“Con cá trắm   tồi! Lát nữa lóc thịt  băm  chả cá viên, tiểu thúc, buổi trưa ăn chả cá viên nhé!”
Sơ Tễ  mang bữa sáng  cho Khương Vạn Niên, Khương Nguyên Mạn    hai con cá trắm đang nhảy nhót trong chậu, “Đừng , cái vũng nước nhà   còn thả cá giống  đó nữa! Lát nữa  cũng  thả lưới!”
“Mau thôi ngay! Chuyện thả lưới  cần ngươi ,” Khương Vạn Địa phất tay, “Sáng nay trời  đóng băng  ngươi thấy ? Nước đóng băng ! Không cần ngươi ,  và nhị thúc của ngươi ! Thả lưới nhị thúc của ngươi đúng là một cao thủ!”
Khương Vạn Ngân vẫn đang khom lưng hì hục đóng cái hộp gỗ lớn,   mặt liền xị xuống, Nãi Nãi và Tiền thị liền ha ha  phá lên, trong phòng Khương Vạn Niên cũng bật  một tiếng, chỉ  Khương Tử và Khương Diễm hai đứa nhỏ tuổi   chuyện gì, cứ líu ríu bám lấy Khương Nguyên Mạn, “Tỷ tỷ, chuyện gì ? Chuyện gì ?”
“Nhị thúc của   một năm thả lưới, lưới   , ngược  tự   hất xuống nước!”
Khương Nguyên Mạn mặc cho hai đứa nhỏ quấn quýt cũng  chịu , ngược  Sơ Tễ  lẳng lặng ghé  tai Thẩm Cát Như kể cho nàng , khóe miệng Thẩm Cát Như khẽ nhếch lên,  đó nhanh chóng trở  bình thường, nín  đến đau bụng.
Hiện giờ Khương Vạn Niên  bệnh, Khương Nguyên Mạn liền  chịu   cả. Dùng bữa sáng xong, nàng và Nãi Nãi  khiêng hai bao ngô , một bao nghiền thành bột ngô, một bao ngâm nước, nàng định thử  thang tử.
Làm thang tử  nghiền hạt ngô một chút ,  đó ngâm nước, đợi đến khi ngấm vị  mới nghiền tiếp.
Nãi Nãi liền gọi Khương Hổ  dắt lừa  nghiền ngô, Khương Nguyên Mạn  chạy  bếp đánh vài lòng trắng trứng, cầm ba chiếc đũa bắt đầu khuấy, nàng định hôm nay nướng một cái bánh ngọt cho tiểu thúc ăn.
Nhắc đến việc đánh lòng trắng trứng thì   đó, ba lòng trắng trứng và đường trắng bắt đầu đánh, chỉ cần lòng trắng trứng  đánh bông đúng mức, là  thể   chiếc bánh trứng xốp  thất bại nào. Lò nướng bánh trung thu của nàng vẫn  dỡ, giờ    dùng !
Bước đánh lòng trắng trứng , dù đối với Khương Nguyên Mạn của kiếp  mà , chỉ dùng đũa khuấy thôi cũng là một chuyện đau đầu, nhưng đối với Khương Nguyên Mạn hiện tại, nàng mỗi ngày   núi chạy nhảy tiêu hao chút thể lực, thật sự sẽ khó chịu  .
Đến những lúc như thế , nàng liền cảm thấy, đôi khi nam nhân  những lời như " nhịn nổi nữa", cũng  chắc  là lời  dối.
Khương Nguyên Mạn cầm chậu "loảng xoảng" mà khuấy, nàng sức lớn   còn chẳng thấy mệt, chỉ đến khi cảm thấy cánh tay  mỏi một chút, lòng trắng trứng   đánh thành dạng kem, Sơ Tễ  thấy vô cùng kinh ngạc, “Lòng trắng trứng   thể đánh thành như  ?”
“Ừm đúng , lòng trắng trứng đánh thành như , là  thể nướng  nhiều món ngon !”
Lòng đỏ trứng gà và bột mì  rây, dầu áng chừng, đường áng chừng, cùng sữa dê áng chừng trộn đều,  đó trộn đều với lòng trắng trứng  đánh bông, là  thể cho  lò nướng.
Khương Vạn Niên đang vẽ tiểu chất nữ của , trong sân nhỏ  quá nhiều thứ đáng để  vẽ, mỗi , mỗi vật, đều đáng để  vẽ. Hắn tỉ mỉ phác họa đôi mày mắt sinh động của Khương Nguyên Mạn, đang chấm mắt cho bức vẽ, thì ngửi thấy một mùi thơm ngọt ngào nồng đậm,  giống mùi của bánh trung thu.
Hắn ngửi ngửi, đột nhiên cảm thấy  đói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-chan-nui-ta-dua-vao-suc-minh-lam-giau/chuong-66.html.]
Hắn đưa tay xoa xoa bụng, theo cách bồi bổ của Mạn Mạn thế , chữa khỏi bệnh cho , e rằng  béo lên hai vòng ?
Khương Vạn Niên  đưa tay sờ sờ mặt ,  chút sầu muộn, nếu cứ thế  mà béo lên,   chẳng  sẽ vô duyên với Thám hoa lang !
Gà Mái Leo Núi
Đang nghĩ như , Khương Nguyên Mạn  hì hì bưng chiếc bánh ngọt  nướng xong , “Tiểu thúc mau nếm thử xem,  ngon !”
“Buổi trưa băm thịt  canh chả cá viên,  mới  Nãi Nãi còn trồng vài luống rau xanh nhỏ ở vũng nước , dùng  cây ngô che , dùng tỏi băm xào rau xanh, ăn cơm   ?”
“Ăn thanh đạm vài ngày nữa, là  thể ăn chút đồ béo ngậy hơn , sáng mai  gọi ngươi, tiểu thúc cùng   ngoài luyện tập một chút !”
“Được,  theo Khương Đại phu sắp xếp.”
Ngoài  Khương Vạn Ngân kêu la chạy về, “Khương Đại phu, cứu mạng!”
Tiếng kêu  của Khương Vạn Ngân thực sự khiến Khương Nguyên Mạn giật , nàng gần như cuộn  bay  ngoài như một cơn gió, liền thấy Khương Vạn Ngân đang ôm tay, tay  cắt một vết, m.á.u đang chảy  ngoài, nhị thẩm Tiền thị    thấy, đau lòng đến mặt trắng bệch, “Cái    mà  nông nỗi ?”
“Ngươi  đây  gì! Mau mau về phòng !” Khương Vạn Ngân trừng mắt, gầm lên với Tiền thị một tiếng, “Bị đá đập một cái, hòn đá  cạnh nhọn, lập tức  cắt rách . Không  gì , ngươi mau mau trở về !”
Trong lòng Khương Nguyên Mạn luôn mang theo vài loại thuốc cấp cứu, giờ phút  liền từ trong lòng lấy  một cái bình nhỏ, bên trong là bột màu xanh nhạt, rắc lên, m.á.u  nhanh liền cầm .
Khương Vạn Ngân lúc  cũng  cảm thấy quá đau, nhưng vết rách cứ thế tuôn m.á.u  ngoài,   mà trong lòng thấy rợn , thấy m.á.u  cầm , khuôn mặt vốn trắng hơn thường ngày vài phần của  giờ   thêm chút huyết sắc, “Khương Đại phu, diệu thủ hồi xuân !”
Sơ Tễ lúc   sớm  sự ăn ý với Khương Nguyên Mạn, nàng lấy hòm thuốc , lấy vải bông trắng sạch sẽ , băng bó vết thương cho Khương Vạn Ngân.
Nãi Nãi  kinh hãi  tức giận,  vỗ Khương Vạn Ngân một cái, “Suốt ngày chỉ  ngươi là lắm mồm! Hôm khác để Mạn Mạn pha thuốc cho ngươi câm  mới !”
“Nương,  cũng đừng   như  chứ, chảy nhiều m.á.u thế, cha của các con đau lắm đó!”
Tiền thị một tay ôm bụng, mắt ngấn lệ, Nãi Nãi nhất thời   nên lời, quên mất tức phụ còn ở bên cạnh!
Câu hỏi: Nhà họ Khương ai  đánh nhiều nhất?