Theo Vương Tiểu Mai thấy, Lý Bàn Tử khi đến lơ mơ, khi cũng kỳ quái, khi ngủ bù một giấc mới chạy đến hỏi Lâm Ngọc Trúc: “Hôm nay Bàn Tử tới đây gì ? Cảm thấy kì quái thế nào .”
Lâm Ngọc Trúc hỏi thì ngẩn .
Bàn Tử dám tự mở miệng, vì tôn trọng, cô nên tiết lộ.
thật là, còn bịa lý do cho Lý Bàn Tử.
Lâm Ngọc Trúc suy nghĩ một hồi, khẽ : “Nói về chuyện trường học quyết định , thôn trưởng công xã họp nữa là sẽ tin tức.”
Vương Tiểu Mai ngạc nhiên tới mức suýt thì nhảy cẫng lên, “Vậy chúng tết cần tặng quà cho thôn trưởng ?”
Lâm Ngọc Trúc gật đầu, nghiêm túc : “Hai chúng sống chung lâu như thế , một việc giấu cô, bên chỉ tặng mỗi quà, còn chuẩn thêm ít tiền nữa.
Nghe giáo viên dân lập mỗi quý đều trợ cấp, ít nhất mười đồng, vị trí giáo viên e là cũng sẽ giống như công lập thị trấn, bỏ chút tiền sợ là nổi, đương nhiên đây chỉ là phân tích của mà thôi.”
Lâm Ngọc Trúc thẳng thắn, thẳng , trường tiểu học nông thôn thành lập sẽ tuyển quá nhiều giáo viên, cả hai đều giáo viên, chắc chắn tồn tại một mối quan hệ cạnh tranh nhất định.
một vị trí giáo viên trường dân lập đáng để cho Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai lục đục đấu đá .
Chức giáo viên thì , thì bỏ ...
Hôm qua Vương Tiểu Mai cả đêm ngủ, cô chỉ nghĩ đến Triệu Hương Lan, cô còn nghĩ đến Lý Hướng Vãn, Trương Diễm Thu và cả mấy thị trấn.
Nghĩ đến cuộc sống phân tán mấy năm qua của cô .
Thầm tự phân tích tất cả những mà cô quen .
DTV
Lúc mới phát hiện bản dường như chả hiểu ai cả, một trông vẻ như với cô nhưng thực tế, lẽ còn tồn tại một tâm tư khác.
Giống như Chương...
Anh quan tâm giúp đỡ cô đến , lẽ là vì nể mặt họ cô , nếu như hai mối quan hệ ăn với , căn bản sẽ đưa cô khắp nơi.
Ban đầu cô còn dẫn theo Lâm Ngọc Trúc cùng săn, nhưng đối phương uyển chuyển từ chối, bây giờ ngẫm , cô chút....
Nếu như họ của cô , thể Chương còn ghét bỏ cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-280.html.]
Nghĩ đến bản còn coi như ruột , bây giờ liền cảm thấy thật là nực .
Kể thì Bàn Tử mới là thật lòng thật giúp đỡ cô , ừm, Bàn Tử thật sự là .
Còn em Tự Lập vẫn luôn khá chiều ý cô , lẽ đối với cô cũng là thật lòng.
Lý Hướng Vãn… thật khó , nếu như bản tự tỏ thiết, khi còn cảm thấy phiền phức chứ...
Cho đến khi nghĩ đến Lâm Ngọc Trúc liền trực tiếp ngủ say mất.
Bây giờ Vương Tiểu Mai thấy đối phương chuyện với vẻ mặt thành thật, trong lòng cảm thấy cảm động, cô mà, nhất định Trúc Tử đối xử thật lòng với cô nhất.
Tốt gì cũng chung sống cùng Lâm Ngọc Trúc lâu như , đối với phân tích của cô vẫn luôn tin tưởng chút nghi ngờ, bèn trực tiếp suy nghĩ: “Vậy chúng cần tặng bao nhiêu tiền.”
Lâm Ngọc Trúc cúi đầu trầm mặc suy nghĩ, tính theo tiền lương một năm của giáo viên trường dân lập là bốn mươi, chi bằng cứ tặng một năm tiền lương .
cũng lão già đấy đáng tin .
“Tặng ba mươi , chúng thể tìm thôn trưởng.”
“Thế tìm ai?” Vương Tiểu Mai tò mò hỏi.
“Cứ chuẩn đủ tiền hành động theo là .”
Vương Tiểu Mai gật đầu.
Người , một kiểu tặng quà, đó là tấn công nội bộ của địch.
Lâm Ngọc Trúc phát hiện bác trưởng thôn già nhiều khi đầu óc linh hoạt, kém xa so với vợ của ông , giống như đợt tặng trứng gà cho thì trả hết bộ trứng gà .
Xét thấy điểm , trực tiếp tìm vợ của trưởng thôn vẫn hơn.
Nhận tiền xong thì việc.
Chỉ nhận tiền mà giúp, hừ hừ...
Thế thì thôn sắp náo nhiệt tiếp .