Xuyên Vào Môn Phái Tu Tiên, Ta Làm Nữ Chính - Chương 79

Cập nhật lúc: 2024-11-19 14:25:14
Lượt xem: 145

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Diệp Tố xong, Du Phục Thời chán ngốc đài nên dứt khoát : “Không .” Nghe thôi thấy mệt.

“Trước mắt điểm của là cao nhất, nếu tên vẫn còn trong vòng một ngàn đầu tiên thì cũng nhất thiết tham gia hỗn đấu.” Diệp Tố qua đây báo cho tiểu sư tình huống thể phát sinh trong một tháng tới mà thôi, cũng trông mong sẽ tham gia để giành thêm điểm.

Du Phục Thời bỗng nhiên do dự về tấm bia đá ở cách đó xa: “Tên của những đó sẽ ?”

Diệp Tố: “…… Điểm cao hơn tất nhiên sẽ .”

“Ta tham gia.” Du Phục Thời lập tức đổi chủ ý, tên của khác ở tên của , đành vất vả lên lôi đài nhiều thêm một lúc .

Khấp Huyết kiếm ở bên cạnh yên lặng thấm vài giọt huyết lệ.

Việc tiểu sư đổi ý xoành xoạch cũng khiến Diệp Tố ngoài ý , nàng : “Tùy , chỉ cần khi lôi đài hỗn đấu kết thúc vẫn còn lưu đài là .”

Giống như lời Diệp Tố , ngày hôm sân thi đấu liền nhiều lôi đài lớn dựng lên, hỗn đấu chính thức mở .

“So với tháng thì lượng ít nhiều.” Từ Trình Ngọc ôm kiếm xoay mặt với Dịch Huyền.

.” Dịch Huyền vẫn ít lời như cũ nhưng nét bén nhọn giữa mày yếu vài phần.

Hai song song gác mái bên cạnh sân thi đấu, đây là nơi Ngô Kiếm Phái đóng giữ.

“Dựa quy luật đúc kết từ những năm , tu sĩ Kim Đan kỳ sẽ cách nào giành thông hành đơn, thậm chí Kim Đan sơ kỳ cũng dễ dàng đào thải.” Từ Trình Ngọc , “Điểm của Diệp Tố nhiều lắm nhưng hẳn là cũng miễn cưỡng đủ trong một ngàn vị trí đầu tiên.”

Thực tế là tháng xếp hạng của nàng mấy còn rớt khỏi danh sách một ngàn.

“Huynh cảm thấy tỷ sẽ giành thông hành đơn?” Trên mặt Dịch Huyền rốt cuộc điểm d.a.o động.

“Không như .” Từ Trình Ngọc lắc đầu: “Nếu Diệp Tố tham gia tông môn đại bỉ thì nhất định sẽ thể lấy thông hành đơn. Chỉ là…… đấu một ván với nàng .”

Dịch Huyền nhíu mày: “Đại sư tỷ là kiếm tu.”

“Xác thật là .” Tầm mắt của Từ Trình Ngọc dừng ở lôi đài bên , “Đệ cảm thấy nàng sẽ dùng kiếm ?”

Từ lâu , Từ Trình Ngọc liền bộ dáng huy kiếm của Diệp Tố là như thế nào.

Lần đầu gặp mặt, kiếm của đối phương treo ba còn thể đuổi kịp thì thập phần tò mò, còn tưởng rằng nàng là kiếm tu tông phái nào đó. Về khi quen hơn thì cũng chỉ thấy Diệp Tố chỉ dùng đến kiếm khi ngự kiếm mà thôi.

Bất quá Từ Trình Ngọc phát hiện rõ ràng nàng khả năng học tập thứ cực nhanh, chỉ đơn giản là qua tử Ngô Kiếm Phái bọn họ ngự kiếm thế nào, cần ai chỉ điểm nàng cũng liền thể ngự kiếm dạng sai biệt lắm.

“Tỷ từng học qua kiếm chiêu.” Dịch Huyền rũ mắt lan can .

“Nơi của Diệp Tố……” Từ Trình Ngọc nâng lên một tay chỉ chỉ đầu, “Đã gặp qua là sẽ quên.”

Ở Ngô Kiếm Phái mấy tháng, ngay cả Hạ Nhĩ vì cảm thụ thấy thở lưu động của kiếm nên ngẫu nhiên đều sẽ cầm kiếm luyện thử mấy chiêu, nhưng Diệp Tố tuyệt nhiên bao giờ như .

Quen một thời gian dài, hiểu chỗ kh ủng bố của Diệp Tố, chỉ cần là thứ nàng thấy thấy, sẽ quên, năng lực suy một ba cực kỳ mạnh mẽ.

Không những Diệp Tố còn hiếu học, nàng thể nhanh chóng hấp thu những điều mới mẻ xung quanh nhưng cũng đồng thời bỏ qua một cơ hội nào để vận dụng chúng.

Từ khi ký ức tới , chỉ gặp qua một khác cũng cho bản đồng dạng cảm thụ.

Vân Mộng Hạ Vũ

—— Côn Luân Phái, Lục Trầm Hàn.

Chỉ một thứ duy nhất Diệp Tố học, đó chính là kiếm thuật, vấn đề nghi hoặc vẫn luôn đè nặng trong lòng từ lâu.

“Dù cho Diệp Tố dùng kiếm, cũng đấu với nàng một ván.” Từ Trình Ngọc , “Nàng dùng phù chú giỏi, trong bí cảnh từng thấy qua.”

Nhắc tới bí cảnh, Dịch Huyền liền nhớ tới chỉ mới một cùng một bí cảnh với nhóm Diệp Tố, mà còn là cùng một đội.

Sau khi lời Từ Trình Ngọc , Dịch Huyền phát hiện bản thế nhưng cũng chút cùng tiến bí cảnh với các sư sư tỷ, thậm chí cũng đấu với Diệp Tố một ván.

Mười mấy năm qua bao nhiêu nghĩ so tài trực diện với đại sư tỷ, nhưng ngặt một nỗi là đạo tu hành của hai khác .

“Vòng sơ loại tiền tông môn đại bỉ độ tự do cao, cơ hội nhiều.” Từ Trình Ngọc xoay bước xuống thang lầu, đó đầu với Dịch Huyền: “Ta chuẩn đấu với Diệp Tố một ván, nếu cũng thì nắm chắc cơ hội đấy.”

Dịch Huyền sửng sốt, ngờ rằng tâm tư của chính thấu.

“Đi thôi, thi đấu, Dịch sư .” Từ Trình Ngọc cả xuống thang lầu, chỉ để một câu dư âm.

……

Lôi đài hỗn đấu mở thì xếp hạng tấm bia đá tức khắc liền xảy biến hóa nghiêng trời lệch đất, lúc rõ ràng vài điểm cũng khá cao bảng xếp hạng, nhưng ngoảnh rớt khỏi bảng.

Mỗi giờ mỗi khắc đều tên cũ rơi xuống bằng những cái tên xa lạ nhảy lên.

Du Phục Thời xếp hạng của chính trong nháy mặt rớt xuống mấy bậc, lập tức kéo Khấp Huyết kiếm lên một lôi đài hỗn đấu.

Rõ ràng lượng lôi đài hỗn đấu cực kỳ đông đảo thế nhưng những vẫn là liếc mắt một cái liền thể thấy Du Phục Thời, quá mức bắt mắt, vô luận là diện mạo là tư thái kéo kiếm.

“Lôi đài đủ 50 , hỗn đấu chuẩn bắt đầu.” Tu sĩ chủ trì khi ghi chép xong liệu thì phất tay dựng lên kết giới, để phòng ngừa lôi đài ngộ thương những xem xung quanh.

Những tu sĩ chủ trì đều là chấp sự cấp bậc trưởng lão của các tông môn, cảnh giới đều từ Hóa Thần kỳ trở lên.

Du Phục Thời ở một góc của lôi đài, buông tay thì Khấp Huyết kiếm liền bay lên trời, hạ xuống dừng ngay ngắn bên .

“Bắt đầu!” Tu sĩ chủ trì hô lên.

Các tu sĩ lôi đài sôi nổi động thủ, một trận hỗn chiến chính thức bắt đầu.

Du Phục Thời nghiêng đầu liếc thanh kiếm bên , Khấp Huyết kiếm tức khắc ẩn hiện hồng quang, nếu ai kỹ lúc thì chắc chắn sẽ thể thấy thanh kiếm như rùng một cái, trong nháy mắt nhảy tham gia hỗn chiến cùng các tu sĩ khác.

Nhất kiếm lẻ loi đ.â.m c.h.é.m 49 tu sĩ, như là đang phát ti3t, một cũng buông tha.

Diệp Tố ở cách đó xa, góc mà Du Phục Thời đang , khỏi nhíu mày: Khấp Huyết kiếm đang cách tiểu sư quá xa, nếu xoay chuyển hướng tấn công thì chắc chắn thanh kiếm sẽ kịp bảo vệ.

Ý nghĩ lóe qua trong đầu nàng thì lôi đài, năm sáu tu sĩ chen đến một góc đầu thấy Du Phục Thời đang lẻ loi một , đám đồng loạt nâng kiếm, hung hăng nhào về phía .

Không ai thấy Du Phục Thời thế nào, chỉ thấy tay áo dài của vung lên, năm sáu đó liền đánh bay trong giữa đám đang đánh loạn xạ.

Khoảnh khắc đó Khấp Huyết kiếm cũng c.h.é.m bay một tu sĩ xuống đài, nó tựa hồ như chột , kiếm rung rung một cái, bắt đầu cuồng quét các tu sĩ còn .

Trên lôi đài nào thể ngăn cản thanh kiếm phát cuồng nên Khấp Huyết kiếm liền một kiếm một đường dọn sạch còn một mống tu sĩ nào.

Thời gian còn hết nhưng lôi đài chỉ còn một một kiếm.

Tu sĩ chủ trì: “……”

Ngay đó điểm của Du Phục Thời bạo tăng, một nữa vị trí nhất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-mon-phai-tu-tien-ta-lam-nu-chinh/chuong-79.html.]

“Hắn tiến giai?” Liên Liên ở cách đó xa cũng xuống đài, thấy động tĩnh bên của Du Phục Thời, là kinh ngạc, “Kim Đan hậu kỳ.”

Nhóm Thiên Cơ Môn tăng cảnh giới thật đúng là nhanh, bất quá Diệp Tố vẫn còn là Kim Đan sơ kỳ? “Sư , chúng tìm Diệp Tố đánh một ván thế nào?” Liên Liên bỗng nhiên .

Trình Hoài An do dự trong một khắc: “Cảnh giới của chúng cao hơn Diệp Tố.” Đặc biệt là Liên Liên Nguyên Anh trung kỳ.

“Thì , đấu thử một trận với nàng từ lâu.” Liên Liên xoa tay hầm hè, nóng lòng thử, “Bộ dáng nàng cả ngày cứ trấn tĩnh bất biến thật ngứa mắt.”

Thật dám giấu diếm, Trình Hoài An cũng một so trình độ phù chú với Diệp Tố.

“Nàng lên một lôi đài hỗn đấu kìa.” Liên Liên lôi Trình Hoài An chạy về hướng đó, “Hai chúng cũng cùng lên đó .”

Thời gian vẫn còn sớm, lỡ như Diệp Tố thật sự rớt điểm thì về đánh thêm mấy trận hỗn đấu là thể kiếm về thôi, cùng lắm thì hai bọn nàng mang theo nàng kiếm điểm.

……

Diệp Tố Du Phục Thời xuống lôi đài, đưa cho mấy khối linh thạch mới rời bước lên một lôi đài hỗn đấu khác, ít tu sĩ cũng đang về hướng .

“Tình huống ?”

“Sao ai cũng về hướng lôi đài ?”

“Đại tử Ngô Kiếm Phái, còn Ngũ Hành Tông nữa, ai cũng qua lôi đài thế!”

“Xong , sớm thì lên lôi đài .”

Diệp Tố cúi đầu kiểm kê pháp khí còn dư của , khi ngẩng đầu lên thì thấy một trận xôn xao, đập mắt của nàng là mấy gương mặt quen thuộc, nàng giơ tay chào: “Khéo thật.”

Từ Trình Ngọc cùng Dịch Huyền, còn hai mới lên đài là Liên Liên cùng Trình Hoài An bốn mặt , bốn bọn họ cơ hồ là đồng thời nhảy lên lôi đài.

Một tu sĩ bước lên lôi đài liền sẽ ngọc giản ghi chép , nếu lên xuống thì sẽ xem là tự bỏ quyền thi đấu, chỉ giữ một điểm ban đầu và sẽ trừ hết tất cả điểm còn .

Bốn khi lên lôi đài đều trải qua vài trận hỗn đấu nên điểm đều tăng cao một vòng.

Bọn họ lên tới thì tổng điểm của lôi đài nháy mắt trở thành cao nhất trong sân thi đấu.

“Ngươi đánh một ván với chúng ?” Liên Liên hỏi Từ Trình Ngọc đang đối diện.

Từ Trình Ngọc phủ nhận: “Ta tới tìm Diệp Tố.”

“Còn ngươi?” Liên Liên dời ánh mắt sang Dịch Huyền, nàng nhớ rõ là tịnh tông tử của Ngô Kiếm Phái cùng Thiên Cơ Môn.

Dịch Huyền lướt qua Liên Liên cùng Trình Hoài An, cảnh giới của hai thấu, mạnh.

“Hắn cũng là tới tìm Diệp Tố.” Từ Trình Ngọc trả lời cho Dịch Huyền.

Trình Hoài An chắp tay : “Hai chúng cũng là tới tìm Diệp Tố, Từ đạo hữu, bằng tiên hợp tác dọn dẹp cho lôi đài trống trải hơn, thấy thế nào?”

Từ Trình Ngọc gật đầu: “Đang ý .”

Những tu sĩ khác đài: “???”

“Ta bỏ quyền.”

“Ta cũng , hẹn gặp .”

Lập tức liền ít tu sĩ dứt khoát nhảy xuống đài, sớm siêu sinh sớm, thể sớm một chút kiếm điểm .

Tuy nhiên cũng một tí tu sĩ chịu thua, một hai căng tới cùng với mấy .

Tuy nhiên đó họ nghĩ , trong bốn thì ba cảnh giới là Nguyên Anh kỳ, theo tiền lệ những năm thì bọn họ chính là ứng cử viên cho vị trí quán quân, đối đầu với bọn họ thì kết quả cần nghĩ cũng thể đoán .

Diệp Tố trơ mắt đài mỗi lúc một ít hơn, cuối cùng chỉ còn nàng cùng với bốn Từ Trình Ngọc

“Các ……” Diệp Tố hiểu, “Nếu đánh với chọn lôi đài đơn chiến?”

“Điểm cao, k1ch thích.” Liên Liên dẫn đầu .

“Giống như .” Trình Hoài An theo đáp.

“Ngươi bận bán pháp khí, tiện quấy rầy.” Từ Trình Ngọc đưa lời giải thích.

Ánh mắt của Diệp Tố dừng Dịch Huyền, chờ cho một cái lý do.

Dịch Huyền chậm rãi mở miệng: “Lúc đó còn bán đao.”

“……” Diệp Tố nhịn bật , “Được, các ngươi đánh thế nào.”

Số điểm hôm nay dự là giữ nổi .

Người lôi đài chỉ 5 bọn họ nhưng vây xem lôi đài mỗi lúc một đông hơn.

Minh Lưu Sa, Tây Ngọc cùng với Hạ Nhị đều ở hàng đầu tiên, hôm nay bên cạnh bọn họ còn nhiều thêm một tiểu sư Du Phục Thời, còn một chiếc ghế dựa do Diệp Tố cho, chễm chệ ở đài, thành công nhận một ánh mắt hình viên đạn từ tu sĩ chủ trì.

“Đại sư , Dịch sư ……còn Liên Liên cùng Trình Hoài An, bọn họ đều lên hết lôi đài ?” Nghe náo nhiệt, Mã Tòng Thu cả thi đấu cũng thèm quan tâm, vội vàng chen xem, hỏi mấy Thiên Cơ Môn về tình huống hiện tại.

“Mấy bọn họ đều đấu với đại sư tỷ của đó.” Hạ Nhĩ cảm thán , “Đại sư tỷ lợi hại như , bọn họ nhất định là học lỏm gì đó từ tỷ .”

Mã Tòng Thu truyền tin cho Chu Vân, bảo nàng nhanh chân tới xem náo nhiệt.

“Phải trận kinh điển mới .” Chu Vân chen đến chỗ bọn họ, hưng phấn lấy tố hồi ngọc bản.

Trên lôi đài, Từ Trình Ngọc : “Diệp Tố, so kiếm với cô.”

Diệp Tố nghiêng đầu nhướng mày: “Ta kiếm tu.”

“Không kiếm tu mà dùng kiếm là .” Từ Trình Ngọc rút thanh kiếm của bản , thế, đặt kiếm ở mặt .

“Ta thói quen dùng kiếm, đánh .” Diệp Tố lắc đầu , “Tất cả cùng lên .”

Bốn đó đều phi vọt về phía Diệp Tố.

Năm hỗn chiến, cũng đều nắm Diệp Tố, ngược là Trình Hoài An cùng Dịch Huyền tiên đối đầu với , Liên Liên dựa cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ áp chế Từ Trình Ngọc trong một thời gian ngắn, giành một bước tay với Diệp Tố, ném một đạo phù chú lên nàng.

Diệp Tố híp mắt, hình trong nháy mắt dịch chuyển, nhưng ngay đó Từ Trình Ngọc cũng dịch chuyển đuổi theo đến mặt nàng.

Tác giả lời :

Đại sư tỷ: Nhóm võ đức

Loading...