" ." Khương Thư Yểu    sự oán trách của , thản nhiên gật đầu.
Tạ Tuân nghẹn họng, suýt nữa thổ  một ngụm huyết.
Liền đó  Khương Thư Yểu : "Ta   xong cơm tối, còn nóng hổi đây, để  sai nha  bưng một bát về cho  ăn, một bát đầy ắp, chắc chắn no nê." Trong bếp còn thừa nhiều,  thể lãng phí .
Hoa nở, chim hót, vạn vật tỉnh giấc, thế giới của Tạ Tuân  trở nên tươi .
"Được." Khóe miệng   kìm  cong lên.
Là  nghĩ nhiều , nàng rõ ràng vẫn nhớ đến , xem nàng chu đáo  bao.
Hôm nay bữa tối  hai  đều ăn no, Tạ Tuân ăn xong như thường lệ trở về thư phòng  sách. Chẳng bao lâu    , tay còn cầm một quyển sách.
"Thư phòng quá ngột ngạt." Hắn giải thích như .
Khương Thư Yểu "ồ" một tiếng,   cúi đầu vẽ vời.
Tạ Tuân cố gắng thu hút sự chú ý  thành, ngoan ngoãn  xuống bên bàn, cùng nàng  sách.
Đông sương phòng  yên tĩnh, trong sân  tiếng ve kêu rả rích, gió mát thổi  phòng, mang theo sự tĩnh lặng riêng  của đêm hè.
Khương Thư Yểu vẽ xong dụng cụ nấu nướng trong tay, duỗi , hỏi Tạ Tuân: "Tối nay còn  nữa ?" Nàng ăn quá no  buổi chiều, giờ  thấy thèm lắm.
Tạ Tuân ngẩng mắt, đáp: "Tùy nàng, nếu nàng , chúng  sẽ ."
Khương Thư Yểu xoa xoa cằm, : "Chúng  như      lắm , ngày nào cũng lén lút."
Tạ Tuân an ủi: "Qua ít ngày nữa sẽ  thể đường đường chính chính."
208
"Thôi ." Khương Thư Yểu thở dài: "Chúng  vẫn nên tiết chế một chút." Không thể đêm nào cũng ăn vặt vô độ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-am-thuc/chuong-203.html.]
DTV
Nàng vỗ vỗ bụng , những ngày   tròn trịa hơn  ít.
Tạ Tuân gật đầu tán đồng: "Cũng , vẫn nên chú ý  thể." Tiết chế khẩu dục là gốc của quý trọng phúc đức và kéo dài tuổi thọ.
Bạch Chỉ  bước  phòng kinh ngạc che miệng.
Trời ơi, nàng   thấy gì ?! "Mỗi ngày lén lút" "tiết chế" "chú ý  thể"...
Nàng   những từ khiến   liên tưởng , lén lút bước tới một bước nhỏ, đúng lúc thấy Khương Thư Yểu đang sờ bụng .
Thông tin quá lớn, Bạch Chỉ suýt nữa ngất  vì sợ hãi.
Nàng  trấn tĩnh tâm thần, vội vàng nhẹ nhàng lùi  ngoài.
Khương Thư Yểu     chuyện Bạch Chỉ về  thư cho Tương Dương Bá phu nhân với đôi tay run rẩy, nàng  dậy  về phía góc sương phòng: "Chàng  đây,  cho  xem một thứ ."
Tạ Tuân đặt sách xuống, cùng nàng   trong.
Ở góc  thu hút sự chú ý  đặt một chiếc bàn thấp,  bàn phủ một tấm chăn lông dày.
Khương Thư Yểu  tới vén tấm chăn lên, lộ  hai bát sứ  nắp gỗ đậy.
"Không ăn đêm, nhưng sữa chua  thể uống hai bát,   giúp tiêu hóa." Khương Thư Yểu mở nắp .
"Sữa chua?" Tạ Tuân   bát, trong bát sứ xanh đựng sữa chua trắng tinh, bề mặt mịn màng như mỡ đông, trông như chè trứng gà trắng,  như là đậu hũ non.
Lúc  sữa chua  xuất hiện, nhưng chỉ lưu hành trong các dân tộc du mục, tên gọi cũng   là sữa chua, nên Tạ Tuân  từng  qua.
[Bản Thảo Cương Mục]  ghi chép: "Phương pháp chế tạo sữa chua dùng nửa gáo sữa, cho  nồi đun qua, cho  sữa sôi mười , thường dùng gáo khuấy đều,  đổ , đựng  hũ đợi nguội,  đó cho  một ít sữa chua cũ, dùng giấy bịt kín là thành."
Khương Thư Yểu  theo phương pháp cổ  để chế biến sữa chua. Sáng sớm nấu sữa tươi, cho men sữa mua hôm  , dùng chăn lông bọc  ủ năm canh giờ, sữa chua đặc sánh mịn màng  xong.
Vì nhà bếp nhỏ  niêm phong, bát sứ xanh và thìa đều là lấy từ nhị phòng, nên hai bát sữa chua  mặt càng thêm quý giá.
Khương Thư Yểu  cam lòng cứ thế mà ăn: "Nếu  thể cắt thêm ít trái cây  thì  , mùa hè chính là  ăn sữa chua trộn trái cây."