Xuyên Về Cổ Đại Bán Đồ Ăn Nhanh Kiếm Bộn Tiền - Chương 58: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-15 04:44:18
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ thấy trong chiếc chum cổ bằng sứ hoa văn rồng đỏ vàng xen kẽ, cắm chi chít những xiên tre.
Những miếng gà, lát củ sen, mộc nhĩ đen ngâm trong nước dùng đỏ trong vắt xiên kỹ càng những que tre mảnh mai.
Chấm với nước sốt do Lâm Đoàn tỉ mỉ pha chế, ăn quả nhiên một hương vị độc đáo riêng biệt.
Tống Chương cầm lấy một xiên tre run rẩy, đầu xiên là miếng thịt gà. Miếng thịt gà khi thấm đẫm nước sốt, những dòng nước sốt đỏ tươi từ từ trượt xuống, hương thơm nồng của vừng hòa quyện với vị cay của thịt gà lan tỏa khắp đầu lưỡi .
Những lát củ sen trắng nõn, mộc nhĩ trơn và dày, sự kết hợp giữa món chay và món mặn khiến ngừng ăn xiên nối tiếp xiên khác.
Nồi bát bát kê thơm lừng, màu sắc hấp dẫn , chỉ trong chớp mắt dọn sạch còn một miếng, như gió cuốn mây tan.
Còn Tống Chương một nữa ăn no căng bụng, đến mức thể thẳng lưng nổi. Nửa đêm vẫn trong phòng để tiêu hóa thức ăn.
Sáng sớm hôm , ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu phòng. Lâm Đại vốn định tiếp tục bầu bạn với Tống Chương, nhưng ngờ Tống Chương khéo léo từ chối ý của .
Chỉ thấy Tống Chương mỉm : “Lâm ! Ta đến đây một ngày , cũng khá quen thuộc với quán ăn của nhà chúng . Lần tự ăn, chừng còn thể những phát hiện mới.”
Lâm Đại đồng ý: “Hiền , bữa tối nay chúng nhất định ăn cùng nhé! Hôm nay còn định đưa hiền đến Tứ Hải Yến ăn lẩu và cá nướng đấy.”
Nói thì họ cũng lâu ăn món .
Tống Chương cáo từ Lâm Đại xong, liền rảo bước nhẹ nhàng, một về phía quán ăn.
Lúc , quán ăn quả thực bận rộn đến mức thể xoay sở nổi!
Cảnh tượng đó thể là sôi nổi náo nhiệt, huyên náo!
Hàng dài xếp hàng cửa như một con rồng uốn lượn, kéo dài đến tận cuối tầm mắt.
Tống Chương khỏi thầm kinh ngạc.
Phải rằng hai năm nay, vẫn luôn theo cha khắp nơi bôn ba, qua ít chốn từ Nam Bắc.
Ngay cả những tửu lầu náo nhiệt nhất kinh thành cũng từng xuất hiện cảnh tượng hoành tráng đến .
Không gian bên trong quán hạn, bàn bày quá ít, mà thực khách đến dùng bữa đông đếm xuể.
Nhiều chỉ thể chọn mua thức ăn đóng gói mang , cũng những đơn giản là ngoài tìm một chỗ trống tùy ý xổm xuống, nóng lòng bắt đầu thưởng thức.
May mắn , các món ăn sáng mà quán Lâm gia cung cấp hầu hết đều là loại tiện lợi để mang theo và chuẩn sẵn, nếu , đối mặt với dòng khách đông như thủy triều , e rằng thật sự khó lòng ứng phó!
Còn cái quầy bánh xèo ở ngay cửa càng buôn bán thịnh vượng, tấp nập đến mức khiến thể rời mắt.
Trong lòng Tống Chương thầm nghĩ: Ngày hôm qua nếm thử các món ngon khác , chỉ riêng món bánh xèo là hề thử một miếng nào.
Thế là, kìm nén sự tò mò và khẩu vị của , vội vàng gia nhập hàng đang xếp hàng mua bánh xèo.
Đến khi đến lượt , Vương thẩm ngẩng đầu liền thấy : “Tống công tử, hôm nay ăn bánh xèo ?”
“Có cay ? Dầu cháo quẩy bánh xèo giòn? Hành ngò thêm ? Nước sốt nhiều ít?”
Vương thẩm hỏi một tràng liên tiếp.
Tống Chương ngớ , món còn thể tùy chỉnh theo khẩu vị khách hàng ?
Hắn theo sở thích của : “Cay nhẹ, bánh xèo giòn, hành ngò đều , nước sốt bình thường.”
Rất nhanh, Vương thẩm xong và đưa cho .
“Bao nhiêu tiền?” Tống Chương cầm lấy trả tiền.
Vương thẩm xua tay: “Đông gia dặn chúng , công t.ử là quý khách, cứ dùng thoải mái cần trả tiền.”
Tống Chương nào chịu đồng ý!
Hai giằng co một lúc, thấy những phía vẻ sốt ruột !
Mèo Dịch Truyện
Tống Chương phóng khoáng ném xuống một thỏi vàng óng ánh, nặng trịch đầu mà bỏ .
Lúc , phía Vương thẩm quả thực vô cùng náo nhiệt, thực khách chen chúc chật cứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-ban-do-an-nhanh-kiem-bon-tien/chuong-58.html.]
Vương thẩm bận bận , ngay cả thời gian thở dốc cũng , căn bản thể thoát để đuổi theo Tống Chương.
Bất đắc dĩ, Vương thẩm chỉ thể thầm nghĩ, đợi xong những việc đang dang dở , nhất định nhanh chóng bẩm báo chuyện với đông gia.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, từ lúc nào gần đến giữa trưa, Lâm Đại cuối cùng cũng chuyện .
“Ai, thôi , thôi . Nếu như thế, thì thỏi vàng cứ tạm thời để ở chỗ chúng . Đợi đến khi Tống Chương đặt gia vị đặc trưng của quán, chúng sẽ chuẩn cho nhiều hơn một chút là .”
Lâm Đại bàn bạc với Chu Xảo bên cạnh.
Sau đó, Lâm Đại bắt đầu khắp nơi tìm kiếm bóng dáng Tống Chương.
Sau một hồi vòng vo, cuối cùng cũng tìm thấy Tống Chương đang bên bàn trầm tư suy nghĩ nhân sinh.
Chỉ thấy Lâm Đại nhanh chóng bước tới, cẩn thận đặt nhẹ thỏi vàng lên mặt bàn, vẻ mặt đầy áy náy : “Ai da da, hiền , ngu chỉ lo nghĩ để khoản đãi hiền một cách thịnh tình, ngờ vô tình tổn thương tấm lòng hiền , thật sự là vô cùng hổ thẹn!”
“Thỏi vàng cứ xem như là phí hiền đặt cọc ở chỗ chúng , hiền cứ thoải mái thưởng thức mỹ vị, cần bất kỳ lo lắng nào! Nếu bạc tiền đủ dùng, ngu tự sẽ đến tìm hiền đòi thêm.” Nghe thấy những lời , sắc mặt vốn căng thẳng của Tống Chương mới dần dần dịu xuống.
Phải rằng, Tống Chương tuy là một thương nhân tinh ranh, nhưng xưa nay luôn tuân thủ nguyên tắc giao dịch công bằng, tuyệt đối là kẻ ham lợi nhỏ.
Thế là, đến trưa, Tống Chương ăn ở quán ăn mà đến Hương Tố Tố dùng bữa.
Nếu món yêu thích nhất, thì gì bằng chè sữa ô long đào!
Từ khi Trương Tiểu Bối giới thiệu ngày hôm qua, càng uống càng thấy thơm ngọt ngon miệng.
Nhờ sự náo nhiệt của quán ăn buổi sáng, đến Hương Tố Tố sớm hơn dự kiến.
Sau khi gọi một ly chè sữa ô long đào từ Trương Tiểu Bối, liền đến quầy gọi món.
Hôm nay Lý Đông nghỉ ngơi, nên Trương Tiến Bảo ở tiền sảnh.
Trương Tiến Bảo thấy gọi chè sữa ô long đào, liền hiểu thích đồ ngọt, bèn giới thiệu cho bánh khoai môn và bánh bao dứa.
Tống Chương bưng khay thức ăn, vui vẻ đến một góc nhỏ lầu hai để dùng bữa. Hắn lỡ việc buôn bán của nhà Lâm .
Hoàng hôn buông xuống, chân trời hiện lên một vệt ráng chiều rực rỡ, như ngọn lửa cháy rực nửa bầu trời.
Lâm Đại liền dẫn theo Tống Chương cùng Lâm An, Lâm Khang, Lâm Bình, Lâm Ninh, Lâm Đoàn và cả Chu Minh, Chu Tinh của Chu gia.
Cùng lên đường đến Tứ Hải Yến.
Bữa tối hôm nay đặc biệt phong phú, lẩu nóng hổi, thơm lừng, cá nướng ngoài giòn trong mềm, tươi ngon hấp dẫn.
Vì lâu thưởng thức món ngon như , Lâm Đại liền đặc biệt đưa các con cùng đến chung vui bữa tiệc thịnh soạn .
Hắn còn báo cho đại cữu ca Chu Ba để dành một phòng riêng rộng rãi thoải mái, để thể thỏa thích thưởng thức mỹ vị.
Mấy một chiếc xe ngựa trang trí tinh xảo, chầm chậm con phố đông đúc.
Không lâu , xe ngựa đến cổng Tứ Hải Yến.
Tống Chương nóng lòng nhảy xuống xe ngựa, đôi chân chạm đất, liền cảnh sắc mắt thu hút.
Chỉ thấy dòng sông trong vắt chảy róc rách, mặt sông lấp lánh sóng gợn, phản chiếu những hàng cây xanh ven bờ và những dãy núi trùng điệp phía xa.
Gió nhẹ thổi qua, mang đến từng đợt thở trong lành dễ chịu, khiến tâm khoáng thần di.
“Nơi cảnh sắc thật đẽ! Cảnh như kết hợp với mỹ vị, hẳn là hương vị sẽ càng tuyệt vời khó tả!” Tống Chương khỏi chân thành khen ngợi.
Ngay đó, Lâm Đại và mấy đứa trẻ khác cũng lượt bước xuống xe ngựa.
Lúc , Chu Ba ở cửa chờ đợi từ lâu .
Thấy đến, mặt lập tức nở một nụ rạng rỡ, tiến lên đón : “Chào mừng quý vị quang lâm! Phòng chuẩn xong , mời theo .”
Nói xong, liền dẫn về phía phòng riêng đặt .