Xuyên Vào Văn Tổng Tài Bá Đạo Làm Pháo Hôi - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-12-18 15:18:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Rời khỏi văn phòng, việc đầu tiên Trần Đường là mở nguyên tác lướt .

Trong nguyên tác, khi Bạch Điềm Điềm Tần Thời Uyên b.a.o n.u.ô.i thành "thế ", liền lập tức nhà họ Tần vây đ.á.n.h hội đồng, mở màn chính là Tần, Bùi Lan.

Bà thím đến cả con trai ruột còn chê lên chê xuống, thì chuyện chấp nhận Bạch Điềm Điềm?

Lần đầu tiên gặp mặt, Bạch Điềm Điềm Bùi Lan dẫn theo cả hội chị em thiết đến c.h.ử.i cho lên bờ xuống ruộng, tinh thần suy sụp, để bóng ma tâm lý nặng.

Đinh đoong.

Hệ thống 001:【Nhiệm vụ mới: Giúp nữ chính Bạch Điềm Điềm vượt qua cửa ải khó khăn, bảo vệ sức khỏe tinh thần và thể chất của cô .】

Trần Đường ngạc nhiên: "Ủa, công việc của tao là theo nguyên tác, hỗ trợ tiến trình cốt truyện hả? Giờ tới tâm lý nữ chính cũng lo nữa?"

【Chỉ khi nữ chính giữ sức khỏe thể chất và tinh thần, diễn tiến cốt truyện mới đảm bảo diễn suôn sẻ.】

" trong nguyên tác rõ ràng là..."

Có thể bạn thích

 

Vô Tình Chọc Giận Nhà Giàu, Tiểu Bảo Bối Của Lý Thiếu Gia

 

 

Vợ Thay Thế Mang Thai Của Thiếu Gia Lạnh Lùng

 

 

Thiên Hậu Trỗi Dậy: Không Ai Ngăn Nổi

 

 

Ngốc Y Nơi Thôn Dã

 

【Có thưởng.】

Trần Đường: ...

Cái cách dụ dỗ đúng là khiến khó lòng từ chối.

cô cũng nhận lời Tần Thời Uyên đưa Bạch Điềm Điềm tới đó, coi như một công đôi việc, lỗ vốn.

Hôm , Trần Đường trơ trẽn trốn nửa buổi sáng, đến chiều thì hẹn gặp Bạch Điềm Điềm khách sạn Thánh Hào.

Bạch Điềm Điềm Tần gặp , căng thẳng tới mức cả đêm ngủ.

Trần Đường cứ tưởng cô lo lắng vì sợ khó, đang định lên tiếng an ủi, thì Bạch Điềm Điềm đầy lo âu hỏi: "Cô xem... lát nữa nếu dì Bùi rút một tấm chi phiếu vả thẳng vô mặt , thì nên con bao nhiêu mới hợp lý?"

Trần Đường suýt nữa vấp chân té ngửa.

"Cả đêm ngủ là vì nghĩ mấy cái á?!"

"Hả? Thì chẳng mấy tình tiết trong truyện thường ? Mẹ của nam chính sẽ tới đuổi , nhưng sẽ để một tấm chi phiếu đúng ? Chứ mồm mà đòi , chẳng đưa đồng nào, thế thì vô lý quá còn gì?"

Đôi mắt cô lấp lánh sáng rực, hề một chút lưu luyến tình yêu nào, chỉ là khao khát tiền bạc.

Tạch.

Cô nữ chính "hoa trắng nhỏ" còn túng thiếu hơn cả nữa hả?

Trần Đường lắc đầu ngao ngán. Lo Bạch Điềm Điềm mà lên lầu tiền mờ mắt ôm tiền bỏ chạy thật thì cả tuyến cốt truyện sẽ tan nát, liền vội dặn: "Đừng vội, câu cá thì thả câu dài. Nếu bọn họ gì, cô nhất định manh động đấy."

Bạch Điềm Điềm gật đầu ngoan ngoãn đồng ý.

Hai đang định bước khách sạn, thì bỗng nhiên một chiếc xe sang phóng đến như bay, phanh gấp bên lề đường, dừng một cách cực kỳ chuẩn xác.

Cửa xe bật mở, Tần – Bùi Lan bước xuống.

xách túi, mặt đầy ngạo mạn, dùng ánh mắt tiêu chuẩn " từ góc 45 độ chéo xuống" quét một vòng xung quanh. Vừa thấy Trần Đường, gương mặt bà vô thức khựng một chút, đó mới chuyển ánh mắt sang Bạch Điềm Điềm.

"Hừ, cô cũng gan to thật, dám đến đây!"

Bạch Điềm Điềm xem ảnh nhà họ Tần từ , lập tức nhận .

"Chào dì Bùi, cháu là Bạch Điềm Điềm ạ."

Bùi Lan hừ lạnh một tiếng, tiếp tục dùng ánh mắt khinh khỉnh từ lỗ mũi : "Đừng tưởng cùng thì dám gì cô. Cả hai cùng đến cũng , tiện thể xử lý luôn một thể!"

Nói xong, bà hung hăng lườm Trần Đường một cái.

So với Bạch Điềm Điềm, Bùi Lan càng ghét Trần Đường hơn, dù gì ở công ty cũng cô dằn mặt một trận, mất hết mặt mũi. Nghĩ đến "món quà" chuẩn sẵn trong phòng bao lầu, khóe môi bà khẽ nhếch lên, nở một nụ lạnh.

Ánh mắt sắc như d.a.o thật đấy, nhưng Trần Đường để tâm, vì từ lúc đến khách sạn, cô thấy bồn chồn khó tả, cứ như gì đó đúng.

Phía bên , Bùi Lan vẫn đang thao thao bất tuyệt mắng mỏ, còn Trần Đường thì đang quan sát khắp xung quanh.

Ánh mắt đảo qua, cô chợt thấy một chấm đen phía xa đường, đang lao đến với tốc độ kinh hoàng, chớp mắt áp sát phía Bùi Lan.

Đó là một chiếc xe!

Lúc Bùi Lan vẫn đang chống nạnh hùng hồn "xuất khẩu thành thơ", t.ử thần đang áp sát lưng.

Trong đầu, giọng hệ thống vang lên như còi báo động chói tai:【Nguy hiểm! Nguy hiểm đang tiếp cận! Phía xe mất kiểm soát đang lao tới!】

Chiếc xe đó chạy quá nhanh, theo tính toán của hệ thống thì thể nào tránh kịp. Hình ảnh vụ t.a.i n.ạ.n sắp xảy hiện lên trong mô hình mô phỏng, khiến hệ thống bất giác hoảng loạn, giọng cũng mang theo chút "cảm xúc con ".

Hệ thống 001 tích hợp các thuật toán tiên tiến nhất thế giới, thể xử lý hơn một triệu kịch bản khác chỉ trong một giây. nó vẫn bỏ sót một yếu tố:

Kinh nghiệm.

Hồi còn ở thế giới tương lai, Trần Đường từng nhặt rác để sống, luôn giữ thần kinh căng như dây đàn. Không chỉ để phòng ch.ó hoang, mà còn để tránh những t.a.i n.ạ.n phi lý như xe rác lái như xe đua, nhờ thế mà phản xạ với nguy hiểm của cô nhạy bén đến mức phi thường.

Lần ở quán cà phê gặp nữ chính, cô cũng là đầu tiên nhận kẻ khả nghi.

cũng như thế.

Ngay khi hệ thống còn kịp hết từ đầu tiên, thấy chấm đen đường, Trần Đường phản xạ theo bản năng vươn tay hành động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-tong-tai-ba-dao-lam-phao-hoi/chuong-9.html.]

"Cô định gì? Còn tay với ? Cô..."

Bùi Lan kịp xong thì thấy Trần Đường bẻ nhẹ cổ tay, tay tạo thành móc, chụp lấy vai bà , y như động tác nhặt chai trong bãi rác, nhấc bổng cả lên quăng sang một bên.

Sau đó cô ngoắt, chộp lấy Bạch Điềm Điềm lùi liền mấy bước thật nhanh.

Rầm!

Chiếc xe điên như trúng ma lao lên vỉa hè, sượt qua ba trong gang tấc, cuốn bay mấy bộ bàn ghế bên đường, cho đến khi đ.â.m sầm tường mới dừng , vang lên tiếng rầm rầm rung trời chuyển đất.

Bùi Lan quăng xuống đất lăn một vòng, đang chuẩn c.h.ử.i ầm lên, ngẩng đầu thì thấy chiếc Rolls-Royce Cullinan đ.â.m nát bức tường. Nhìn kỹ chỗ xe lao qua chính là chỗ khi nãy!

Nhìn mặt đất vỡ vụn, Bùi Lan hít mạnh một lạnh, bệt xuống đất, run rẩy đến mức còn sức để dậy. Tim đập dồn dập như nhảy khỏi lồng ngực, mỗi nhịp đập là một tiếng hú hồn.

Cú va chạm kinh hoàng lập tức khiến đường vây đông nghịt.

Một đàn ông trung niên mặc vest, thở hổn hển chạy tới.

Ông chính là chủ nhân của chiếc xe. Ban nãy dừng xe bên đường điện thoại, quên kéo phanh tay, mà đoạn đúng chỗ dốc thoai thoải, thế là xe tự trôi luôn.

Bây giờ mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng áo, ông chạy tới thấy ba vẫn bình an vô sự, ai thương, liền thở phào nhẹ nhõm, sợ đến mức suýt .

Nếu ba né kịp, chỉ e xe húc văng .

Ông vội vàng lao tới, mặt đầy hoảng hốt.

"Mọi chứ? Đều là của , do sơ sẩy, nãy sợ gần c.h.ế.t."

"Không , cẩn thận chút là ."

Trần Đường xua tay, cô và Bạch Điềm Điềm vẫn , vững vàng cả hai. Còn Bùi Lan thì vẫn còn bệt đất, chính là Trần Đường quăng lúc nãy.

Thấy bà vẫn còn đơ mặt đấy, Trần Đường bước tới đưa tay kéo dậy: "Bà Bùi, bà chứ?"

Bùi Lan sững mất vài giây mới hồn, ngẩng đầu Trần Đường.

Dưới ánh sáng ngược, cô thư ký đó với dáng vẻ gọn gàng: vest tối màu vặn, tay áo xắn đến khuỷu, tóc ngắn gọn gàng vén tai, khuôn mặt thanh tú mà lạnh lùng vô cảm. Vừa trải qua t.a.i n.ạ.n suýt c.h.ế.t, mà thần sắc vẫn bình thản như .

Chỉ thật sự tàn nhẫn, mới thể bình tĩnh đến thế.

"Ờ ờ, ... ..."

Trong lòng Bùi Lan bỗng dâng lên một tia sợ hãi, vì chiếc xe suýt đ.â.m c.h.ế.t bà, mà là vì cô thư ký đây.

chỉ dám nhẹ nhàng bám đầu ngón tay của Trần Đường, mượn lực dậy, đến cả đầu tóc lộn xộn và áo quần xộc xệch cũng kịp chỉnh , chỉ gật đầu liên tục: "Cảm ơn cô... ... cảm ơn cô nhiều lắm..."

Trần Đường thẳng thừng : " cứu mạng bà đó."

Rõ ràng một giây còn ghét Trần Đường đến nghiến răng nghiến lợi, ngờ một giây cô cứu mạng.

Bùi Lan tuy ngang ngược, nhưng ơn cứu mạng thì thể phủi. Lúc thái độ bà trở nên lúng túng hẳn, nên đối mặt thế nào.

Giữa khí ngượng ngùng đó, cảm động từ từ dâng lên.

" thế... may cô... nếu chắc xe đ.â.m ... thật sự cảm ơn cho đủ..."

Trần Đường: "Không , ."

"Hả?"

Bùi Lan sững , cô đầy khó hiểu.

Trần Đường bình tĩnh : "Quy đổi thành tiền mặt là . Chuyển khoản, séc, đều nhận."

Ánh mắt sáng rực, chằm chằm.

Bùi Lan: ...

Cơn xúc động vỡ vụn thành bụi. cũng phản đối, móc ví lấy luôn séc .

Tờ séc vốn dĩ bà mang theo để ném mặt Bạch Điềm Điềm, định bảo cô giá cuốn gói khỏi Tần Thời Uyên. Ai ngờ giờ biến thành tiền trả ơn cứu mạng của chính .

Khi tiền, Bùi Lan liếc Trần Đường một cái, liếc sang chiếc Rolls-Royce Cullinan bẹp đầu bên , c.ắ.n răng, thêm một con 0 phía .

"Vậy ?"

Trần Đường nhướng mày, nhận lấy đút luôn túi, nụ mặt lập tức trở nên ấm áp như nắng xuân.

Tần Thời Uyên!

Anh học ! Đây mới gọi là phu nhân nhà giàu đích thực đó!

Bạch Điềm Điềm bên cạnh vô tình liếc thấy con tờ séc, sắc mặt lập tức tái mét, trong vụ né xe ban nãy cũng sợ đến mức !

"Trần Đường, ... trả tiền ?"

Trần Đường hào sảng phẩy tay: "Cô là bạn , khỏi cần."

Bạch Điềm Điềm thở phào nhẹ nhõm, tiết kiệm một khoản!

Bùi Lan hai trò chuyện, trong lòng chợt thấy chua xót kỳ lạ, chẳng lẽ bà bạn của thư ký Trần ?

Cầm séc xong, Trần Đường Bùi Lan cũng thuận mắt hơn hẳn. Phu nhân tuy thích dùng lỗ mũi để , nhưng kỹ thì lỗ mũi cũng khá thanh tú thật.

"Tiệc sắp bắt đầu , bà Bùi, chúng thể lên ?"

"Được, ."

Bùi Lan gật đầu, xách túi hiệu bản giới hạn lên, lòng bàn tay trầy xước lúc ngã xuống vẫn còn rát, nhưng bà chẳng thèm để tâm, còn vui vẻ lẽo đẽo theo , thà trầy còn hơn đ.â.m xe.

Chủ xe Cullinan bóng lưng ba họ rời , lau mồ hôi trán xong liền gọi cảnh sát. Đang chờ xử lý hiện trường thì lúc mới sực nhớ : Lúc chiếc xe lăn xuống dốc, tốc độ nhanh như điên, chính ông còn đuổi kịp. Từ dốc đến đây cách xa, mà cô thư ký thể cứu cả hai trong nháy mắt?!

Tầng 12 - Khách sạn Thánh Hào.

Tầng khu phòng riêng dành cho giới nhà giàu uống chiều, phong cách trang trí thiên về đồng quê nhẹ nhàng. Trên sàn trải t.h.ả.m hoa trắng, mềm mại và yên tĩnh đến mức bước phát tiếng.

Bùi Lan đặt phòng, còn vô cùng nhiệt tình dẫn đường: " đặt sẵn và bánh ngọt, bây giờ là lúc thưởng thức là ngon nhất. Bánh ở khách sạn đúng vị, đầu bếp mời từ nước ngoài về đấy."

Vừa , bà đẩy cửa bước , bên trong, đám dì tám mợ bảy tụ đủ, hiện rõ mồn một mắt.

Bùi Lan đang hí hửng giới thiệu, thấy họ bỗng khựng , đột nhiên nhớ mục đích thực sự của buổi gặp hôm nay.

Mấy trong phòng đều là "trợ chiến" do bà mời đến. Ai cũng cái miệng như phun d.a.o phun lửa, mục tiêu là mắng Bạch Điềm Điềm tới mức cô bỏ chạy.

Giờ đám đó, Bùi Lan chỉ tự vả một cái thật mạnh.

Trần Đường nguyên tác, rõ đoạn sẽ kịch, nên chẳng hề bất ngờ gì với "tổ hợp các dì c.h.ử.i thuê" .

"Bùi phu nhân còn mời những khác nữa ?"

Người trong phòng cũng chú ý đến họ, ánh mắt lia một vòng, cuối cùng dừng Trần Đường, liền chất vấn gay gắt: "Cô chính là cái con hồ ly tinh xa hổ mà Bùi phu nhân nhắc tới đấy ?"

 

 

 

 

Loading...