Khương Thư Yểu đưa tay áo lau  giọt nước mắt  tồn tại ở khóe mắt, vẻ mặt đắng cay, như thở dài như tự chế giễu: "Ngài xem dáng vẻ  của ,    thể là chính thê, chẳng qua chỉ là một món đồ chơi mà thôi."
Tạ Bội: ?!
Nếu    cảnh lúc  quá tồi tệ, nàng  nhất định sẽ kinh ngạc  lời  dối mà Khương Thư Yểu tuôn  như nước chảy.
Gã nam nhân  đầu khác với những tên giặc cướp thô lỗ ,  khi sa cơ  từng là mưu sĩ của kẻ quyền quý,  từng trải đời.
Khương Thư Yểu tóc tai rối bời, nửa ngẩng đầu, dù mặt mũi dơ bẩn cũng  che giấu  vẻ yêu kiều phóng đãng trong đôi mắt, khi rũ mắt xuống đuôi mắt vẫn bay bổng, linh động quyến rũ,    giống dáng vẻ của chủ mẫu danh giá.
Đến nước , Khương Thư Yểu cũng liều một phen, quỳ   đất, run rẩy : "Nếu    trưởng bệnh nặng cần uống thuốc,  cũng  chịu tự hạ   cái thứ thông phòng , hôm nay gặp  chuyện ,  là kiếp nạn  là cơ may, xin đại ca tha cho  cái mạng hèn , cha và  trưởng ở nhà còn đang chờ  mang bạc về cứu mạng."
Khi đám    bước , chỉ  gã nam nhân  đầu là   tà niệm trong mắt, Khương Thư Yểu quan sát thái độ và biểu cảm của   dường như là khinh thường   chung đụng với đám  thô lỗ , dù  kết cục cũng là   nhục hoặc chết,   liều một phen?
167
Nàng nức nở : "Nhị gia của Tạ Quốc công phủ chính là một kẻ cầm thú, nuôi cả một viện nữ nhân chỉ để  trò tiêu khiển, vui thì đánh một trận,  vui cũng đánh một trận, đánh xong còn bắt đại phu kê thuốc bôi để dưỡng cho   đánh, ngay cả khi  thắp hương cũng  mang theo chúng  để hành hạ lấy  vui."
Nàng  đầy chân thành, đau đớn phẫn nộ, ngay cả Tạ Bội cũng suýt tin. Nàng  bắt đầu nghi ngờ nhận thức của ... Đây... đây là đang  về nhị ca của nàng  ?
DTV
Nam nhân ham mê quyền lực và sắc  nhất, cũng dễ  quyền lực và sắc  khống chế nhất.
Thấy mỹ nhân rơi lệ, ngay cả những tên giặc cướp  nảy sinh sát ý và tà niệm cũng mềm lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-am-thuc/chuong-162.html.]
"Những kẻ quyền quý   bao giờ coi những kẻ bình dân chúng  là ." Khương Thư Yểu căm hận .
Nàng  lóc như , khiến ý định cưỡng bức của bọn giặc cướp   tan biến. Ai cũng xuất  từ gia đình nghèo khó,  nàng  ,  nghĩ đến  cảnh của bản , bỗng sinh  cảm giác đồng cảm.
 điều  chỉ  tác dụng với những tên giặc cướp đầu óc đơn giản, gã nam nhân  đầu sắc mặt  đổi, ánh mắt quét qua mặt nàng, rõ ràng vẫn  loại bỏ một  ý nghĩ.
"Ngươi  nhà ngươi nghèo khó,   nuôi dưỡng   thể như ?"
Tạ Bội  bên cạnh  , lập tức toát mồ hôi lạnh.
Khương Thư Yểu  bắt đầu , : "Nếu   sinh  giống tiểu thư nhà giàu sang,     thể  bán  Tạ Quốc công phủ chứ, may là như , bệnh của  trưởng mới  cơ hội  cứu chữa."
"Thôi  ,  lóc om sòm, đau cả đầu  ." Một tên giặc cướp bên cạnh ngắt lời.
Khương Thư Yểu im lặng, vẻ mặt cẩn trọng quả thật giống một nữ nhân khiêm nhường ti tiện.
"Đại ca,  là để lát nữa bàn xem xử lý bọn chúng thế nào. Đói cả ngày , chúng  tìm cái gì lót  ."
Bàn tay Tạ Bội nắm tay áo Khương Thư Yểu nới lỏng ,  cảm giác may mắn thoát nạn.
Vốn tưởng chuyện   kết thúc, Khương Thư Yểu đột nhiên lên tiếng: "Các vị đại ca, nếu các vị  chê, hãy để  nấu một bữa cơm cho các vị."
Câu   thốt , gã nam nhân  đầu cuối cùng cũng tin   phận của nàng. Bởi vì dù là chủ mẫu danh giá  tiểu thư nhà giàu đều  tự  xuống bếp, chỉ  nữ tử bình dân mới   nhà bếp.