Mẹ Lâm đến đúng lúc, giờ đang là lúc quả dại núi, thổ sản vùng núi chín.
Nhóm ba ở hậu viện thời gian và tâm trạng hái.
Còn Lâm thời gian, trừ việc chút việc nhà cho bọn nhỏ , một ngày bà khá nhàn rỗi.
So với nhàm chán ở trong phòng bằng nhặt củi, hái chút quả dại mang về.
Ban đầu còn Lâm là ai.
Thấy Lâm nhặt củi còn vui.
Củi ở chân núi của thôn bọn họ để ngoài nhặt, đây chẳng chiếm tiện nghi của bọn họ .
Khi là của Lâm Ngọc Trúc, thái độ của các thím với bác gái lập tức đổi hơn tám mươi độ.
Từ đề phòng trực tiếp biến thành .
Náo đến Lâm một trận thẹn mướt mồ hôi, đáy lòng kinh ngạc, con gái út của bà ở trong thôn hình như sống tồi.
Cứ thế một đến hai , ít trong thôn liền quen Lâm.
Nhặt củi là hái thổ sản núi đều sẽ tới nơi ở của thanh niên trí thức gọi Lâm.
ở trong mắt Lâm, các thôn dân ở thôn Thiện Thủy thật là thuần phác nhiệt tình, thiện chí giúp đỡ .
Đến cả thím Lý Tứ trong mắt Lâm cũng chỉ là lạ lùng xíu thôi.
DTV
Lúc trở về còn với Lâm Ngọc Trúc: “Con của thím Lý Tứ khá , việc gì liền tới tìm trò chuyện. Sợ một thì buồn chán. Bà , con dâu út của bà cũng là giáo viên của trường các con, là đồng nghiệp của con. Hai ngày nay việc gì liền tới tìm , lên núi hái thổ sản, sọt quả phỉ ở cửa đó chính là hai cùng hái đó. Không , đều nhận cây con lớn lên chính là cây phỉ.”
Lâm Ngọc Trúc Lâm , chớp chớp mắt, nhịn , gật đầu, tán đồng : “Thím Lý Tứ tồi.”
Mẹ Lâm vẫn nghĩ nhiều về lời của con gái, còn tiếp tục : “thím Lý Tứ còn với , con trai út của bà quân nhân, sắp thăng quân quan , nhà bọn họ trải qua cuộc sống , ít trong thôn ghen tị.
Ở ngoài mặt và ở lưng đều xa lánh bà .
Nói thấy đáng thương.
Hai ngày nay lôi kéo , con xem , chẳng bà cô đơn .
Mấy bà già cũng thế, cứ hòa hợp sống cùng còn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-655.html.]
Có gì đáng ghen tị .”
Lâm Ngọc Trúc xì xụp uống nước, gật đầu : “Chính là , thím Lý Tứ là như , còn thể xa lánh thím chứ.
Mẹ tranh thủ để cho các bác gái với các thím ở chung hòa hợp với thím .
Dù gì cũng công việc hòa giải mà.
Mẹ, cố lên!”
Mẹ Lâm thế mà còn nghiêm túc gật đầu.
Sợ phiền Lâm Ngọc Trúc học tập, chuyện thêm nữa, mà ở bên cạnh lặng lẽ đan áo len.
Lâm Ngọc Trúc đầu , khẽ một cái, ở trong thôn bạn bè cũng , miễn cô đơn.
Chỉ là Lâm Ngọc Trúc vạn vạn ngờ tới, Lâm còn thật sự dung nhập thím Lý Tứ trong tập thể.
Vẻ mặt của các thím với bác gái khỏi vẻ cổ quái.
Là dù thế nào cũng ngờ , mối quan hệ của Lâm với thím Lý Tứ thể đến .
Cả nhà Lý Lão Tứ vẫn như cũ dễ chọc, Lâm dẫn tới, ngoài mặt đều gì.
Liền cùng lên núi nhặt củi.
Giữa chừng một thím nhàm chán, chuyện phiếm với Lâm: “Thím Lâm nè, bà đứa con gái như thanh niên trí thức Lâm, bớt lo ít.”
Mẹ Lâm vui tươi hớn hở gật đầu, đó lắc đầu, : “Bà bớt lo, đứa nhỏ là bớt lo.
bà bớt lo, cũng nhọc lòng đó, con Ngọc Trúc nhà quá thật thà.
Từ nhỏ liền sợ nó bắt nạt, lúc thể học, ngày ngày dặn dò mấy đứa lớn trong nhà, ở trường học bảo vệ em gái.
Thế mà lúc vẫn còn bắt nạt.
Tính khí giống một chút nào.”
Bà thím chuyện đó há miệng, chính là nên như thế nào, cuối cùng khô khốc gật đầu, : “Ừm...nuôi con gái chính là nhọc lòng.”
Các thím với bác gái thầm nghĩ: tính cách của bà như thế nào, mấy bà , nhưng cô giáo Lâm thật thà....
Vậy bọn họ tuyệt đối tin.