?” Tây Ngọc cũng theo tiến hỏi Diệp Tố.
Minh Lưu Sa chậm rì rì : “Nhất, định, là, .”
Diệp Tố mới từ hắc ám giới, đang ở bàn trầm mặc suy nghĩ, thấy lời của ba sư sư lúc mới coi linh phủ của bản .
Nàng là Trúc Cơ hậu kỳ, nếu đột phá, tất nhiên là đến Kim Đan kỳ.
Kim Đan kỳ, nghĩa cũng như tên, trong linh phù sẽ xuất hiện một viên Kim Đan, nếu về kết thì viên Kim Đan sẽ trở thành Nguyên Anh.
Không ……
Diệp Tố xem xét khắp nơi nhưng thấy Kim Đan của , chỉ cảm nhận linh lực trong linh phủ hồn hậu hơn ít, ít nhất gấp mấy chục .
Nàng theo bản năng qua Du Phục Thời, hỏi nguyên nhân vì .
“Diệp Tố, chúc mừng, cô đột phá Kim Đan kỳ.” Lúc Từ Trình Ngọc từ bên ngoài tiến , thấy Diệp Tố tỉnh , , “Động tĩnh đột phá của cô còn lớn hơn nữa đấy.”
“Năm ngày Từ đạo hữu vẫn luôn thủ hộ ở bên ngoài.” Tây Ngọc giải thích, “Đại sư tỷ, lúc tỷ nhập định, bộ linh khí của khách đi3m đều đổ về đây nên nhiều đổ xô đến tìm hiểu chuyện gì xảy .”
Từ Trình Ngọc kết chịu đủ chú mục mà năm ngày Diệp Tố chẳng những dùng hết linh khí trong phòng mà còn hút hết linh khí của bộ khách đi3m, tất cả Tụ Linh Trận đều mất hiệu lực.
Ngay cả chưởng quầy của khách đi3m cũng đến xem thử nhưng Từ Trình Ngọc cản , còn bồi thường linh thạch cho ông .
“Đa tạ Từ .” Diệp Tố lên chắp tay .
Ánh mắt nàng thoáng lướt qua mặt bàn, quyển tàn thư vốn để bàn nay thấy nữa, mà Du Phục Thời vẫn đó thưởng thức Vụ Sát Hoa, tựa hồ như từng gì xảy .
Tẩy não thuật của Hạ Nhĩ một nữa phát huy hiệu quả, Mã Tòng Thu Diệp Tố : “Cô về thật sự sẽ trở thành nhân vật lợi hại nào đó ?”
Hắn do dự một hồi : “Nếu cô thật sự tham gia tông môn đại bỉ thì đến lúc tổ đội chúng thể cùng .”
Diệp Tố trong tông môn đại bỉ chỉ riêng đơn chiến mà còn vài hạng mục tỷ thí cần tổ đội hợp tác tạm thời, trong nguyên tác nam nữ chủ hợp thành một đội ngũ vì thế bên phía nam chủ ý kiến với nữ chủ, bất quá khi tiểu sư gia nhập đội ngũ vài đều giành thắng lợi thì tất cả đối với nàng đều lau mắt mà .
“Tất nhiên là .” Mã Tòng Thu chút do dự cho nàng mượn 1 vạn thượng phẩm linh thạch, nàng tất nhiên cũng do dự đáp ứng kiến nghị tổ đội của .
Diệp Tố bước khỏi phòng, nàng cảm giác trận thế trong khách đi3m giống hệt với Từ Trình Ngọc kết , vô đôi mắt chằm chằm về phía nàng.
Nàng tới lầu liền lập tức thảo luận râm ran.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Chỉ là Kim Đan kỳ thôi ?”
“Kim Đan kỳ mà động tĩnh lớn đến , mới thấy thứ hai đó.”
“Vậy đó ngươi gặp qua một hả, ở ?”
“Trên một ngọn núi, hình như cũng là một nữ tử.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-mon-phai-tu-tien-ta-lam-nu-chinh/chuong-49.html.]
……
Có thể liếc mắt một cái cảnh giới của nàng thì đều là từ Kim Đan kỳ trở lên, Từ Trình Ngọc cũng bảo nàng đột phá Kim Đan kỳ, nhưng Diệp Tố thấy dấu vết của Kim Đan trong linh phủ của bản .
Trúc Cơ định linh phủ, đến Kim Đan kỳ thì ngừng tu bổ và mở rộng, linh phủ của Diệp Tố mở rộng gấp đôi nhưng tìm thấy Kim Đan, chỉ ……một mảnh Linh Hải lưu động?
Diệp Tố đây là cái gì, nàng chỉ cảm thấy mảnh “Linh Hải” chính là thứ mà khi còn ở Trúc Cơ nàng thấy rõ.
Thứ vốn tồn tại trong linh phủ của nàng đó.
Nàng rõ lắm nguyên nhân vì cũng với ai khác, bề ngoài biểu lộ gì khác thường.
“Từ Trúc Cơ đến Kim Đan chỉ trong một năm.” Chu Vân Diệp Tố, “Cô đột phá nhanh hơn chúng nhiều, mất ba năm mới đến Kim Đan kỳ.”
Mà đó còn là với điều kiện nàng luôn ở trong Ngô Kiếm Phái, cần lo lắng về vấn đề thiếu hụt linh khí.
Đoàn đồng hành xuống lầu, khí hòa hợp, gọi bảy, tám món linh thực cùng với hai bình linh .
Một lát , Từ Trình Ngọc liệt kê mấy bí cảnh sẽ xuất hiện trong thời gian tới: “Những bí cảnh đều tầm ba tháng sẽ mở , đều cách Quy Tông Thành xa.”
“Có chuyện gì Từ cứ thẳng.” Diệp Tố phát hiện Từ Trình Ngọc vẫn hết lời, chủ động hỏi.
“Ba tháng , hai bí cảnh mở , một cái là tiểu bí cảnh, một cái là Hoang Thành bí cảnh.” Từ Trình Ngọc mở truyền tin ngọc điệp, là tin tức do Ngô Kiếm Phái truyền đến, “Hoang Thành bí cảnh chỉ tu sĩ Kim Đan kỳ trở lên mới thể tiến , bên trong là từng cụm, từng cụm thành bỏ hoang, bí cảnh 50 năm xuất hiện một , tu sĩ c.h.ế.t trong đó mắt lên đến mấy vạn , đồng thời cũng hơn 2 ngàn tu sĩ vì phát hiện pháp bảo, bí kỹ trong đó mà ngừng tiến giai, gia tăng thực lực.”
“Ba Hoang Thành bí cảnh ?” Diệp Tố ý trong lời của .
“Vốn dĩ định như , nhưng cô cũng đột phá Kim Đan kỳ.” Từ Trình Ngọc chút ngượng ngùng, “Vừa lúc thể cùng nên chúng xem thử.”
Diệp Tố nghiêng đầu sang Minh Lưu Sa cùng với Tây Ngọc, Hạ Nhĩ, ba vị sư sư đó lâu mới đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ, bọn họ sẽ thể Hoang Thành bí cảnh.
Những bí cảnh áp chế cảnh giới như thế , nếu cảnh giới thấp hơn bước thì trong nháy mắt sẽ xé thành mảnh nhỏ, đây đều là tổng kết từ những tiền bối .
“Ta các ngươi bí cảnh là vì linh khí cùng tài liệu.” Từ Trình Ngọc hiển nhiên xem xét hết tất cả phương diện, “Nếu Diệp Tố cô đồng ý thì trong thời gian Ngô Kiếm Phái nguyện ý cung cấp linh khí cho bọn họ tu luyện, đồng thời cũng cung cấp tất cả tài liệu luyện khí cần thiết, nếu bọn họ rảnh cũng thể hỗ trợ chữa trị pháp khí, tất nhiên là thù lao.”
Diệp Tố còn lên tiếng, Minh Lưu Sa hỏi : “Nếu chúng Ngô Kiếm Phái, các ngươi trong bí cảnh sẽ che chở cho đại sư tỷ chứ?”
“Tất nhiên.” Từ Trình Ngọc , “Phạm vi của Hoang Thành bí cảnh cực lớn, cho tới bây giờ vẫn còn ít địa phương tu sĩ nào qua. Tuy rằng hung hiểm nhưng cũng nhất định là bí cảnh thể giúp các tu sĩ nhanh chóng tăng cường thực lực.”
“Ta đồng ý.” Minh Lưu Sa giơ tay chậm rì rì .
“Ta cũng đồng ý.” Tây Ngọc cũng theo giơ tay lên.
Hạ Nhĩ hai vị sư tỷ sư bên cạnh giơ tay thì cũng lập tức giơ tay của lên: “Đại sư tỷ, nhất định đại bí cảnh!”
Du Phục Thời kế bên thấy của Thiên Cơ Môn đều giơ tay thì cũng giơ tay theo, biểu thị cũng là một phần tử trong đó.
Cuối cùng Diệp Tố cũng đáp ứng, nàng trở nên mạnh mẽ hơn, chỉ như mới thể bảo vệ Thiên Cơ Môn.
“Các Ngô Kiếm Phái lúc cũng thể bạn với Dịch Huyền.” Diệp Tố , “Không tình huống của như thế nào .”
“Vâng.” Ba đáp.
……
Sau khi ăn cơm Diệp Tố tìm cơ hội chuyện riêng với Du Phục Thời.
“Ghép hai trang giấy của tàn quyển phù thư thần thức thể tiến một hắc ám giới.” Diệp Tố thẳng mắt của Du Phục Thời, “Nơi đó đặc thù gì ?”
Nàng rõ lắm bản Kim Đan là do nguyên nhân của chính là vì do giới.
“Không nhớ rõ.” Du Phục Thời nghiêm túc nghĩ nghĩ một chút .
Diệp Tố trầm mặc, nàng nên trông cậy thất học tiểu sư còn chứng dễ quên thể thông tin giá trị gì.
“Đệ là ngư yêu ?” Nàng hỏi, “Chỉ bảy giây ký ức.”
Du Phục Thời nghiêng đầu: “Bảy giây là cái gì?”
“Thôi bỏ .” Diệp Tố hỏi , “Tàn quyển phù thư ?”
Du Phục Thời vói tay trong túi Càn Khôn lấy tàn quyển phù thư đưa cho nàng.
Diệp Tố lật lật, thấy hai tờ giấy kẹp ở giữa, nàng chỉ vội vàng lướt qua khép tàn quyển phù thư : “Tất cả đều xé ?”
“Vô dụng thôi. “Du Phục Thời giương mắt về phía Diệp Tố, đó tầm mắt dừng tàn quyển phù thư, chút để ý , “Phải bổ cứu nhiều mới thể dùng.”
Hỏi thêm thông tin gì nữa nên Diệp Tố cũng từ bỏ, nàng quá nhiều nghi hoặc, những phù chú còn trong hắc ám giới cần vẽ , vẽ xong sẽ sinh hiệu quả gì, Kim Đan trong linh phủ của nàng đang ở .
Sau khi về phòng của Diệp Tố gửi tin cho chưởng môn sư phụ cùng Vu thủ vệ, hỏi hai từng qua về tu sĩ Kim Đan kỳ nhưng Kim Đan .
Chưởng môn sư phụ nhanh liền trả lời: “Đại đồ , con hỏi cái ? Tu sĩ Kim Đan lên Kim Đan kỳ? Không Kim Đan về kết ? Mà mấy đứa vẫn khỏe đấy chứ?”
Nghe thấy thanh âm liền chưởng môn sư phụ một bụng câu hỏi, nàng trả lời vài câu, tóm tắt đơn giản những việc phát sinh trong thời gian qua cho sư phụ , đó một nữa nhập định kiểm tra linh phủ của bản .
Linh phủ nhàn nhạt kim sắc mênh m.ô.n.g vô bờ, thế nhưng nàng thể xem xét quá xa, chỉ là một linh phủ lớn.
Chính giữa linh phủ một vùng kim sắc chảy xuôi như nước biển, Diệp Tố điều khiển linh thức qua đó xem xét nhưng khi tiếp cận thì linh thức liền tiêu tán, một nữa trở vị trí cũ.
Diệp Tố: “……”
Linh phủ của mà thể thao tác , chỉ sợ ai tin.
Diệp Tố thử một nữa nhưng vẫn như cũ để đến gần dòng hải lưu đó, nàng Kim Đan nhưng nhiều một dòng chảy như , còn cách nào để xem xét.
Linh thức của nàng chỉ thể ở một chỗ cao xa xa nhưng cũng thấy điểm bắt đầu cũng như điểm kết thúc, chỉ thể từ phương hướng của dòng chảy mà phán đoán là đầu nguồn và chạy về hướng nào.
Dòng hải lưu “Linh Hải” đó lưu động thong thả, nhưng Diệp Tố một dự cảm mãnh liệt rằng phía nó một lực lượng khổng lồ.
Trong linh phủ của bản thêm đồ vật mà rõ, dù cho là ai cũng sẽ đều dễ dàng tiếp thu, Diệp Tố rối rắm một hồi thì thu linh thức, nghĩ nữa, xuống nghỉ ngơi.
Sang đến ngày thứ ba, Diệp Tố bỗng nhiên thu hồi âm của Vu thủ vệ: “Kim Đan kỳ Kim Đan thì chỉ thể là …… hòa tan trong thức hải, Diệp Tố, nếu là con, nhớ lấy tuyệt đối với bất kỳ ai.”