Tạ Sênh bảo nha   đợi ở xa, lúc  chỉ  một  nó đến gần.
Nó bước đến  mặt Tạ Lang  xuống, : "Phụ , mùa hè  qua, đêm dần trở lạnh,  cứ uống rượu ở đây, cẩn thận kẻo  lạnh."
Tạ Lang  Tạ Sênh, lòng dịu , đây là con gái của y và Chu thị mà.
"Không  ,  sẽ  say , chỉ uống một chút thôi, để ban đêm ngủ ngon hơn."
Tạ Sênh gật đầu,   gì nữa, câu  dài mang đầy sự quan tâm    là giới hạn của nó .
Tạ Sênh thích thơ văn, và Tạ Lang tài hoa xuất chúng, nó thường đến thỉnh giáo, nên Tạ Sênh và Tạ Lang khá  thiết. Tạ Lang  thích con gái , nhưng    cách đối xử với nó, lúc  thấy nó cúi đầu  , bầu  khí  gượng gạo, liền hỏi: "Sao con  đến đây?"
"Không khỏe,  dạo một chút." Tạ Sênh đáp bằng giọng điệu bình thản.
Tạ Lang lập tức lo lắng: "Không khỏe chỗ nào? Đã gọi đại phu ? Không khỏe  còn  ngoài  dạo?"
Tạ Sênh ngước mắt  y một cái, : "Bụng  khỏe, tối qua  đưa cho con mì d.a.o thái và mấy đĩa thức ăn, ăn no quá."
Nét mặt Tạ Lang đông cứng ,  hình vì lo lắng mà nghiêng về phía Tạ Sênh từ từ ngả về , cuối cùng  thẳng , khó khăn : "Thì  là ,  lắm. Mẹ con  thiết là chuyện , chỉ là   đừng ăn no quá,   cho sức khỏe."
Tạ Sênh gật đầu: "Mẹ cũng  như ,  bảo thấy con ăn nhiều   vui, nhưng  đó con ăn no quá,    vui nữa, vội vàng  nấu nước sơn ."
Nghe , trong đầu Tạ Lang lập tức hiện lên hình ảnh Chu thị luống cuống, y vô thức mỉm , nhưng ngay  đó nụ  đông cứng, chuyển thành đắng chát.
DTV
Gió đêm thổi nhẹ,  bay tóc Tạ Sênh.
Nó đến đây cũng chỉ vì theo quy củ, gặp phụ   đến hành lễ hỏi han, giờ  quan tâm , lời cũng  hết ,  thể    chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-am-thuc/chuong-283.html.]
Nó  dậy, chuẩn  hành lễ cáo từ, Tạ Lang bỗng nhiên lên tiếng: "Gần đây mẫu  con đang bận rộn việc gì?"
Câu hỏi  khiến Tạ Sênh  chút bối rối, nó nghiêng đầu, hỏi: "Phụ   rõ ?"
Nụ   mặt Tạ Lang càng thêm đắng chát, nhưng y sẽ  để lộ vẻ tiều tụy  mặt con gái, cố gắng dùng giọng điệu bình thản : "Không ." Chu thị  cho y  viện của , những nha  của nàng  cũng tránh y, miệng giữ kín,  dám  nhiều.
Tạ Sênh tuy nghi hoặc, nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời: "Bận rộn với những việc  yêu thích."
Tạ Lang  ngờ  là câu trả lời , y ngẩn ngơ hỏi: "Nàng  cầm đao kiếm  ?"
Câu   cũng khiến Tạ Sênh ngạc nhiên, nó kinh ngạc : "Đao kiếm?"
Nó quá ngạc nhiên, Tạ Lang phản ứng , càng thêm nghi ngờ: "Còn  thể là gì nữa?"
"Vào bếp nghiên cứu món ăn ạ." Giọng điệu của Tạ Sênh hiếm khi  sóng gió, nó  phịch xuống ghế đá: "Đao kiếm? Mẹ từng thích luyện đao múa kiếm ?"
Từ khi về kinh thành Chu thị  cố gắng tránh những chuyện quá khứ ,  ngờ   y vạch trần  mặt con gái, Tạ Lang  chút do dự, nhưng vẫn gật đầu.
Ngoài dự đoán, Tạ Sênh  lộ vẻ chê bai, nó chớp chớp mắt, hàng mi run run, gương mặt cuối cùng cũng  chút sinh động như trẻ con.
Nó chậm rãi tiêu hóa sự thật , hồi lâu mới hỏi: "Vậy vì    bỏ  sở thích luyện võ?"
Câu hỏi  vang vọng trong tai Tạ Lang, như sấm sét giữa trời quang, ánh sáng chói lòa bỗng nhiên chiếu rọi khiến y tỉnh táo. Những điều  hiểu và bối rối trong lòng tan biến, Tạ Lang cảm thấy đầu óc  chút tê dại,  ngừng lặp  câu hỏi của Tạ Sênh.
290
Vì ?
"... Vì ." Y  bao giờ cảm thấy   ba chữ  cần  tốn nhiều sức lực đến ,  xong, cả  y đều trở nên tiều tụy.