Miêu Xuân Hồng thấy con gái như thì đau lòng chết, cô định xăm xăm tìm đánh con gái nhỏ của .
“Tiểu Trạch, rốt cuộc xảy chuyện gì?” Lâm Vãn Thanh nghiêm túc hỏi. “Thím, là của con, lúc con và Tiểu Cảnh, Đại Đản, Lương Thương cùng bọn họ bơi lội, bơi đến cuối sông, để em Xảo Xảo một ở bờ. Đợi đến khi chúng con trở về thì thấy Vương Thiết Tử đang lôi kéo em .
Vân Mộng Hạ Vũ
Chúng con vội chạy lên đánh chúng nó…Chúng con nên đánh …”
Cố Trạch là cả trong nhà, nhóc trông coi kỹ em trai, cũng chiếu cố em gái Xảo
Xảo nên trong lòng cảm thấy áy náy.
Cậu nhóc năm nay chỉ mới bảy tuổi nhưng mà thể bộ dạng của cả .
Lâm Vãn Thanh vui mừng , vỗ vỗ bả vai nhóc : “Được, dáng vẻ của một cả đấy, hôm nay việc con cũng chỗ sai, nhưng chuyện đánh thì…
Cô cố ý dừng một chút, khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Trạch ảm đạm xuống, cái đầu nhỏ của Cố Tiểu Nhị cũng cúi xuống.
“Làm lắm!”
“Hả?” Hai em ngây ngốc há to miệng.
“, gặp mấy đứa khốn kiếp như thì đánh cho thật tàn nhẫn!”
“Đánh đúng lắm!” Chị Trương và Hàn Kim Hoa cũng cùng đồng thanh.
Chuyện các chị dâu cũng rõ ràng, chuyện hôm nay đều là thằng bé xa nhà họ Vương gây , đây là loại gì chứ, một đứa nhỏ mới tám chín tuổi, mà thể chuyện kéo váy của cô bé bốn tuổi, thật sự là ghê tởm mà!
Thằng bé xa như , bây giờ nếu giáo dục, về còn sẽ chuyện gì nữa đây!
Vốn mấy đứa nhỏ trong lòng còn thấy lo sợ, cảm thấy chuyện hôm nay sai dạy bảo một trận, nghĩ tới các bà thế mà bọn họ đúng?
Những đứa trẻ đều đồng loạt thở phào nhẹ nhõm và thư giãn.
“Về nhé, nếu gặp loại chuyện , đánh cũng thể kích động như , thể tìm một
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-truyen-lam-nu-chinh/chuong-84.html.]
chỗ mà vụng trộm đánh” Lâm Vãn Thanh chớp chớp mắt.
“Ha ha ha, thím , con thấy như Vương Thiết Tử, con sẽ lời thím tìm chỗ để vụng trộm đánh” Cố Tiểu Nhị ha ha ngớt.
“Thằng bé nghịch ngợm , thím chỉ là đùa thôi” Lâm Vãn Thanh chạm cái mũi nhỏ của Cố Tiểu
Nhị, .
“Hì hì, thím , con cũng là đùa thôi.” Cố Tiểu Nhị hì hì.
Các chị dâu cũng ôm con .
“Thím Thanh Thanh, cháu cũng lợi hại, cháu cắn cho phát đấy nhé. Xảo Xảo kiêu ngạo nâng khuôn mặt đến nhem nhuốc như mặt mèo lên.
“Xảo Xảo nhà chúng thật giỏi nha
Lâm Vãn Thanh lấy khăn tay lau sạch sẽ khuôn mặt nhỏ nhắn cho cô bé, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé càng ngẩng cao hơn.
“Cô bé , còn , lúc nở nụ ”
Miêu Xuân Hồng lúc còn tức giận tìm liều mạng, hiện tại thấy con gái nở nụ , phần lớn lửa giận trong lòng cũng biến mất.
Tuy rằng hết tức giận, nhưng nghĩa là chuyện hôm nay thể truy cứu !
Lâm Vãn Thanh và các chị dâu đều bàn bạc xong, đợi đến khi cho bọn nhỏ quần áo xong sẽ đến nhà họ Vương đòi giải thích.
Mấy nhà đang bận rộn việc, của Vương Thiết Tử là Cảnh Hồng Mai mang theo Vương Thiết Tử đang lóc, còn của hai thằng nhóc khác cũng tìm tới cửa.
“Thằng nhóc nào mất hết nhân tính mau đây, đây mà xem đánh đứa nhỏ nhà thế nào đây , mặt mũi đều sưng hết cả lên, , đây cho !”
“ , thằng bé khốn kiếp, dám dám chịu ?!”
“Đi đây bồi thường mau lên, bồi thường tiền thuốc men!”
Một đám ở trong phòng bận rộn sửa soạn, vốn dĩ vô cùng tức giận, lúc đây mấy hiểu lý lẽ tự đưa tới cửa tìm đánh thì càng tức hơn.