Trong lúc nhất thời,    nên mở lời như thế nào. Lệ Thời Diên lạnh lùng : "Cãi  với   ?" 
 ngẩn , ai? 
Giọng    chút gấp gáp: "Có      hết  ? Không lẽ còn đánh em nữa ?!" 
Anh  đang  gì ? Sao    hiểu. 
"  hai  chắc chắn  vấn đề về tình cảm, nếu  tối hôm đó em cũng sẽ  lên giường với ." 
"Chỉ là   ngờ, đến nước  , em vẫn còn  kết hôn với  !" 
" sẵn lòng chúc phúc cho em, nhưng     thấy em hối hận, càng    thấy em  tổn thương.” 
"Cậu  đang ở ?  sẽ  em đánh trả!" 
Không  chứ? Anh  tưởng chuyện  "tình một đêm" với    Cao Dương   ? 
  đánh, nên mới đến tìm  ? 
Hơn nữa  còn  kết hôn với Cao Dương hồi nào? 
Trời ơi,   chuyện  thành  thế ? 
"Ai  với  là  sắp kết hôn?" 
"Là cô gái em tìm đến lái xe thuê cho  ." 
"..." 
 chợt nhớ , lúc bảo cô   ca cho ,    một câu,  Lệ Thời Diên cứ bám lấy ,  phiền. Không ngờ cô  tự ý quyết định giúp  cắt đứt ý định của Lệ Thời Diên. Chẳng trách    tìm  nữa.
Lệ Thời Diên  : "Em  từng nghĩ đến chuyện chia tay với   ?  thấy hai     hợp ."
"..."
Đầu óc  rối như tơ vò,  trả lời thế nào đây?
Vẻ mặt ấp úng của  trong mắt    biến thành sự do dự.
Mắt   đỏ hoe, xúc động nắm lấy tay : "Tử Ngu, em suy nghĩ đến   ?"
 sững , tim đập thình thịch vì căng thẳng.
Anh  đang... tỏ tình ?
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
"Khoảng thời gian    đau khổ. Đã nghĩ  nhiều. Biết rõ em thấy  phiền, nhưng   thể khống chế bản   nghĩ đến em,  gặp em."
"Biết rõ em sắp kết hôn,  vẫn  nhịn   cố gắng một  nữa."
"Tối hôm đó em rõ ràng  thích ,   tin là thật."
"  em  đùa giỡn với ? Tấm chân tình của   chẳng đáng giá một xu ?"
"Anh  tin suốt một năm chúng  bên , em    chút cảm giác nào với ."
"Anh thật sự  thích em, Tử Ngu, chia tay với   ,  xin em đó."
 c.h.ế.t lặng.
Toang  toang , não yêu đương sắp mọc  !
Vẻ mặt   tủi  cầu xin yêu thương thật sự quá rung động lòng !
 mà...
 nghiến răng, hít sâu một , đẩy   .
"Anh ở bên ngoài  , vợ    !"
Anh  ngẩn .
Im lặng hồi lâu mới chậm rãi hỏi: "Anh  vợ từ khi nào ?"
 cũng ngớ .
"Không...   ?"
Anh  tức đến bật : "Anh lấy   vợ? Em ? Em  vợ  ? Mạnh Tử Ngu! Em bịa  lắm!"
Ơ ?
Không  là đám bình luận bảo thế ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-tieu-thuyet-ngoai-tinh-toi-ngu-voi-nam-chinh/p8.html.]
Đám bình luận lúc nãy còn spam điên cuồng, giờ im thin thít chẳng thấy ma nào.
Một lúc lâu , mới  một bình luận trôi qua.
[…]
: "..."
Anh  kích động chất vấn: "Em tưởng   kết hôn nên mới tránh mặt ?"
Để giảm bớt  khí ngượng ngùng,  đành   trừ.
"Haha, đúng ."
"Anh  kết hôn! Chưa kết hôn! Chưa kết hôn!"
"Vậy còn chuyện  với mấy cô gái khác lằng nhằng..."
Anh  trợn tròn mắt: "Ai? Anh lằng nhằng với ai? Em  rõ  xem nào!"
"Tiểu Mỹ, còn  Sunny, còn  Tần Nhã lúc nãy,  khi   còn nhiều nữa..."
Anh  tức đến đỏ cả mắt: "Mạnh Tử Ngu! Em nghĩ về  như  ? Chuyện tương lai  xảy  em cũng đổ hết lên đầu  ? Còn mấy cái tên em  ,  chẳng  ấn tượng gì cả!"
"..."
Một bình luận lướt qua.
[Là thật.   chứng.]
Liên tiếp các bình luận hiện .
[Trời ạ, bao nhiêu chương , nam chính ngoài Mạnh Tử Ngu , ngay cả tên nữ phụ còn chẳng nhớ,  gì đến ngủ!]
[Phải đó, để hỏi thăm tình hình của Mạnh Tử Ngu,   đề bạt Tiểu Mỹ lên  thư ký. Để  Mạnh Tử Ngu vài , ba ngày hai bữa  đến tiệm trang sức mua đồ. Để hỏi ngày cưới của Mạnh Tử Ngu, ngày nào cũng tìm Tần Nhã  tài xế, kết quả con  xanh  cái gì cũng  .]
[Bảo   truyện  thấy sai sai,  còn tưởng tối nay nam chính sẽ "ăn" Tần Nhã, ai ngờ vẫn là để hỏi chuyện của Mạnh Tử Ngu.]
[Cười chết, truyện  ho  biến thành truyện "trong sáng". Sao thế? Po cũng bắt đầu  siết chặt  ?]
[Cốt truyện kiểu gì ?  thấy nam chính hình như  1V1 đấy!]
[Mẹ kiếp, trả tiền! Đọc truyện "trong sáng"    lên web "xanh" ! Đến đây chịu tội ! Số  khổ thật!]
Aaaaaaaaa!
Tức c.h.ế.t  !
Bình luận nhà    hỗ trợ!
Đám ngốc các  đang  cái quái gì  hả!
 thật sự  đám bình luận  hại chết!
Muốn    nước mắt,  khổ   nên lời.
Hay là  trừ cho xong chuyện?
Lệ Thời Diên giận .
[Mau dỗ , mồm nam chính méo xệch  kìa.]
   khó dỗ lắm.
[Hôn một cái là xong chuyện。]
Thật ?