Khương Thư Yểu  qua, chẳng  là miếng que cay kiểu cũ .
Nàng tán thưởng: "Nhị tẩu thật thông minh, một  chỉ mất vài ngày    thành phẩm."
Chu thị trợn mắt, vẻ mặt   nên lời: "Liên quan gì đến , đây là phương pháp  dạy mà."
Khương Thư Yểu đặt đũa xuống, nghiêm túc : "Nhị tẩu, tẩu   thiên phú về nấu nướng,  chịu khó trong lĩnh vực , hai điểm   đủ để tẩu đảm đương một  trong bất kỳ cửa tiệm nào ."
Khương Thư Yểu   nàng   sớm xuất sư, nhưng cụm từ "đảm đương một "  chạm đến tâm khảm Chu thị, nàng  ngẩn , một lúc im lặng.
"Nhị tẩu?" Khương Thư Yểu phát hiện vẻ mặt nàng   , gọi một tiếng.
Chu thị vội vàng gạt bỏ những suy nghĩ phức tạp trong lòng: "Tiếc là món ngon thế  chỉ  hai  thưởng thức, A Sênh còn nhỏ,  ăn  đồ nhiều dầu nhiều cay... À  , còn đại phòng,  mang một ít sang đó."
Khương Thư Yểu nghi hoặc: "Đại tẩu cũng  ăn  cay lắm mà."
Chu thị nhướng mày , hùng hổ bỏ : "Chính vì  tẩu   ăn  nên mới đem sang, hoặc là cay, hoặc là thèm, ha ha ha ha ha."
Chu thị và Từ thị  hợp   nhiều năm,  thể  là  hiểu Từ thị, khi món que cay đỏ au cay nồng  đặt  mặt Từ thị, Từ thị lập tức đoán  ý đồ của Chu thị.
Mùi cay ngửi  kích thích vị giác, dù  thích cay nhưng nàng  vẫn nếm thử một miếng, lập tức  hương vị cay nồng mạnh mẽ chinh phục, vị cay pha chút ngọt, ăn    chút vị đậm đà, đậu cuốn nhai  dai, càng nhai càng thơm, hương vị đậu nành và vị cay nồng hòa quyện, nhai nhiều  vẫn còn vị, thật sự khiến   ngạc nhiên.
Tiếc là nàng   ăn  quá nhiều cay, ăn xong một miếng liền nhét một miếng bánh đậu xanh để át vị cay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-am-thuc/chuong-314.html.]
Đang dùng  thanh để át vị bánh đậu xanh, Tạ Lý từ bên ngoài bước .
Hắn  hiếm khi thấy Từ thị ăn uống vội vàng như ,  ngạc nhiên  lo lắng: "Sao ,  mắc nghẹn ?"
Từ thị lắc đầu, nuốt xong bánh đậu xanh mới giải thích: "Không, chỉ là uống nhanh quá thôi."
Tạ Lý gật đầu, bỗng  món que cay  mặt nàng  thu hút ánh : "Đây là gì ?"
"Món ăn vị cay nồng, hình như gọi là que cay gì đó."
"Cay nồng ư?" Tạ Lý nuốt nước bọt: "Tam phòng gửi tới ?"
"Không, là nhị phòng gửi tới."
Câu trả lời  ngoài dự đoán của Tạ Lý, nhưng suy nghĩ kỹ  cũng  thể chấp nhận . Dù  Chu thị theo học nấu nướng với Khương Thư Yểu  lâu, ngày ngày luyện tập, tự tay   một món ngon cũng chẳng  gì lạ.
DTV
Nghĩ đến mối bất hòa giữa   và  , Tạ Lý thầm thở dài. Nghe     hai tháng   chuyện với  , hồi      ngoài một chuyến, khi trở về cả  đều ủ rũ, chẳng   xảy  chuyện gì.
Từ thị vốn hiểu rõ  , thấy   trầm ngâm suy tư liền    đang nghĩ gì: "Chàng chớ  xen  chuyện của họ."
Tạ Lý vuốt râu: "Ta hiểu,     thể can thiệp  chuyện phu thê của   ." Hắn   vuốt râu  thở dài, thở  nửa chừng, chợt nhớ  điều gì đó  : "Phu nhân, nàng chẳng   hòa thuận với   ? Vì   thấy hành động gần đây của nàng   ý bênh vực  , chẳng hạn như ngăn những nha  lắm mồm  cho chúng báo chuyện của   cho  ;  như giúp   thu dọn hậu quả, đến giờ mẫu  vẫn     suốt ngày chạy  ngoài;  như  cho   uống rượu cùng  —"
Từ thị dịu dàng ngắt lời: "Làm gì  chuyện đó." Nàng  mỉm  chuẩn mực, đẩy đĩa về phía Tạ Lý: "Chàng nếm thử que cay xem, hương vị  tồi ."
Tạ Lý  nàng  dẫn dắt, nhặt một miếng que cay bỏ  miệng.