Xuyên Vào Môn Phái Tu Tiên, Ta Làm Nữ Chính - Chương 74

Cập nhật lúc: 2024-11-19 14:25:05
Lượt xem: 136

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên bàn đá, Khấp Huyết kiếm ánh mặt trời vẻ cực kỳ vô hại, chuôi kiếm huyết ngọc ánh nhuận lộ khỏi bàn, ánh nắng như ẩn ẩn hiện lên vầng cầu vồng, giữa chuôi kiếm hình như một ký hiệu hình tròn nhưng quá mờ còn thấy rõ nữa, trông vẻ như là cố ý mài . Khối cổ bạc vốn bao bọc lưỡi kiếm nay chỗ tróc vỡ, lộ huyết ngọc bên trong.

Minh Lưu Sa vươn một ngón tay sờ sờ tầng cổ bạc Khấp Huyết kiếm: “Đồ, .”

Huyết ngọc liền là vật phi phàm, nhưng cổ bạc khóa kiếm cũng thua kém chút nào, thậm chí còn thể áp chế huyết sát khí, cũng cổ bạc tạo thành từ tài liệu gì.

Tây Ngọc kề sát mặt kiếm để những hoa văn phức tạp đó, đó thẳng dậy lắc lắc đầu, chỉ một chút thôi mà nàng cảm thấy hoa mắt chóng mặt, nghi hoặc hỏi, “Trên lưỡi kiếm còn cả trận pháp cùng phù chú ư?”

Diệp Tố liếc mắt Khấp Huyết kiếm một cái đó ngửa đầu uống cạn chén : “Có, hẳn là dùng để trấn áp huyết ngọc.”

Lúc trong Kiếm Trủng, khi nàng cầm lấy nó xem qua nhưng xem hiểu.

Bất quá nàng thể xác định, vị luyện khí sư đó chọn một thứ tà vật thế để lưỡi kiếm, đó bọc một lớp cổ bạc bên ngoài huyết ngọc, thậm chí còn hao tâm tổn sức khắc lên kiếm các loại phù văn pháp trận để trấn áp sát khí, chỉ vì một mục đích duy nhất.

—— để cầm kiếm chịu huyết sát khí ảnh hưởng đến.

Diệp Tố nghiêng đầu Du Phục Thời bên cạnh, nếu đúng theo lời tiểu sư , đây là kiếm của , thì cũng vị luyện khí sư thấy kiếm do chính luyện chế kéo lê mặt đất sẽ cảm giác gì nữa.

Tiểu sư rõ ràng là kiếm tu yêu kiếm như mạng.

Đương sự Du Phục Thời hiện tại chút mảy may quan tâm gì đến cổ bạc tân bạc kiếm, hai tay bao lấy chén ủ ấm xong thì đổ linh lạnh xuống mặt đất rót một chén mới.

“Đừng tập thành thói quen lãng phí.” Diệp Tố thấy thế, nhíu mày .

Du Phục Thời ngước mắt Diệp Tố, con ngươi đen tuyền thuần túy, cực kỳ xinh : “Trà lạnh.”

Hẳn là do cảm thấy phàm nhân lát nữa giáo huấn nên vẫn thu tay , chuẩn uống sạch trong chén.

Diệp Tố bắt lấy cổ tay Du Phục Thời, đoạt lấy chén trong tay , khi đụng đến ngón tay thì thấy lạnh đến kinh . Nàng khỏi nhíu nhíu mày, khi xuống Kiếm Trủng bàn tay của lạnh đến .

Là do chạm Khấp Huyết kiếm ? Diệp Tố dùng linh hỏa đung nóng nước trong chén, đó đưa cho Du Phục Thời: “Được .”

Độ nóng của linh hỏa nàng khống chế cực , linh hỏa hề thiêu cháy chén mà chỉ nước bên trong ấm lên mà thôi.

Du Phục Thời nhận lấy chén , bắt đầu chậm rãi uống nóng, quyết định về nước cũng sẽ giao cho phàm nhân ấm cho .

“Đại, sư, tỷ, , cũng, .” Minh Lưu Sa thấy thế, lập tức đưa qua chén của , chậm rì rì Diệp Tố ấm .

Vân Mộng Hạ Vũ

Diệp Tố mỉm : “Đến bây giờ còn khống chế linh hỏa? Không bằng hôm nay ấm mấy bình xem như luyện tập nhé.”

Minh Lưu Sa lặng yên thu chén , trái : “Hôm nay linh khí dư thừa, nên tu luyện thôi.”

Nói xong những lời liền nhanh chóng trốn , bộ dáng thập phần nhanh nhẹn.

Tây Ngọc cùng Hạ Nhĩ xem xong Khấp Huyết kiếm, cũng nán lâu, sôi nổi chạy theo tu luyện.

Nhìn mấy sư thoăn thoắt chạy hết, Diệp Tố khỏi lắc đầu, mấy đứa nếu hôm nay nàng gọi đến xem Khấp Huyết kiếm thì hẳn còn đang điên cuồng tu luyện.

Khó cảnh như hiện tại, linh khí dư thừa cần lo lắng công kích, ba Minh Lưu Sa cực kỳ quý trọng, phân biệt ngày đêm ngừng tu luyện cùng luyện khí, ít khi nghỉ ngơi.

Nghĩ đến đây, ý bên môi Diệp Tố thoáng hạ xuống, nếu Thiên Cơ Môn linh mạch thì đến mức .

Nàng hồn, tầm mắt đến Khấp Huyết kiếm bàn đá, đột nhiên nhớ tới một chuyện, liền nghiêng đầu hỏi tiểu sư : “Đệ bao nhiêu tuổi ?”

Chỉ cần tầng cổ bạc bên ngoài Khấp Huyết kiếm cũng thể thấy thanh kiếm luyện chế từ lâu , ít nhất là Thần Vẫn kỳ vì cổ bạc khớp vói bất luận tài liệu nào hiện hữu ở tu chân giới hiện tại.

Nếu Du Phục Thời thật sự là chủ nhân duy nhất của Khấp Huyết kiếm, tuổi tác của ……

Thấy tiểu sư giả vờ thấy, Diệp Tố nhướng mày, nhích về phía , hỏi đùa: “Đệ là yêu tinh vạn năm ?”

Du Phục Thời xoay mặt trừng mắt phàm nhân , khuôn mặt hiện lên vẻ vui, đó ở mặt nàng nâng tay lên che hai lỗ tai của , ý chỉ thấy gì hết.

Diệp Tố nhịn bật thành tiếng, đầu nàng thấy tiểu sư bày biểu tình kháng cự rõ ràng đến .

“Đi thôi, tu luyện.” Cười xong thì Diệp Tố dậy, thanh kiếm bàn hỏi , “Đệ thể dùng kiếm ?”

Du Phục Thời tình nguyện dậy: “Biết mấy chiêu.”

Diệp Tố mắt sắc phát hiện khi nắm lấy Khấp Huyết kiếm, kiếm thấm vài giọt huyết châu, cả thanh kiếm tựa hồ lộ thở sống còn gì luyến tiếc.

“Đi đến sân luyện kiếm .” Diệp Tố , tất cả kiếm tu Ngô Kiếm Phái đều luyện kiếm ở đó, lúc còn cả tỷ thí, thích hợp để nâng cao năng lực, thế nên Lữ Cửu cùng Dịch Huyền cơ hồ mỗi ngày đểu ở sân luyện kiếm.

……

Du Phục Thời mang theo Khấp Huyết kiếm qua đó, nhanh khiến cho nhiều chú ý, đương nhiên mang theo kiếm vốn cũng thể hấp dẫn ánh mắt của .

“Diệp Tố, Du công tử, các đến đây?” Từ Trình Ngọc mới đối chiêu cùng Dịch Huyền xong, trán thấm mồ hôi mỏng, cánh tay còn vài đạo vêt thương, tầm mắt dừng Khấp Huyết kiếm đang lết đất, ngón tay nhịn giật giật.

Kiếm tu vốn coi kiếm như mạng, thật sự đối với kiếm lệ như , tuy rằng kiếm chút tà khí.

“Dẫn tiểu sư qua đây xem một chút.” Diệp Tố đáp, trí nhớ của tiểu sư lắm, chừng huơ kiếm thế nào cũng quên .

Từ Trình Ngọc chỉ chỉ một cái đài bên cạnh: “Đợi lát nữa bên đó sẽ mở lôi đài tỷ thí, Du công tử hứng thú thể tham gia thử xem.”

Diệp Tố gật gật đầu, lên lôi đài mặt, Dịch Huyền đang đối chiêu với Lữ Cửu, như suy tư gì đó : “Kiếm ý của ngũ sư hình như điểm biến hóa.”

“Ngay cả tiểu cô nương cũng ?” Tân Thâm Chi ở gần đó bước tới, ánh mắt bắt bẻ Diệp Tố từ xuống , đó thập phần tự hào , “Biết cái gì gọi là đoạn kiếm trọng sinh ? Lão tử là thanh kiếm mà Thiên Cơ Môn các ngươi cho……”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-mon-phai-tu-tien-ta-lam-nu-chinh/chuong-74.html.]

“Thanh kiếm đó là do đại sư phụ của Dịch Huyền chính tay luyện chế.” Diệp Tố buồn bã .

Tân Thẩm Chi trừng to mắt, ngạnh sinh sinh đem câu tiếp theo nghẹn trở , theo bản năng giải thích: “Kiếm khá , chỉ là quá thích hợp đồ của mà thôi.”

Dẫn dắt Dịch Huyền một thời gian, Tân Thẩm Chi đương nhiên rõ đồ cực kỳ coi trọng sư môn của , chấp nhận ai Thiên Cơ Môn, cho dù nhị sư phụ là ông cũng .

“Trọng Minh đao là lưỡi đơn, thiếu một bên hút gió nên càng thêm trầm dày nặng.” Diệp Tố ngửa đầu Dịch Huyền đài , “Rất thích hợp với .”

Đao linh, chán ghét kháng cự nửa ma huyết mạch, thậm chí nguyện ý bao dung, ngoài ý thích hợp với tính cách cực đoan cố chấp của Dịch Huyền.

Tân Thẩm Chi xong lời tâm tình tồi, là cao hứng, ông nghiêng sang Du Phục Thời đang biếng nhác bên cạnh, hất cằm về phía một lôi đài khác: “Tiểu tử ngươi lên đó luyện kiếm, để xem.”

Lời ý chỉ điểm một hai.

Trước khi Dịch Huyền bái nhập Bát Hoang Phong, ở Ngô Kiếm Phái, Tân Thẩm Chi cả ngày trừ việc đánh cùng các trưởng lão, đại trưởng lão thì bao giờ chỉ điểm tử nào cả.

Mấy Từ Trình Ngọc, Lữ Cửu hiện tại đều là do miễn cưỡng nhân cơ hội luyện kiếm với Dịch Huyền mới thể chỉ điểm.

Miếng bánh ngon như từ trời rớt xuống nhưng Du Phục Thời căn bản lọt lời Tân Thẩm Chi , vẫn bên cạnh Diệp Tố, một tay nghịch nghịch Vụ Sát Hoa cổ tay còn .

Tân Thẩm Chi đợi nửa ngày nhận bất kỳ phản ứng nào.

“Lát nữa lên đó luyện kiếm .” Diệp Tố nghiêng đầu với Du Phục Thời.

Du Phục Thời chống Khấp Huyết kiếm xuống đất, xem nó như quải trượng mà dựa , chút để ý gật gật đầu, tỏ vẻ thấy phàm nhân .

Tân Thẩm Chi cả đời ph óng đãng ai kiềm : “……” Vậy mà còn cuồng hơn cả ?

Trên đài, Lữ Cửu dựa kinh nghiệm, tung một hư chiêu, rốt cuộc thắng Dịch Huyền, giờ phút hai chỗ nào lành lặn, tay chân đều thương tích, quần áo đều thấm ít vết máu.

“Kiếm chiêu của Lữ Cửu quá hỗn độn, đụng lợi hại một chút là xem như toang.” Tân Thẩm Chi nhảy lên đài, ném cho mỗi một lọ đan dược, huy kiếm chỉ mấy chỗ nàng lộ sơ hở, đồng thời chỉnh mấy kiếm chiêu, “Kiếm chiêu của ngươi thành hình, sửa một chút là .”

Lữ Cửu một đường tự mày mò lăn lộn đến hôm nay, kiếm chiêu tính là mắt nhưng phù hợp với bản nàng.

Tân Thẩm Chi bình phẩm Dịch Huyền, ông chỉ đồ cảm thụ một chút khí thế tình nguyện tự tổn hại 800 cũng g.i.ế.c địch 1000 của Lữ Cửu, điểm sẽ thể cảm nhận đại đa các tử của Ngô Kiếm Phái.

“Đại sư tỷ.” Dịch Huyền nắm Trọng Minh đao xuống đài, chào Diệp Tố một tiếng, nét mặt so với dĩ vãng bình thản hơn nhiều.

Diệp Tố gật đầu: “Cảm giác như thế nào?”

Trên mặt Dịch Huyền một vết cắt do kiếm ý của Từ Trình Ngọc xẹt qua, đau nhưng cũng để ý: “Trọng Minh đao…… .”

“Đừng lười biếng nữa, nhóc gì .” Tân Thẩm Chi đài giơ kiếm chỉ Du Phục Thời , “Đi đến lôi đài tỉ thí bên cạnh .”

Lôi đài tỷ thí bên cạnh sắp bắt đầu , chung quanh đó ít tử Ngô Kiếm Phái, chờ dây kéo xuống sẽ lập tức nhảy lên.

“Du công tử, quy tắc lôi đài tỷ thí ở Ngô Kiếm Phái là khi lên, chỉ cần duy trì đánh rơi xuống lôi đài là thắng.” Từ Trình Ngọc ở bên cạnh giải thích, “Trước mắt, kỷ lục về trận nhiều nhất là 461 trận, do Tân trưởng lão lúc còn là tử đánh tới, đánh suốt năm ngày bốn đêm.”

Từ đó về , danh xưng cuồng kiếm của Tân Thẩm Chi cứ thế truyền khắp nơi.

“Đi lên thử xem.” Diệp Tố vỗ vai tiểu sư , “Đánh thử vài trận .”

Du Phục Thời chậm rì rì kéo Khấp Huyết Kiếm lên lôi đài, lúc lên bậc thang cũng thèm nâng tay giơ kiếm lên, tùy ý để nó va đập một đường lung kung leng keng.

Diệp Tố nhịn giơ tay che lấy mặt, ánh mắt của các kiếm tu xung quanh thể g.i.ế.c .

Mỗi kiếm tu đều xem kiếm như một nửa của , chính thể một thương tích chật vật, thể ăn đủ no mặc đủ ấm nhưng kiếm bảo trì ở trạng thái mỹ nhất.

Hỏi thử xem ai mà chịu một nửa kéo xoèn xoẹt mặt đất như ?!

Cho dù đó là một nửa của khác cũng !!!

Cũng may lộ trình dài, giữa những ánh mắt ba phần khiển trách bảy phần sát khí của , Du Phục Thời cuối cùng lên giữa lôi đài, chờ tỷ thí bắt đầu.

“Ta lên .” Một tử Kim Đan kỳ, cũng là một trong những mặt trong Kiếm Trủng hôm nhảy lên lôi đài, khi tử chủ trì lôi đài rung chuông hiệu bắt đầu, chắp tay, “Mời chỉ giáo.”

Mặc dù đối phương huy kiếm vọt tới nhanh nhưng Du Phục Thời vẫn giữa lôi đài nhúc nhích, cúi đầu thoáng qua Khấp Huyết kiếm trong tay, đó buông nó .

Khấp Huyết kiếm ngã xuống như tưởng mà ngược bỗng chốc bay lên, đối thượng với kiếm chiêu của tử .

Vì thế, lôi đài, Du Phục Thời an an tĩnh tĩnh đó thưởng thức Vụ Sát Hoa, còn vị tử thì liều mạng vung kiếm đối phó với Khấp Huyết kiếm.

Không cần cũng , vị tử căn bản đánh Khấp Huyết kiếm, chiêu chiêu áp chế, bao lâu liền thanh kiếm đánh xuống lôi đài.

“Keng ——”

Đệ tử chủ trì đài hô lớn: “Người tiếp theo.”

Khấp Huyết kiếm ở lôi đài cần cù chăm chỉ dọn dẹp chúng tử, Du Phục Thời một hồi mệt mỏi xuống nhưng bất quá ở đây vạt áo của Diệp Tố để lót, ngại dơ nên chỉ đành tiếp tục phát ngốc.

Tân Thẩm Chi đang chuẩn chỉ điểm kiếm chiêu: “……”

Chỉ cái rắm á!

Tác giả lời :

Kiều Kiều: Sao còn đánh xong zậy? Mà phàm nhân đánh nhiều vài trận, đợi thêm 1,2,4,5 trận nữa .

Loading...