Không  là con mèo hoang mà tiểu nha  nào lén nhặt về, Khương Thư Yểu ném cho nó một miếng thịt hầm  xen kẽ mỡ nạc, nó lập tức chạy  ăn sạch sẽ trong chớp mắt.
Không  Tạ Tuân ở bên cạnh xem nàng nấu nướng, nhưng   thêm một con mèo con ngoan ngoãn  yên kêu meo meo nũng nịu, mỗi   đầu  Khương Thư Yểu đều   thấy  cái miệng cong cong trời sinh của con mèo nhỏ.
Ừm... Có vài phần giống , chi bằng bảo Tạ Tuân nuôi nó luôn.
Nàng  nghĩ,  chuẩn   bánh bao trắng.
Bánh bao trắng là bột men và bột mì thường nhào nặn thành,  khi nhào bột mịn,  thành từng viên, cán mỏng thành hình tròn. Đun nóng chảo đáy phẳng,  cần cho dầu, trực tiếp đặt bánh , đậy nắp nướng, đợi đến khi hai mặt bánh chuyển sang màu vàng kim là .
DTV
Chờ bánh nướng xong, thịt ướp cũng  hầm đủ.
Con mèo con đang ngủ gật tỉnh dậy: "meo~" kêu một tiếng,  dứt tiếng kêu, một giọng  trong trẻo khác vang lên: "Nàng đang  gì ?"
Tạ Tuân  mới hạ triều,  kịp  thường phục,  ngửi mùi thơm  bước  : "Ngày mai  triều hội, giờ    bàn việc với đại ca nhị ca,  ăn tối ở đây."
Khương Thư Yểu mở nắp nồi  thịt ướp một cái,  khi hầm nhừ, thịt ướp đỏ au,  mặt phủ một lớp ánh sáng đỏ tươi, hỏi: "Chàng chắc chứ?"
Tạ Tuân: "... Nếu  thể để dành cơm, thì để  cho  một phần,  về sẽ hâm nóng ."
Khương Thư Yểu  hỏi: "Bây giờ  ăn ?"
Tạ Tuân vốn  đói, nhưng  nàng hỏi đến nỗi  chút thèm, vẫn  từ chối: "Đại ca nhị ca đang đợi ,  thể chậm trễ ."
Khương Thư Yểu   vẻ tiếc nuối của ,  : "Vừa  hôm nay   bánh bao,  mang theo là  thể ăn ,  chậm trễ ."
Tạ Tuân  , ánh mắt sáng lên: "Vậy thì còn gì bằng."
Hắn chắp tay  lưng, nghiêng    nồi: "Bánh bao gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-am-thuc/chuong-108.html.]
Vừa  xong bên cạnh vang lên tiếng mèo kêu, Tạ Tuân nghiêng đầu liền thấy một con mèo con đang vươn cổ xin ăn.
Hắn tiện miệng hỏi: "Mèo từ   ?"
"Không , chắc là tiểu nha  nào lén nuôi,  thấy lông mượt sạch sẽ, hẳn là  chăm sóc ."
Tạ Tuân gật đầu,  đầu  con mèo đang l.i.ế.m mũi,  trẻ con mà : "Mèo tham ăn."
Rồi   đầu tiếp tục nghiêng    nồi.
Khương Thư Yểu nhanh nhẹn vớt  một miếng thịt ướp hầm nhừ từ trong nồi đất, ném lên thớt, nước súp chảy lênh láng.
Cầm d.a.o băm loạn một hồi, thịt ướp mềm nhừ chỉ hai nhát  thành thịt băm, băm  nước thịt đậm đà, trộn với thịt ướp nhừ nát, tạo thành dạng keo dính.
Mở nắp nồi, lấy bánh bao trắng rạch d.a.o ở giữa, nhét thịt ướp băm , múc một muôi nước súp béo ngậy thơm mặn rưới  trong bánh, nhét  tay Tạ Tuân.
Tạ Tuân cầm bánh kẹp thịt, mùi thơm nồng nàn khiến  ứa nước miếng,  chiếc bánh bao trắng , xốp mềm thơm ngon, bên trong nhân thịt nạc băm  màu đỏ tươi, mỡ băm trong suốt long lanh,  khỏi : "Làm cho  thêm một cái nữa ."
Nói xong  bổ sung  cam lòng: "Nếu còn dư thì để  cho , tối  về ăn."
Khương Thư Yểu   ăn nhiều, liền kẹp thêm cho  một cái nữa,    : "Bánh bao  dùng  ấm giữ nóng, thịt ướp cũng dùng lửa nhỏ hầm,   ăn đủ thì sai  đến  một tiếng,   xong sẽ bảo họ mang qua."
Tạ Tuân vui vẻ : "Được ."
Dáng vẻ thanh nhã cầm hai cái bánh kẹp thịt,  hề hợp lý  tìm các  trưởng.
Có  trưởng Tạ Lý cổ hủ  ở đó, dù đói đến mấy, trong lúc bàn việc cũng  thể dùng bữa.
Người  đang nghiêm túc bàn bạc công việc, bên cạnh   kẻ "xì xụp" húp canh, kỳ cục  bao.
Vì  dù Tạ Lý Tạ Lang đều đói, cũng  dùng bữa, nhiều lắm là nuốt vài miếng điểm tâm lót . Các đại gia  thích ăn đồ ngọt, ăn hai miếng là dọn đĩa .