Xuyên Vào Truyện, Ta Ôm Chặt Huynh Trưởng - Chương 57

Cập nhật lúc: 2024-10-30 03:18:24
Lượt xem: 92

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả thực càng sợ cái gì thì cái đó liền xuất hiện. Lúc trong lòng Lý Lệnh Uyển cảm thán thôi.

Sau đó nàng cắn nhẹ môi khẽ nghiêng đầu vẻ mặt của Lý Duy Nguyên. Vừa lúc cũng đang cúi mặt nàng bằng sắc mặt vô cảm. Đôi mắt thật u ám cùng nặng nề còn sâu thấy đáy.

Thấy biểu hiện của , trong lòng Lý Lệnh Uyển chút run sợ dám nữa, nàng liền đầu hướng khác.

Bất quá bàn tay nàng vẫn còn nắm ống tay áo của đến cả lòng bàn tay cũng toát đầy mồ hôi.

Theo Lý Duy Nguyên cũng thu hồi ánh mắttừ từ ngẩng đầu lên, vẻ mặt bình tĩnh Thuần Vu Kỳ.

Hắn đưa tay tiếp nhận bộ bài trong tay của Thần Vu Kỳ, đồng thời cũng mở miệng một lời cảm tạ: " Lý mỗ cảm tạ Thuần Vu công tử, vì vật cố chủ."

Thuần Vu Kỳ Lý Duy Nguyên khách khí như thế cũng chút nhíu mày, nhưng đó vẫn đưa bộ bài trong tay Lý Duy Nguyên, : " Lý khách khí ."

Lý Duy Nguyên nhận lấy bộ bài nhưng giao trả nó cho Lý Lệnh Uyển mà thuận tay cất chúng trong tay áo của .

Lúc Lương Phong Vũ đang đối diện cũng do dự mở miệng kêu: " Uyển, Uyển ...."

Trong lúc định tiếp thì thấy ánh mắt lạnh như băng của Lý Duy Nguyên đang hướng về phía , vì nhanh chóng sửa cách xưng hô: " Cái , Lý, Lý tiểu thư, ..."

Từ đó tới giờ Lý Duy Nguyên bao giờ đồng ý để Lương Phong Vũ gọi Lý Lệnh Uyển là Uyển , nhiều Lý Duy Nguyên mở miệng nhắc nhở , xin Lương thế tử xưng hô xá là Lý tiểu thư.

Cho nên mỗi mặt của Lý Duy Nguyên thì Lương Phong Vũ chỉ thể gọi nàng là Lý tiểu thư mà thôi. Vì thế Lương Phong Vũ tiếp tục hỏi:" Ừm, chuyện ?"

Lý Lệnh Uyển Lương Phong Vũ mở miệng gọi , cũng hỏi nàng về việc bộ bài .

Trong lòng nàng đang thầm cầu nguyện cho bản của , mới lời của Thuần Vu Kỳ mang đến cho nàng tai họa chút nữa Lý Duy Nguyên sẽ xử nàng như thế nào đây.

Bây giờ cầu xin Lương thế tử ngàn vạn đừng truy hỏi về việc đó nữa, ngươi ơn đừng đem tại hoạ cho đến cho nữa mà.

cũng may Lương Phong Vũ hề truy hỏi về việc đó, chỉ là đang nóng lòng giải thích với nàng thôi: " Mới ở tiền viện khi đầu thì thấy nàng hết, hỏi qua các nha thì bọn họ nàng cùng đám của Lương Chi Lan ngoài, còn về phía hoa viên , cho nên mới đến đây tìm nàng. Mà lúc Tam tỷ của nàng theo tìm nàng, vì thế chúng mới cùng đến đây mà thôi."

Nghe xong lời của Lương Phong Vũ trong lòng Lý Lệnh Uyển liền chửi thầm, ngươi Lý Lệnh Yến bên cạnh còn đến đây tìm cái gì?

Bất quá nàng cũng tỏ vẻ như gì, theo nàng mỉm trả lời : " Ừ, . Ta hiểu mà."

Mỗi khi nàng đôi mắt đều cong lên tựa như một vầng trăng khuyết, càng càng thêm xinh khiến luyến tiếc chẳng rời mắt khỏi nàng.

Cho nên khi Lương Phong Vũ thấy nàng như , vẻ mặt chút ửng đỏ, bàn tay cầm con thỏ bạch ngọc cũng chặt .

Trong lòng phân vân lúc nên đưa con thỏ bạch ngọc cho nàng .

đến hình Lý Duy Nguyên đang chắn mặt nàng thì yên lặng rũ tay xuống.

Bởi vì rõ nếu Lý Duy Nguyên ở đây, chắc chắn Lý Duy Nguyên sẽ cho Lý Lệnh Uyển nhận con thỏ bạch ngọc .

Hiện tại trong đầu Lương Phong Vũ vẫn đang suy nghĩ một vấn đề, vì mỗi đến gặp mặt Lý Lệnh Uyển thì vẻ mặt của Lý Duy Nguyên đối với cực kỳ khó chịu như ?

Hơn nữa khí thế của Lý Duy Nguyên thực sự quá doạ mà, chẳng lẽ Lý Duy Nguyên đang coi thường ?

Quả thực Lương Phong Vũ cảm thấy Lý Duy Nguyên lợi hại. Trong những kỳ thi Lý Duy Nguyên đều đầu bảng vàng ai cũng rằng kỳ thi năm chắc chắn sẽ đạt danh hiệu thiếu niên tiến sĩ, còn thể đổ Trạng Nguyên.

Sau đó Lương Phong Vũ suy nghĩ về chính bản tuy rằng cũng tham gia thi cử nhưng bất quá đều thi đỗ.

Chắc thể vì điều đó mà Lý Duy Nguyên cảm thấy xứng với Lý Lệnh Uyển, cho nên Lý Duy Nguyên mới thích ở bên cạnh Lý Lệnh Uyển.

Nghĩ đến đây, Lương Phong Vũ liền ngẩng đầu thẳng Lý Lệnh Uyển, vội vàng : " Lý tiểu thư, năm nay nhận Ngũ Thành Binh Mã Tư, hơn nữa Chỉ Huy Sứ đại nhân còn coi trọng , ông là một tài."

Lý Lệnh Uyển...

Tại ngươi những lời với gì? Chẳng ngươi nên điều đó cho Lý Lệnh Yến với .

Những lời đầy ý tứ của Lương Phong Vũ, tất nhiên Thuần Vu Kỳ đều hiểu rõ. Bỗng nhiên lúc Thuần Vu Kỳ nhường mày cũng nắm chặt đôi tay đang giấu trong tay áo của . Sau đó đầu Lương Phong Vũ bằng ánh mắt tràn đầy ý nhạt nhẽo.

Mà giờ phút , trong lòng Lý Lệnh Yến cũng chút kinh ngạc, nàng cũng về phía Lương Phong Vũ.

Kể cả Lý Duy Nguyên tuy ngoài nhưng trong lòng liền đáp lời: " À, Lương thế tử đúng là tiền đồ vô hạn, quả thực đáng chúc mừng."

Còn về phần đương sự Lý Lệnh Uyển cũng để ý Lương Phong Vũ gì, bất quá nàng Lý Duy Nguyên nhanh tay kéo nàng lùi về phía lưng của .

Lý Lệnh Uyển....

Mẹ nó, ngươi dứt khoát xây luôn bức tường chắn mặt để khỏi thấy bất kì nào ngoài ngươi nữa.

Kỳ thật Lý Duy Nguyên hề ý định Lý Lệnh Uyển tiếp xúc quá nhiều với Thuần Vu Kỳ cùng Lương Phong Vũ.

Mà quan trọng nhất chính là thích nàng cận với Thuần Vu Kỳ. Cho nên liền mở miệng cáo từ cùng bọn họ: " Thứ dẫn xá đến tiền viện ."

đó Thuần Vu Kỳ cũng từ từ đáp lời: " Vừa cũng về đại sảnh, hơn nữa đường về cũng cùng đường với tiền viện. Lý , Lý tiểu thư chúng cùng nhé."

Sau khi Thuần Vu Kỳ mở miệng trở về đại sảnh, tất nhiên Lý Lệnh Yến cũng bản trở về tiền viện, vì thế bọn họ liền cùng .

Còn về phần Lương Phong Vũ thì cần bàn tới, vốn chẳng bản , cho nên quyết định cùng bọn họ.

cả năm bọn họ cùng chung với . Ngoài nha Tiểu Phiến của Lý Lệnh Uyển, còn một nha cận của Lý Lệnh Yến, tổng cộng bảy cùng trở về.

Lúc đám Lý Duy Nguyên cùng Thuần Vu Kỳ ở phía , còn bản Lý Lệnh Uyển đang chậm rì rì bọn họ vài bước.

Chỉ là suốt dọc đường Lý Duy Nguyên chẳng hề mở miệng với Lý Lệnh Uyển câu nào. Thậm chí vẻ mặt của bình tĩnh chỉ lo tập trung đường của .

Nhìn thấy cái bộ dạng của , trong lòng Lý Lệnh Uyển càng lo sợ, trực giác mách bảo cho nàng đây chính là bình yên khi cơn bão đến.

Vì thế nàng liền vội tiến lên hai bước đưa tay nắm lấy cánh tay của Lý Duy Nguyên, nhưng phủi tay nàng .

Lý Lệnh Uyển nhất quyết chịu từ bỏ tiếp tục đưa tay lên thì vẫn cố chấp phủi .

Cứ như một nắm, một phủi. Lúc Lý Duy Nguyên cũng hết cách, cho nên tuỳ ý để cho nàng lôi kéo cánh tay .

Hiện tại trong lòng nàng chợt đắc ý. Nàng rõ đạo lý nhất quá tam, vì thế Lý Duy Nguyên sẽ lạnh lùng phủi tay nàng nữa .

Sau đó nàng nhẹ nhàng nhích sát , thấp giọng : " Ca ca, chỉ vô tình gặp Thuần Vu công tử ở trong hoa viên mà thôi, với cũng trò chuyện nhiều gì với ."

" Không trò chuyện nhiều với ?" Lý Duy Nguyên liếc mắt nàng, " Nhiều là bao nhiêu chữ?"

Lý Lệnh Uyển thấy vẻ mặt âm trầm của khi chuyện với . Hơn nữa còn dùng ánh mắt đầy uy h.i.ế.p dành cho nàng, vì nàng chỉ thành thật nhớ mấy câu, đó thật thà trả lời: " Cũng chỉ hai câu thôi mà. Chắc tầm ba mươi chữ."

" Ba mươi chữ mà còn tính là nhiều ? Lần dặn như thế nào? Không tuỳ tiện chuyện cùng bất kì nam tử xa lạ nào mà." Lý Duy Nguyên lên tiếng đáp lời.

Lý Lệnh Uyển Lý Duy Nguyên chất vấn như , trong lòng nàng liền tức giận. Theo nàng vội buông cánh tay , : " Muội tuỳ tiện chuyện cùng . Hơn nữa Thuần Vu công tử cũng khống tính là nam tử xa lạ. Chẳng chúng gặp ở Ám Hương Các ? Đã gặp mặt chính là bạn hữu. Mà bạn hữu gặp trò chuyện hai câu thì ?"

Nghe nàng xong, Lý Duy Nguyên chợt dừng bước, sắc mặt càng âm trầm nàng, thậm chí cũng hề lên tiếng.

Tất nhiên Lý Lệnh Uyển thấy bộ dạng của , trong lòng nàng liền cảm thấy sợ hãi, nhưng nàng mở miệng nhận với .

Chẳng nàng cùng Thuần Vu Kỳ chỉ với hai câu thôi, vì lớn chuyện như thế? Hơn nữa thẳng nàng cận cùng Thuần Vu Kỳ chỉ vì nàng giúp .

Bởi vì nàng Thuần Vu Kỳ chính là sẽ gây phiền phức cho Lý Duy Nguyên.

Mà điều quan trọng nhất chính là nàng Thuần Vu Kỳ luận về tài năng tướng mạo đều hơn Lý Duy Nguyên một chút, cho nên nàng thấy Lý Duy Nguyên gặp phiền phức.

Hơn nữa gây phiền phức cho Lý Duy Nguyên là Thuần Vu Kỳ chẳng ?

Lý Duy Nguyên chẳng khen nàng một câu, ngược còn trách móc nàng chỉ vì nàng trò chuyện cùng Thuần Vu Kỳ hai câu.

Kỳ thật là một đúng sai gì cả, vì thế nàng cảm thấy bản thật uất ức.

Hiện tại trong lòng nàng đang giận dỗi thầm nghĩ, ngươi đem nhốt luôn trừ gặp mặt ngươi , thì đừng cho gặp mặt bất kì nào cả cho lòng ngươi.

Sau đó nàng liền đầu hướng khác thèm để ý tới Lý Duy Nguyên.

" Muội chỉ vì cái như Thuần Vu Kỳ mà dám cãi ," Lý Duy Nguyên thấy thái độ của nàng như thế, giọng càng thêm lạnh lùng cùng phẫn nộ, tiếp: " Được lắm. Uyển Uyển, lắm."

Tất nhiên lúc Lý Lệnh Uyển thực sự nổi giận, nhưng nàng cũng đang giận dỗi. Cho nên nàng chẳng thèm đáp lời, nàng vẫn đầu về hướng khác.

Giờ phút trong lòng Lý Duy Nguyên tràn ngập lửa giận. Mà ở đại sảnh còn thấy bàn về việc, hoàng đế xử án oan của Đỗ Ngự Sự cùng Tôn Ngự Sự mười mấy năm về .

Trong đầu thầm nghĩ, là do hoàng đê hồ đồ thì lúc là đích trưởng tôn cao quý của Lý phủ.

Hơn nữa cũng sẽ xem thường chế nhạo nhiều năm như . Thật sự trong lòng đang cảm thấy khó chịu, nhưng hiện tại Lý Lệnh Uyển vì một Thuần Vu Kỳ mà dám cãi lời .

Còn nhớ lúc nàng bao giờ chống đối với như thế chỉ là ngờ hôm nay nàng vì Thuần Vu Kỳ mà đối xử với như .

Chẳng lẽ chỉ vì nàng gặp gỡ Thuần Vu Kỳ một , khiến cho nàng thương nhớ quên ?

Càng nghĩ đến đây, lửa giận trong lòng ngày càng lớn hơn. Vì thế ngay đó, chợt đưa tay nắm chặt cổ tay Lý Lệnh Uyển.

Lý Lệnh Uyển đau như , hiện tại trong lòng nàng cũng đang tức giận. Cho nên nàng lập tức ngừng giãy giụa để kéo tay thoát khỏi tay của Lý Duy Nguyên.

Lý Duy Nguyên hề ý định buông tay , vì thế nàng liền nhấc chân đạp mạnh chân .

Sau đó nàng thấy vẻ đau đớn, nàng vội vàng thoát khỏi tay . Nàng bước nhanh về phía Lý Lệnh Yến, với nàng : " Tam tỷ, hai chúng cùng trở về tiền viện ."

Giờ phút nàng chỉ thể ôm khối gỗ Lý Lệnh Yến mà thôi. Hơn nữa bên cạnh, chắc chắn Lý Duy Nguyên sẽ thể nàng cả.

lúc Lý Lệnh Yến liếc mắt nàng một cái, theo : " Tứ cùng đại ca nhiều chuyện riêng với lắm . Ngày thường ở nhà các vẫn luôn gặp mặt còn hết , hôm nay đến Quảng Bình hầu phủ còn vẫn tránh chúng để chuyện riêng với ."

Sau đó Lý Lệnh Yến lấy tay áo che miệng , lời trêu ghẹo: " Vừa cùng đại ca ở phía chuyện gì ? Có thể kể cho chúng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-truyen-ta-om-chat-huynh-truong/chuong-57.html.]

Hiện giờ trong lòng Lý Lệnh Uyển cực kỳ hoảng loạn, cho nên những lời của Lý Lệnh Yến, nàng cũng ý phản bác , chỉ ừ cho lệ mà thôi.

Theo nàng liền đầu thoáng qua Lý Duy Nguyên một chút. Bộ dạng lúc của lạnh lùng bình tĩnh, môi còn đang mím chặt, vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt, ánh mắt hướng vế phía khác ý định về nàng.

Thấy như , trong lòng nàng càng thêm tức giận nhưng vẫn chút sợ hãi. Thứ nhất nàng tức giận chính là vì Lý Duy Nguyên quản thúc nàng quá nghiêm khắc, đến cả việc nàng chuyện cùng khác một câu cũng mà nàng cảm thấy cứ như thế khiến bản nàng như sắp nổ tung lên .

Còn thứ hai nàng lo sợ chính là nàng hiểu rốt cuộc Lý Duy Nguyên đang đa nghi cái gì. Bởi vì bản nàng chọc giận , nếu quả thực giận dỗi đến mức thèm quan tâm nàng nữa thì , chẳng lẽ những sự cố gắng mấy năm nay để lấy lòng tất cả đều sẽ uổng phí như thế.

Vì thế nhất thời nàng nghĩ đến việc của Lý Duy Nguyên nữa, nàng cứ tập trung đường của .

trong đầu nàng vẫn chút ý trở bên cạnh Lý Duy Nguyên, nhẹ giọng gọi một tiếng ca ca xin tha thứ cho , đừng giận nữa mà.

Chỉ là hiện tại trong đầu nàng đang phân vân, nên như thế nào mới . Cho nên giờ phút nàng thật sự quá , vì vẻ mặt vô cùng buồn rầu.

Thuần Vu Kỳ đang bên cạnh cũng thấy vẻ buồn rầu cùng khó xử của nàng.

Kỳ thật tuy rằng Thuần Vu Kỳ vẫn luôn trò chuyện cùng với Lương Phong Vũ, nhưng vẫn luôn thoáng qua Lý Lệnh Uyển và Lý Duy Nguyên.

Hắn cũng thấy cảnh tranh cãi của hai bọn họ. Một thì lạnh tanh khuôn mặt, còn thì tức giận đến thở gấp, cả hai chẳng ai chịu nhường ai.

Sau đó thấy Lý Duy Nguyên chợt đưa tay nắm chặt cổ tay của Lý Lệnh Uyển, khiến nàng đau đớn đến nhăn mày.

Trong thời khắc Thuần Vu Kỳ hiểu tại trong lòng chợt cảm thấy căng thẳng, thiếu chút nữa tiến phía đó kéo tay của Lý Duy Nguyên khỏi cổ tay Lý Lệnh Uyển, nhưng vẫn cố nhẫn nhịn ý định đó.

Bởi vì hiểu rõ, vốn dĩ Lý Duy Nguyên cùng Lý Lệnh là còn chỉ là một ngoài thì thể xén .

dường như Lý Lệnh Uyển thực sự sợ Lý Duy Nguyên, thậm chí nàng còn để ý đến Lý Duy Nguyên.

Tuy rằng hiện tại nàng thoát khỏi bàn tay của Lý Duy Nguyên, nhưng thỉnh thoảng nàng vẫn lén một chút.

Khi nàng thấy thèm đến nàng, vẻ mặt trở nên buồn rầu giống như sắp đến nơi.

Thuần Vu Kỳ thấy Lý Lệnh Uyển dường như ý định về phía Lý Duy Nguyên, nhanh chân bước đến chắn mặt nàng.

Theo nàng liền ngẩng đầu lên Thuần Vu Kỳ, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng vẫn buồn rầu như cũ.

Quả thực nàng đúng là một tiểu mỹ nhân xinh , mỗi lúc nàng nở nụ thì kiều diễm đáng yêu .

bộ dạng ủ rủ hiện tại cũng khiến mê đắm, nàng tựa như một viên minh châu trong sáng thanh thuần .

Nhìn vẻ mặt nàng như thế, Thuần Vu Kỳ cũng bất giác ôn nhu với nàng: " Lý tiểu thư, nàng hãy cùng lệnh tỷ trở về tiền viện . Còn sẽ cùng Lý và Lương thế tử cùng trở về đại sảnh, thể tiễn các nàng nữa."

Nghe lời của Thuần Vu Kỳ, thì Lý Lệnh Uyển cũng lên tiếng đáp chỉ khẽ nghiêng đầu về phía Lý Duy Nguyên.

Lý Duy Nguyên cũng chẳng đầu nàng, trong mắt thể hiện cảm xúc gì, đó về hướng khác.

Lý Duy Nguyên để ý tới nàng ?! Thực sự để ý tới nàng nữa ?!

Nhất thời trong lòng Lý Lệnh Uyển cũng hiểu tại bản chút nóng giận, nhưng cũng chút lo sợ.

Vì thế nàng chẳng còn tâm tư nào mà trả lời với Thuần Vu Kỳ, cho nên nàng chỉ gật đầu với một cái coi như cảm tạ, đó nàng liền xoay rời .

Bất quá Lý Lệnh Yến thì dịu dàng cáo từ cùng Thuần Vu Kỳ và Lương Phong Vũ, đó mới cất bước đến chỗ Lý Lệnh Uyển, cả hai bọn họ cùng hướng về phía tiền viện mà .

Hiện tại trong lòng Lý Lệnh Uyển cực rối rắm, cho nên suốt dọc đường hề để ý tới sự tồn tại của Lý Lệnh Yến.

Lý Lệnh Yến cũng lạnh nhạt quan sát nàng, Lý Lệnh Yến chợt mở miệng hỏi: " Tứ đang buồn rầu chuyện gì ? Có cùng đại ca chút mâu thuẫn ?"

Tất nhiên Lý Lệnh Uyển hề ý định chuyện mâu thuẫn của nàng cùng Lý Duy Nguyên cho Lý Lệnh Yến , nếu chỉ khiến nàng mất mặt mà thôi, vì thế nàng liền lắc đầu : " Không việc gì."

Trong lòng Lý Lệnh Yến thầm lạnh, ngươi nghĩ là kẻ ngốc , thể chứ?

Bất quá ngươi cùng Lý Duy Nguyên mẫu thuẫn gì, tại cho ? Ngươi nghĩ cùng Lý Duy Nguyên là tình cảm , còn ?

Chỉ là Lý Lệnh Uyển thế cũng thể nào mở miệng hỏi tiếp, vì thế cả hai cùng im lặng trở về tiền viện.

Chờ khi Lý Lệnh Uyển trở lạiliền thấy Dung Dung đang đoan trang ghế, còn Lương Chi Lan thì đang tập trung xem diễn tuồng, mà Dương Bội Ngọc thì đang chuyện cùng những khác.

Lúc cả ba bọn họ thấy Lý Lệnh Uyển , thì bọn họ lập tức nháy mắt với nàng một cái, theo ai nấy tự lo chuyện của .

Hiện tại Lý Lệnh Uyển chỉ yên lặng bên cạnh Chu Thị. Vừa Chu Thị cũng Lý Lệnh Uyển , cho nên trong lòng Chu Thị lo lắng.

khi thấy nàng , Chu Thị liền nhỏ giọng hỏi: " Vừa con , tại lâu như thế mới chịu về? Con lo lắng lắm ."

Bởi vì Lý Lệnh Uyển dám mặt Chu Thị để lộ bộ dạng buồn rầu của . Cho nên khi Chu Thị hỏi tuy bản nàng cũng chút bực bội, nhưng mặt vẫn cố tỏ vẻ bình thường, đáp lời: " Vừa con dẫn theo Tiểu Phiến dạo ở hoa viên. ngờ hoa viên của Quảng Bình hầu phủ lớn như khiến con lạc đường, lúc con lo lây quây tìm đường nên mới trở về trễ như ."

Chu Thị xong, trong lòng cũng bớt lo lắng hơn một chút. Sau đó nàng liền dặn dò: " Sau đừng lung tung như thế nữa, đừng để mẫu lo lắng nữa ."

Tiếp đến Lý Lệnh Uyển qua loa đáp ứng. Theo nàng vẫn yên bên cạnh Chu Thị rời nửa bước, chỉ là nàng cứ thất thần ghế diễn tuồng.

Sau khi xem xong diễn tuồng dùng bữa tối ở Quảng Bình hầu phủ cùng ngắm pháo hoa, xem xong thì bọn Chu Thị mới cáo từ với Quảng Bình hầu phu nhân nhanh chóng lên xe trở về Lý phủ.

Trong khi Lý Lệnh Uyển bước xuống xe ngựa, thì nàng thấy Lý Duy Nguyên đang cửa.

Chỉ là nàng đang suy nghĩ điều gì, mà vẻ mặt nặng nề như thế, đến cả liếc mắt đến nàng cũng .

Vì thế Lý Lệnh Uyển cảm thấy nóng giận, đó nàng đưa tay cho Tiểu Phiến đỡ cửa, nàng khách sáo cáo từ cùng . Sau đó nàng nhanh chân trở về Di Hoà Viện.

Lúc trong phủ đều thắp đèn ngay cả Di Hoà Viện cũng thắp đèn sáng trưng.

Sau khi trong viện thấy nàng trở về đám Tiểu Ngọc vội vàng đón. Trong phòng bày biện một tấm thảm dày đặt ở đất, còn lò sưởi nóng.

khi Lý Lệnh Uyển đưa mắt về cái lò sưởi đó trong lòng nàng cảm thấy cái lò sưởi thật chướng mắt.

" Mau đem than trong lò dập tắt hết ," giọng nàng cứng ngắt phân phó Tiểu Ngọc, " Còn nữa mau mở hết cửa sổ trong phòng cho ."

Hiện tại trong lòng nàng đang nóng giận, nếu mở các cửa sổ để khí thể lùa thì chắc lẻ bản nàng sẽ nóng giận mà c.h.ế.t mất.

Tiểu Ngọc xong liền đưa mắt đến Tiểu Phiến, ý tứ trong mắt nàng đang hỏi Tiểu Phiến rằng tiểu thư hôm nay xảy chuyện gì ? Tại trở về nóng giận như thế?

Hiện tại thời tiết tháng giêng còn chút lạnh. Huống hồ chi bây giờ là ban đêm bên ngoài gió thổi lớn nếu mà tắt than , mở hết cửa sổ , chẳng tiểu thư sẽ dễ lạnh đến sinh bệnh thì ?

Tất nhiên trong lòng Tiểu Phiến hiểu rõ Tiểu Ngọc lo lắng cái gì, nhưng bất quá nàng chỉ lắc tay với Tiểu Ngọc, ý bảo rằng Tiểu Ngọc đừng nên hỏi nhiều.

Theo Tiểu Phiến cùng Tiểu Ngọc xoay mở hết các cửa sổ trong phòng , đồng thời cũng tắt than trong lò sưởi.

Khi tất cả xong theo yêu cầu của Lý Lệnh Uyển, lúc trong phòng lạnh lẽo mà còn gió lớn từ bên ngoài thổi phòng.

cho dù như , nàng cảm thấy sự nóng giận trong lòng cũng tiêu tán chút ít. Hơn nữa nàng đang rối rắm tới lui trong phòng.

Nhìn thấy bộ dạng của nàng thế , Tiểu Phiến cùng Tiểu Ngọc cũng dám lên tiếng điều gì chỉ là hai bọn họ yên tĩnh khoanh tay một bên giống như vật bày trí ở trong căn phòng .

Mà hiện tại trong căn phòng thật sự yên tĩnh đến cả tiếng lá xào xạc ở bên ngoài cũng thật rõ ràng.

Cũng qua bao lâu, Lý Lệnh Uyển bỗng nhiên đầu hỏi Tiểu Phiến: " Hiện tại là giờ nào ?"

Tiểu Phiến cẩn thận đáp : " Hiện tại là giờ nào nô tì cũng rõ, bất quá nô tì nhớ rõ chừng một nén nhang tiếng phu canh gõ mỏ đánh vài tiếng." Chắc lẽ bây giờ ước chừng là bảy điểm qua một hồi.

Sau đó Lý Lệnh Uyển liền đầu phía bên ngoài cửa sổ. Vào mùa đông trời thường tối sớm, chắc hiện tại cũng là năm giờ chiều mà bầu trời bên ngoài tối đen như thế.

Nàng chợt suy nghĩ một chút đầu hỏi Tiểu Phiến: " Ta nhớ rõ mấy ngày đây tặng một nghiên mực bằng đồng ? Ngươi lấy nó đến đây cho ."

" Phải đem tới ngay bây giờ ?" Tiểu Phiến hỏi .

Lý Lệnh Uyển gật đầu: " Ừ, ngươi mau lấy nó đến đây cho , đó gói nó thật cẩn thận, cùng ngoài một chút."

Bởi vì nàng cảm thấy đêm nay nếu giải quyết xong việc Lý Duy Nguyên giận dỗi với nàng, thì lẽ nàng sẽ thể an tâm ngủ ngon .

Cho nên nàng mới sai Tiểu Phiến cùng Tiểu Ngọc đến nhà kho tìm cái nghiên mực bằng đồng đó đến đây.

Vì thế khi nàng phân phó, hai bọn họ nửa đêm liền nhanh chóng đến nhà kho tìm nghiên mực. Còn lúc nàng chỉ yên ghế mà thở dài một .

Muốn lành với Lý Duy Nguyên thật đơn giản chút nào cả. Nếu tay đến tiểu viện của , thì quả thật là quá mất mặt.

Vì thế nàng mới nghĩ cách lấy cái nghiên mực tặng cho để kiếm cớ tới tiểu viện của , đó sẽ dỗ ngọt một chút, để giận dỗi nàng nữa.

Bất quá trong lòng nàng vẫn chút bực bội. Vốn dĩ nàng điều sai trái ? Rõ ràng bản Lý Duy Nguyên chọc giận đến thế , mà cuối cùng nàng vẫn đến dỗ dành .

Sau đó Lý Lệnh Uyển ngửa mặt lên thở dài một , bởi vì nàng hiểu rõ so với tức giận thì nàng vẫn cần cái mạng nhỏ của hơn.

Chờ đến khi Tiểu Phiến cùng Tiểu Ngọc tìm nghiên mực đó trở , Lý Lệnh Uyển liền phân phó Tiểu Phiến cầm một chiếc đèn lồng đến đây.

Sau đó nàng vội khoát áo choàng , kéo mũ áo choàng trùm lên đầu . Trong tay nàng đang cầm cái nghiên mực hai bọn bước nhanh khỏi cửa viện.

DTV

Suốt dọc đường gió thổi vô cùng lớn nhưng nàng vẫn cố gắng đến tiểu viện của Lý Duy Nguyên.

Sau khi nàng đến cửa viện của , cả hai má nàng lạnh giống như đóng băng mất , ngay cả đôi tay cầm nghiên mực cũng lạnh ngắt.

Lúc Tiểu Phiến nhanh chóng tiến lên gõ cửa, qua một lúc lâu thì mới thấy Cẩn Ngôn mở cửa viện.

Trong viện thắp đèn quang cảnh xung quanh tối đen như mực. Thậm chí ngay cả trong phòng chính cũng thắp đèn luôn, tất cả đều tối đen.

Nhìn thấy cảnh tượng như , Lý Lệnh Uyển chợt dừng bước, nàng liền xoay kinh ngạc hỏi Cẩn Ngôn: " Đại thiếu gia trở về ? Chẳng lẽ khi từ Quảng Bình hầu phủ trở về vẫn về đây ?"

" Tiểu nhân cũng đại thiếu gia nơi nào nữa." Cẩn Ngôn cẩn thận đáp , " Mới đại thiếu gia trở về nhưng khi trong phòng sách một chút, đại thiếu gia liền vội vàng buông sách xuống ngoài. Tiểu nhân định theo đại thiếu gia nhưng ngài nhất quyết tiểu nhân cùng, chỉ bảo tiểu nhân ở tiểu viện mà chờ thôi."

Lý Lệnh Uyển Cẩn Ngôn xong, trong lòng liền cảm thấy cực kỳ kinh ngạc. Đã trễ như thế , Lý Duy Nguyên còn ? Tại để Cẩn Ngôn theo cùng. Rốt cuộc gì?

Loading...