Xuyên Vào Văn Tổng Tài Bá Đạo Làm Pháo Hôi - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-12-18 15:17:57
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Đường chậm rãi giơ năm ngón tay: "Năm mươi vạn."
Ánh mắt của Tần Thời Uyên lập tức trợn to.
"Năm mươi vạn?! Cô tưởng chỗ là cây ATM ?"
Thật luôn.
Trần Đường từng thấy vị tổng tài nào keo kiệt như .
Tổng tài nhà chi cũng là mấy trăm vạn vung tay cái vèo, đến phiên Tần Thời Uyên thì keo như sắt nguội.
Theo thiết lập trong nguyên tác, nữ chính Bạch Điềm Điềm hiện tại nghèo rớt mồng tơi. Sau khi nhận điện thoại của nam chính, cô liền lập tức đồng ý trở thành thế cho Bạch Nguyệt Quang – Tiêu Vũ Phi, giá mỗi tháng là mười vạn.
Nghe thì tưởng béo bở, nhưng thực chất chẳng tiêu đồng nào. Vì kế tiếp nữ chính sẽ liên tục gặp đủ thể loại bi kịch như nhà bệnh nặng, phản diện uy h**p, đứa em trai ăn hại hút máu, sống cảnh hai bàn tay trắng. Cuối cùng đến lúc chạy trốn cũng nổi tiền mua vé xe, bắt về giữa đường.
Là cũng đang nghèo rớt mồng tơi như Bạch Điềm Điềm, Trần Đường đồng cảm sâu sắc.
Có thể bạn thích
Vô Tình Chọc Giận Nhà Giàu, Tiểu Bảo Bối Của Lý Thiếu Gia
Vợ Thay Thế Mang Thai Của Thiếu Gia Lạnh Lùng
Thiên Hậu Trỗi Dậy: Không Ai Ngăn Nổi
Ngốc Y Nơi Thôn Dã
Vừa cô hỏi hệ thống, chỉ cần thành nhiệm vụ chính thì những tình tiết khác thể đổi chút đỉnh miễn là ảnh hưởng tổng thể.
Cho nên, Trần Đường quyết định sống thoải mái thì mới sức mà sống tiếp.
Cô đưa tay vén nhẹ tóc tai, giọng nghiêm túc: "Theo , và cô Tiêu là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng , tình cảm sâu đậm. Với loại tình cảm mà bỏ năm mươi vạn thì khó mà xong . Đây là phí bao nuôi, mà là giá trị của một tấm chân tình."
Tần Thời Uyên chút d.a.o động.
Khi xưa Tiêu Vũ Phi chia tay với , náo loạn đến mức cả thành phố đều . Lúc đó sống dở c.h.ế.t dở, chính cũng tự nhận là bản yêu cô một cách chân thành nhất.
như Trần Đường , đây phí bao nuôi, mà là sự thể hiện cho tấm lòng. Nghĩ tới đây, Tần Thời Uyên cảm thấy năm mươi vạn khi còn ít.
"Năm mươi vạn là cô đồng ý thật ?"
Trần Đường gật đầu: "Đó chỉ là bước đầu tiên. Sau đó còn nhiều vấn đề chi tiết cần thương lượng. Ví dụ như, cần cô thế về mặt ngoại hình? Hay là thế về mặt tình cảm?"
"Cụ thể ."
"Thế ngoại hình thì chỉ cần để cô ở bên cạnh , để thấy gương mặt là đủ. Còn thế tình cảm thì sẽ cần cô cung cấp cho một phần nhu cầu cảm xúc, ví dụ như bắt chước giọng , hành động, thói quen của cô Tiêu. Những hạng mục nhất nên tính thêm phí riêng."
"Ngoài , trong thời gian cô thế , phép quấy rối cô hình thức."
Tần Thời Uyên nhíu mày, giọng mất kiên nhẫn: "Ý cô là, bỏ tiền bao cô , mà đụng ?"
Trong nguyên tác, Tần Thời Uyên cứ mỗi say rượu, nửa đêm cô đơn tâm trạng tụt dốc là lôi Bạch Điềm Điềm coi như Tiêu Vũ Phi mà ôm ấp hôn hít. Vậy còn khác gì quấy rối trong công sở?
Trong khi đó, lúc đối diện với Tiêu Vũ Phi thật, đến một cọng tóc cũng dám động .
Đàn ông mà, vốn dĩ chính là mặt mà đối xử.
Trần Đường nhàn nhạt đáp: "Tần tổng, đang nghĩ cho thôi. Anh xem cô Bạch là thế của cô Tiêu, xin tự hỏi lòng , nếu là với Tiêu Vũ Phi, từng cưỡng ép, quấy rối cô ?"
Tần Thời Uyên rũ mắt, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ.
Trần Đường tiếp tục: "Đối với đàn ông mà , sính lễ nhất chính là sự thủy chung. Nếu vài năm cô Tiêu trở về, phát hiện ngựa , như áo, nghĩ cô còn nữa ? nghĩ là ."
"Chọn b.a.o n.u.ô.i là quyền của , nhưng giữ gìn sự sạch sẽ là giới hạn của một đàn ông."
Trần Đường mạch lạc, lý lẽ rõ ràng, khiến Tần Thời Uyên cũng trầm ngâm.
Một tháng năm mươi vạn để b.a.o n.u.ô.i một thế , mà động tay động chân? Còn đủ thứ quy tắc? Ai mà đồng ý cho nổi?
Một lúc , Tần Thời Uyên hít sâu một : "Liên hệ với Bạch Điềm Điềm , cứ theo lời cô ."
Trần Đường cuối cùng cũng nở nụ . "Vâng, Tần tổng. Nếu còn gì nữa, xin phép liên lạc với cô Bạch."
Tần Thời Uyên xua tay tỏ vẻ kiên nhẫn.
Trần Đường khẽ gật đầu, rời khỏi văn phòng tổng tài.
Trong phòng việc rộng lớn, Tần Thời Uyên nhíu mày, qua đầy trầm ngâm.
Qua một hồi lâu, như thể đưa một quyết định cực kỳ quan trọng, ấn nút gọi nội tuyến: "Đem kế hoạch tháng ... , đem bộ kế hoạch công việc của ba tháng tới đây cho ."
Trợ lý sững : "Tần tổng, chẳng ngài định nghỉ phép ?"
Tần Thời Uyên hừ lạnh một tiếng: "Không nghỉ nữa. Từ hôm nay bắt đầu tăng ca. Một tháng năm mươi vạn? Phải cày cuốc mà kiếm cho bằng !"
Cúp máy xong, trợ lý ngơ ngác Trần Đường đang khỏi văn phòng tổng tài.
"Cô gì với Tần tổng ? Ổng tự dưng hủy luôn kỳ nghỉ, còn bảo mang cả đống kế hoạch quý tới, tăng ca."
Trần Đường : "Đàn ông mà tiền thì dễ hư. áp lực thì mới động lực."
Trợ lý trợn to mắt, hiểu lắm nhưng thấy lý, liền tò mò đ.á.n.h giá kỹ cô thư ký mới tới .
Đối phương dáng cao gầy, khoác áo vest đen cài hai hàng nút càng nổi bật vòng eo mảnh khảnh, tóc ngắn ngang tai, khí chất gọn gàng sắc sảo, trông chẳng giống một mới nghề chút nào, hành xử lão luyện.
Sáng nay trễ, còn vô cớ vắng mặt, mà vẫn ung dung bước khỏi văn phòng tổng giám đốc của Tần tổng.
Càng phi lý hơn, khi hai chuyện xong, thư ký thì tăng ca, còn tổng tài thì bắt đầu tăng ca luôn .
Quả là phục sát đất.
Trước Trần Đường còn ôm tâm lý từ chức, mới ba ngày nên cũng chẳng quan tâm tới việc bắt chuyện với ai. tình hình bây giờ khác , nếu quyết tâm bám trụ nhiệm vụ, thì vị trợ lý mặt thể sẽ là đồng nghiệp lâu dài của cô.
Trợ lý và thư ký, trong nguyên tác là hai tổng tài hành hạ t.h.ả.m nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-tong-tai-ba-dao-lam-phao-hoi/chuong-4.html.]
Trần Đường nhẹ, chút đồng bệnh tương lân, đưa tay quen: "Xin chào, là Trần Đường. Trợ lý Chương, tên..."
"Là đồng nghiệp cả, cứ gọi là Thanh Đồng ."
Trần Đường: "..."
"Gọi trực tiếp cấp bậc luôn á? Có ?"
Trợ lý Chương ngẩn , đó nhịn mà bật : "Thanh là xanh non, Đồng là đỏ rực, tên là Chương Thanh Đồng, tên cấp bậc . Thư ký Trần, vui việc với cô. MQ là công ty đãi ngộ đấy."
Trần Đường khan: "Ha ha, mừng sớm ."
Lương bổng và phúc lợi của MQ đúng là . đó là . Còn về , vì mối tình ngớ ngẩn giữa nam nữ chính, bọn họ còn khổ dài dài.
Vừa trở về chỗ , giọng hệ thống lập tức vang lên trong đầu:【Cô những lời đó... liệu ảnh hưởng tới cốt truyện ?】
Trần Đường đầy tự tin: "Không . Tao là để thúc đẩy cảm xúc giữa nam nữ chính. Ai mà thích một tên bá đạo keo kiệt chứ?"
Hệ thống 001 bán tín bán nghi:【Nói , nữ chính sẽ chịu thế thật ?】
"Dĩ nhiên."
Trần Đường cầm điện thoại trong tay, nghĩ ngợi một lát, quyết định gọi điện mà trực tiếp gặp mặt Bạch Điềm Điềm để thương lượng.
Gửi tin hẹn gặp xong, cô xách cặp công văn rời công ty ngay lập tức.
Vừa khỏi tòa nhà, cô rẽ thẳng đến trung tâm thương mại gần đó.
Hệ thống 001 lập tức hỏi:【Không cô bảo sẽ gặp nữ chính ?】
Trần Đường ôm chặt thẻ ngân hàng, mắt sáng lấp lánh: "Bây giờ tao là triệu phú , tiêu tiền cho sướng thì phí cả cuộc đời!"
Từ nhỏ đến lớn cô từng nhiều tiền như bây giờ. Nay cuối cùng cũng khấm khá, sống "mặt mũi" một chút.
Hệ thống 001 bắt đầu lo lắng, khuyên nhủ:【Việc quan trọng nhất bây giờ là tìm nữ chính, thành nhiệm vụ mà nam chính giao. Mà trung tâm thương mại là khu xa hoa bậc nhất trong cả nước, hàng hiệu . Cô mà mua hai bộ đồ là tiêu sạch tiền luôn đấy. Hãy cân nhắc! Cực kỳ cân nhắc!】
Hệ thống gấp tới độ như ông bố nghèo trông con mới trúng , sợ Trần Đường vì nghèo quá lâu mà tiền sa đà xa xỉ phẩm, thành thói quen hết đường đầu.
【Ký chủ! Cảnh giác với bẫy tiêu dùng! Ký chủ!!!】
Trần Đường phớt lờ .
Giờ cô chỉ tiêu tiền, tiêu thật mạnh tay!
Có tiền mà xài, thì khác gì mắc ị mà chịu ?
Cô thẳng tới cửa trung tâm thương mại, nhưng ngay lúc sắp bước , chân đột ngột rẽ hướng, đến thẳng quầy hàng rong bên ngoài đang bán bánh kẹp chiên.
Đứng khựng , mắt sáng như đèn pha, chằm chằm mấy cái bánh nóng hổi quầy.
"Chú ơi, cho cháu hai cái!"
Hệ thống 001: 【......】
Hệ thống 001: 【Cô cô sống xa hoa... là mua bánh kẹp năm đồng một cái?】
"Ha."
Trần Đường bật khẽ.
Cái hệ thống đúng là non nớt quá.
Cô chậm rãi đưa tay , giơ năm ngón tay mặt ông chủ quầy hàng, lật tay , giơ thêm nữa. Giọng trầm , đầy khí phách: "Cháu thêm mười quả trứng!"
Mười quả trứng, cảm giác như tiêu tiền mua luôn cả một căn hộ .
Hệ thống 001: 【... Đây là cái gọi là "xa hoa" của cô á?】
Trần Đường hít sâu một , lòng tràn đầy cảm xúc: "Còn đủ ? Mười quả trứng đó nha! Mười đồng tiền trứng! Làm hai cái bánh, tổng cộng ba mươi đồng! Mày trong tương lai nhặt bao nhiêu chai nhựa mới kiếm ba mươi đồng ? Biết tính ?"
Hệ thống 001: 【Ba trăm cái?】
". Là hai trăm chín mươi bảy cái. Một chai nhựa bán mười xu, nhưng chỗ thu mua ve chai mười cái tặng thêm một cái."
Hệ thống 001: 【......】
Lại tiếp thu thêm một kiến thức vô dụng.
Rất nhanh đó, ông chủ quầy xong hai cái bánh kẹp cho cô. Trần Đường cẩn thận nhận lấy, gói cho gọn nhét cặp công văn, đó lập tức rời đến địa điểm hẹn.
Nhà của Bạch Điềm Điềm ở phía tây thành phố, Trần Đường thẳng tới. Ban đầu còn định quan sát cuộc sống của nữ chính, nhưng bước là thấy hết, nhà chẳng gì ngoài tường chịu lực.
Trần Đường bỗng cảm thấy năm mươi vạn một tháng, hình như vẫn ít.
Cô bước , đưa cho Bạch Điềm Điềm một cái bánh kẹp vẫn còn nóng.
"Ăn ? mang bữa sáng tới cho cô."
Bạch Điềm Điềm nở nụ yếu ớt, từ hôm qua tới giờ ăn gì, cả mang vẻ mong manh như sắp lìa đời, nhưng vẫn lịch sự từ chối: "Cảm ơn, cần ."
Trần Đường: " cho mười quả trứng đó."
"... là sang chảnh thật, cảm ơn cô."
Hiện giờ Bạch Điềm Điềm thật sự còn một xu dính túi. Hôm qua bạn mời ăn bữa trưa ở quán cà phê, xong từ đó đến nay bỏ gì bụng, bụng sớm réo ầm lên .
Sau khi gia đình phá sản, cô cũng từng nghĩ đến việc . từ nhỏ sống như tiểu thư, từng đụng tay việc nhà, rửa chén vỡ bát, bưng đồ đổ canh. Mới hai ngày đuổi.
Cô tới đường cùng, nếu thì đành về quê trồng lúa .
Hai , mỗi ôm một cái bánh kẹp "thượng hạng xa xỉ", yên ăn lấy ăn để, ai câu nào, chuyên tâm gặm bánh, gặm sạch tới mức còn mảnh vụn.
Ăn xong, lau miệng xong, Trần Đường trở dáng vẻ nghiêm túc.
"Cô Bạch , tới đây mặt Tần tổng gặp cô. Tần Thời Uyên, cô còn nhớ chứ?"
Bạch Điềm Điềm ăn no nên sắc mặt cũng đỡ hơn nhiều. Nhớ chuyện xảy trong quán cà phê hôm qua, cô mỉm ngượng ngùng: "Nhớ chứ. Là chuyện về chú ch.ó ? Tứ Hỉ triệt sản , chắc nó thể chấp nhận..."
"Không chó, là cô." Trần Đường nghiêm túc : "Cô Bạch, cô giống Bạch Nguyệt Quang của Tần tổng. Anh cô đóng vai thế cho cô . Mới yêu cầu , thể cô sẽ..."
"Được thôi."
Trần Đường: "..."
Biết là nữ chính chắc chắn sẽ đồng ý, nhưng ngờ gật đầu nhanh đến thế.
Không cô là kiểu bạch liên hoa thuần khiết ?
Hệ thống 001: 【Đây là thiết lập cốt truyện.】
Trần Đường nhịn nhắc : "Cô Bạch, Tần tổng bao dưỡng cô, nuôi dưỡng cô , rõ ?"
" rõ . nên đồng ý, nhưng sắp c.h.ế.t đói tới nơi ."
Bạch Điềm Điềm xong thì chua chát, lộ cảm giác sống dở c.h.ế.t dở, sắc mặt vàng vọt như suy dinh dưỡng lâu ngày, ánh mắt Trần Đường đầy kiên định: "Thư ký Trần, giờ chỉ một câu hỏi, hỏi chứ?"