Xuyên Vào Môn Phái Tu Tiên, Ta Làm Nữ Chính - Chương 87
Cập nhật lúc: 2024-11-20 14:26:38
Lượt xem: 156
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Các môn phái đến tông môn đại bỉ xem thi đấu ai mà mục đích riêng, xem đại bỉ chỉ là phụ, chính yếu là tiếp xúc với thế hệ tu sĩ kiệt xuất tương lai.
Trảm Kim Tông cũng ngoại lệ, tông chủ của bọn họ dẫn họ đến Côn Luân từ sớm, huống chi các năm bọn họ cũng đều cung cấp dịch vụ chữa trị pháp khí cho các đại tông môn nên địa vị khá đặc thù.
Giờ phút , trong điện nơi Trảm Kim Tông đang trú , một nam nhân đang cầm một khối tố hồi ngọc bản trong tay, sắc mặt lạnh băng chấp sự đang quỳ mặt đất: “Đây là thứ gì?”
“Có cố ý phát , chúng thuộc hạ tra bắt nguồn từ nơi nào.” Chấp sự quỳ mặt đất mồ hôi đầy đầu : “Không vì ngườiđều trong tố hồi ngọc bản là tử Thiên Cơ Môn.”
Hắn tới lui mười mấy , chỉ thấy một bên mặt, cũng thấy của dấu hiệu tông môn rõ ràng nào, tuy rằng đạo bào của Thiên Cơ Môn xác thật là màu đen.
“Hay cho một câu ngươi .” Nam nhân ghế cao dùng sức ném tố hồi ngọc bản đầu của chấp sự, ngọc bản nảy ngược lên văng xuống đất, bể nát, “Đệ tử Thiên Cơ Môn mấy ngày còn trò tiên đài của Côn Luân, dùng một con tàu bay rách náo động một hồi đó, gương mặt hiện tại khắc sâu trong đầu của mặt tiên đài hôm ! Chỉ cần mù thì cũng đều đó là ai!”
Chấp sự mấy hôm còn tới Côn Luân nên hiểu đầu đuôi sự việc , nhưng hiện tại cũng dám hỏi nhiều, chỉ cúi đầu nhận sai.
Nam nhân ghế cao điện hít thật sâu một , hỏi: “Thiên Cơ Môn tham gia vòng sơ loại ở đông phương, còn ở lôi đài bán pháp khí, chuyện bao giờ các ngươi bẩm báo qua?”
Ông danh sách của đông phương mấy tông phái ghi là Thiên Cơ Môn, nhưng đều là mấy cái tên xa lạ từng qua, ông chỉ nhớ rõ tên của hai tử Thiên Cơ Môn Bách Thanh Bảng, nhưng cũng chỉ là xếp hạng thấp, trình độ chẳng .
Thế nên ông vẫn luôn cho rằng chỉ là tên tông phái giống vì hạ nhân cũng ai hội báo.
Chấp sự quỳ mặt đất lặng lẽ ngẩng đầu về nữ nhân bên cạnh: “Lúc thuộc hạ bẩm báo qua.”
Nam nhân ghế dời ánh mắt về phía nữ tử mặc đạo bào màu vàng nhạt đang bên tay trái, ngữ khí lạnh lẽo: “Phạm trưởng lão, việc cô ?”
Nữ tử đạo bào vàng nhạt một bước chắp tay : “Tông chủ, chuyện bọn họ buôn bán pháp khí điều tra qua, thật sự chỉ là những pháp khí tầm thường. Thêm đoạn thời gian ngài tiến giai, nhiều việc cần xử lý nên thuộc hạ mới quấy rầy ngài với những chuyện cỏn con.”
Tay bà lật lên, lấy một quyển trục dâng cho nam nhân ghế cao.
Tả Thịnh Nguyên mở quyển trục , đó là các loại pháp khí mà Thiên Cơ Môn bán khi thi đấu ở đông phương, kế bên mỗi loại pháp khí đều ghi chú, thoạt xác thật đều là pháp khí bình thường, gì đặc biệt.
“Ta chỉ sợ Phạm trưởng lão còn niệm tình tông môn cũ.” Tả Thịnh Nguyên cuộn quyển trục , ném trả cho bà, nở một nụ , “Về bất cứ chuyện gì liên quan đến Thiên Cơ Môn thì mặc kệ bận thế nào bộ đều bẩm báo lên.”
“Phụ , đây là?” Một thanh niên cũng mặc đạo bào vàng nhạt, tóc đen buộc lên gọn gàng bởi ngọc quan bước điện, thấy chấp sự đang quỳ giữa điện cùng Phạm trưởng lão đang khom chắp tay thì chút kinh ngạc hỏi.
“Không gì, chỉ một con trở ?” Tả Thịnh Nguyên hỏi, “Đại Ngọc ?”
“Ở Toàn Cơ Phong bồi Tô chân nhân.” Tả Văn Tuyên đáp.
Sắc mặt Tả Thịnh Nguyên dịu xuống, sư phụ của Côn Luân Lục Trầm Hàn chính là phong chủ cùa Toàn Cơ Phong, Hoa Đại Ngọc lưu đó thì nhất định khả năng cao sẽ gặp Lục Trầm Hàn.
“Phụ , tố hồi ngọc bản hôm qua con thấy ít cầm trong tay.” Tả Văn Tuyên cúi nhặt lên tố hồi ngọc bản, “Ai cũng bảo Nguyệt Nha Sạn Thiên Đạo chúc nguyện là do luyện chế.”
“Thiên Đạo chúc nguyện bất quá chỉ là vận may nhất thời mà thôi.” Tả Thịnh Nguyên lạnh, “Không ai thể may mắn mãi .”
“Nếu Nguyệt Nha Sạn đó thật sự do Thiên Cơ Môn luyện tới thì về mong họ đừng suốt ngày cọ thanh danh của Trảm Kim Tông chúng nữa.” Tạ Văn Tuyên mảnh vỡ của tố hồi ngọc bản, kiên nhẫn , “Mấy tháng ngày nào cũng liên hệ con cùng Đại Ngọc luyện chế pháp khí Thiên Đạo chúc nguyện, hôm qua đến nay còn nhiều hơn, mà thái độ họ cứ âm dương quái khí, tìm Thiên Cơ Môn tìm chúng gì.”
Tả Thịnh Nguyên mấy tháng âm thầm quạt gió thêm củi hướng dư luận về Trảm Kim Tông: “……”
“Còn Hàn Tinh bùn, tìm hiểu tin tức gì ?” Tả Thịnh Nguyên tiếp tục hỏi chấp sự quỳ mặt đất, “Văn Đông tài liệu hành lấy nó từ , còn dám lấy tới.”
“Chỉ là bọn họ đột nhiên lấy tới, là tài liệu quý tổ tiên truyền .” Chấp sự cúi đầu , “Vì để tài liệu hành tiếp tục tồn tại thể lấy bán.”
Tả Thịnh Nguyên xoay chiếc nhẫn ngón cái : “Đừng cho bán , ngươi cho phá buổi đấu giá của Văn Đông tài liệu hành .”
Chấp sự trầm mặc thật lâu mới : “……Tin tức là do Văn Đông tìm xong mua mới lộ tới.”
Ngực của Tả Thịnh Nguyên phập phồng vài , ông vung tay tung linh lực, chụp bay chấp sự qua một bên: “Bảo các ngươi thu thập tin tức, thu đều cho chó ăn cả ?”
Chấp sự khi đánh bay thì vội vàng tiếp tục bò giữa điện quỳ rạp tiếp: “Người mua là Thượng Khuyết Tông.”
Một trong năm đại tông, che giấu tin tức cho các tông phái khác cũng là việc khó.
“Thượng Khuyết Tông?” Tả Thịnh Nguyên lúc nghĩ tới chuyện gì đó, “Hẳn là bọn họ sửa thanh cổ cầm đó.”
“Tông chủ, nếu Thượng Khuyết Tông tu đàn cổ, cuối cùng nhất định sẽ tự tay đưa Hàn Tinh bùn tới.” Phạm trưởng lão ngẩng đầu , “Ngoại trừ Trảm Kim Tông chúng còn tông môn nào thể chữa trị đàn cổ đó chứ? Huống chi Văn Đông tài liệu hành cũng chẳng gì đáng sợ, một cái tài liệu hành tài liệu, chỉ bằng một giọt Hàn Tinh bùn cũng cứu .”
Nghe lời , Tả Thịnh Nguyên suy tư một hồi đó phất tay cho chấp sự lui : “Ngươi sai.”
“Hiện giờ tông chủ đến Đại Thừa trung kỳ, chắc chắn bao lâu nữa Thượng Khuyết Tông sẽ thỉnh ngài tự tay chữa trị thanh cổ cầm đó.” Phạm trưởng lão tiếp tục .
“Tất cả các ngươi lui xuống hết .” Tả Thịnh Nguyên , “Ta cần tìm vài quyển thư tịch cổ liên quan đến chữa trị cổ cầm.”
……
Diệp Tố những chuyện phát sinh ở Trảm Kim Tông, nàng đang đường đến sân thi đấu của tông môn đại bỉ, hôm nay tử của tứ phương cùng với tử của Côn Luân Phái tập trung để rút thăm chia cặp thi đấu, tổng cộng 5000 lá thông hành đơn.
Ba Minh Lưu Sa lưu trong viện luyện chế pháp khí cùng sửa sang tài liệu mà Hoàng Nhị Tiền đưa tới.
“Tất cả thông hành đơn đều bỏ một chỗ.” Lữ Cửu khẩn trương , “Nếu bốc một nhà thì phiền toái lớn.”
Tông môn đại bỉ giống với vòng sơ loại, ở vòng đầu tiên của tông môn đại bỉ, 5000 thông hành đơn của tu sĩ dự thi bốn phương cùng với tử Côn Luân sẽ bốc thăm thành từng cặp, ai thua sẽ ngay lập tức loại.
Những năm thiếu vận khí , vốn dĩ leo lên mười đầu tiên của vòng sơ loại, mà ngay trận đầu tiên gặp cao thủ liền lập tức loại.
“Cứ đánh hết lực là .” Trong tay Diệp Tố đang cầm hai tờ thông hành đơn, một tờ của chính , còn tờ còn là của tiểu sư .
Du Phục Thời sát ở phía nàng, nhưng hai tay của trống trơn, Khấp Huyết kiếm cũng nhét trong túi Càn Khôn.
Một đường đến sân thi đấu, tất cả đều nhịn mà trộm đánh giá .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-mon-phai-tu-tien-ta-lam-nu-chinh/chuong-87.html.]
Ngày đầu tiên của tông môn đại bỉ chỉ thực hiện mỗi rút thăm nhưng tất cả đều bắt buộc đến.
Đệ nhất của bắc phương là tử Thượng Khuyết Tông, ở nam phương là tử Hợp Hoan Tông, nhất tây phương là tân Phật Tử Vạn Phật Tông, những sớm ở những vị trí đầu của các phương quy định sân thi đấu.
Khi Côn Luân Lục Trầm Hàn bước , trường liền yên tĩnh, tự giác đều hấp dẫn đến ngừng thở, đây chính là đầu của thế hệ tu sĩ trẻ tuổi của tu chân giới.
Hắn chỉ ở nhưng đều thể cảm nhận một cổ kiếm ý cường đại, chói mắt rạng rỡ.
Ninh Thiển Dao trong đám ở xa xa Lục Trầm Hàn, đôi mắt lộc mang theo nước, hai má phiếm hồng, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi thì Lục ca ca vĩnh viễn vẫn luôn là lóa mắt nhất.
Lục Trầm Hàn cầm kiếm sân thi đấu, quen với việc xung quanh lúc nào cũng đều ít ánh mang theo các loại cảm xúc khác nên cũng chút nào bận tâm đ ến.
Bọn họ đều là kẻ sẽ đào thải, bất quá là sớm muộn mà thôi.
Chưa đến vị trí của nhưng đột nhiên dừng , thấy mà luôn đối đầu, ở vị trí đầu của tây phương, tân Phật Tử Cốc Lương Thiên.
Ánh mắt của hai chạm thì bầu khí sân thi đấu tựa hồ như áp lực nghìn cân đ è xuống, vài kiếm tu cảnh giới thấp thậm chí sắp giữ kiếm của chính , chúng bắt đầu run rẩy chấn động.
“Tránh .” Du Phục Thời từ lúc nào bên cạnh Lục Trầm Hàn, chỉ vị trí đánh dấu là nhất đông phương mặt đất, kiên nhẫn , “Vị trí của .”
Phàm nhân cầm thông hành đơn nộp lên bảo tự tìm vị trí , ai ngờ khi tìm chỗ thì thấy một tên trông còn hơn Dịch Huyền đang chiếm vị trí của .
Trong lòng Lục Trầm Hàn chấn động, hề phát hiện tới gần .
Du Phục Thời tới, bộ sân thi đấu giống như “sống” dậy.
Lục Trầm Hàn vốn dĩ thập phần xuất sắc nhưng trong nháy mắt liền sự nổi bật của Du Phục Thời phai nhạt sáu phần.
Mọi vô thức đều bỏ qua quan tâm Côn Luân Lục Trầm Hàn nữa mà bắt đầu thảo luận về Du Phục Thời bên cạnh.
“Người nhất định là vị nhất đông phương .”
“Sư thúc quả nhiên sai, chỉ cần xuất hiện thì liền ngay là ai.”
“Sư bá cũng , nào nhất thì đó chính là nhất của đông phương.”
“Ngày đó tiên đài, thấy tu sĩ bên cạnh nhan sắc cũng cực kì tồi.”
“Có mỗi đó thôi hả? Ta thấy cả cái tàu bay đó ai hết.”
“Kêu việc gì?” Mai Cừu Nhân đầu mấy đang hỏi.
Các thí sinh của phương nam đang xếp hàng ở phía : “……”
Lục Trầm Hàn về phía vài bước, đó đột nhiên xoay : “Ngươi là nhất đông phương Du Phục Thời? Ta chờ mong trận giao tranh sắp tới giữa chúng trong tông môn đại bỉ.”
Du Phục Thời căn bản bao giờ phản ứng xa lạ, đặc biệt là xí.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hắn cúi đầu đạp lên vị trí đánh dấu của , đó ở đó đợi Diệp Tố .
Mọi xung quanh sớm dựng lỗ tai lên ngóng, thấy một màn thì khỏi hít hà một .
Vị nhất đông phương , tướng mạo g.i.ế.c thì thôi , hành sự cũng thật thẳng thắn.
Diệp Tố mới nộp xong thông hành đơn, nàng trở về khu vực của phương đông cùng với Dịch Huyền, tới liền thấy Lục Trầm Hàn đang mặt Du Phục Thời.
“Lát nữa trưởng lão chủ trì sẽ bắt đầu bốc thăm thông hành đơn.” Diệp Tố lướt qua một cái đó liền thu hồi ánh mắt, nàng lấy một cái ghế dựa từ trong túi Càn khôn đẩy đến bên cạnh Du Phục Thời, “Sau khi bốc thăm xong hết chúng mới thể rời .”
Khi thấy Du Phục Thời thật sự xuống ghế dựa thì nhịn mà hít sâu một , tử mạnh nhất Côn Luân Lục Trầm Hàn đang mặt mà Thiên Cơ Môn các phản ứng thì chớ, còn lấy ghế dựa xuống.
Kiêu ngạo, quá kiêu ngạo.
Không trong lòng Lục Trầm Hàn nghĩ thế nào, chỉ thấy biểu hiện mặt cũng gì đổi, thậm chí còn gật gật đầu với Du Phục Thời mới rời .
Mọi khi nộp lên thông hành đơn thì yêu cầu ở vị trí định sẵn để đợi quyết định cặp đấu, bốc thăm bắt đầu từ các vị trí nhất của các phương.
Diệp Tố cũng lấy một chiếc ghế dựa, ở vị trí cùng của đội ngũ phương đông, chậm rãi chờ.
Chủ trì buổi rút thăm hôm nay là một trưởng lão của Côn Luân Phái, ông chung quanh một vòng, ánh mắt dừng Du Phục Thời đang “” ở hàng đầu tiên, giữa mày xẹt qua một tia vui nhưng cuối cùng cũng nhiều lời.
—— tông môn đại bỉ cũng quy định lúc đợi rút thăm .
“Sớm cũng mang cái ghế mềm trong phòng đến đây.” Mai Cừu Nhân đầu với Nhan Hảo, “Luyện khí sư bọn họ đúng là cái gì cũng .”
Nhan Hảo cầm một cây quạt lông hồng nhạt, chậm rãi phe phẩy: “Lần khi gì cứ hỏi bọn họ là .”
“Rút thăm khai mạc tông môn đại bỉ chính thức bắt đầu, mời nhất Côn Luân cùng nhất của bốn phương tiến lên.” Trưởng lão chủ trì cao giọng hô.
Bốc thăm xong sang ngày thứ hai mới bắt đầu thi đấu, đấu trong vòng mười ngày, đến lúc đó một nửa sẽ đào thải.
Trưởng lão chủ trì vung tay lên, một quyển trục liền bay lên trung đó mở , đó đầu tiên xuất hiện tên của Lục Trầm Hàn, một lát một cái tên khác cũng hiện tới.
—— Chương Sơn.
Xếp hạng thứ chín của đông phương Chương Sơn, thấy tên xuất hiện quyển trục thì tức khắc sắc mặt của liền xám trắng, chỉ sợ ngay từ trận đầu loại .
“Không ai cũng thể cơ hội đối kháng với Lục Trầm Hàn.” Trình Hoài An xoay với Chương Sơn đó, “Cứ tận lực với cơ hội thôi.”
Nếu biểu hiện xuất sắc, chừng sẽ nổi danh tu chân giới.