Vì  nàng  nghĩ trong ống tre đựng gạo nếp, nhưng khi ống tre dần nóng lên, một mùi thơm mặn mà dầu mỡ dần dần tỏa .
Nàng  đang định cúi xuống ngửi, bỗng  thấy tiếng động  xa, lập tức cảnh giác.
Ở vòng ngoài của khu săn bắn,  thể  thú dữ xuất hiện, chỉ  thể là .
Nàng  cầm lấy cây cung dài,  chằm chằm  nơi phát  tiếng động.
Một nam nhân da ngăm đen lộ mặt ,   đang nheo mắt ngửi mùi xung quanh, liếc thấy Chu thị,   giật , vội vàng giơ tay  hiệu đừng b.ắ.n tên.
355
Chu thị hạ cung tên xuống, đối phương bước  khỏi rừng, phía  theo  là vài vị công tử cũng  làn da tương tự.
"Chưởng quầy?" Liên Lục thấy Chu thị sửng sốt.
Chu thị bỏ  lớp cảnh giác cuối cùng, gật đầu với  .
Mấy  Liên Lục ngửi thấy mùi thơm  tới, thấy Chu thị đang nấu ăn,   dám tiến lên.
Họ  , gãi đầu định rời , Chu thị  gọi họ : "Ta  thể chia cho các ngươi một ít." Dù  ống tre dài như , một  nàng  cũng ăn  hết.
Họ do dự một chút,  cũng đến gần, từng  trông  ngoan ngoãn.
"Cảm ơn phu nhân." Người  thể đến khu săn b.ắ.n của Hoàng gia, tất nhiên  thể là thương nhân bình thường.
Họ  xuống tảng đá lớn đối diện Chu thị, tuy chen chúc khó chịu, nhưng  thèm đến mức  nỡ rời .
"Phu nhân ,  nấu món gì ?" Giọng quan thoại của họ  chuẩn, nhưng Chu thị   thấy vô cùng  thiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-am-thuc/chuong-348.html.]
Chu thị  họ liền nhớ đến những bằng hữu cùng  phi ngựa ở Mạc Bắc ngày ,  mặt  tự chủ nở nụ : "Ta cũng  , đây là do    đưa cho."
DTV
Câu    cách nào đáp, mấy  đành im lặng.
Nhìn thấy những bọt nước nhỏ liên tục nổi lên ở mép nút gỗ, Chu thị đoán chừng   , bèn dùng gỗ gạt ống tre , đặt lên tảng đá, lấy con d.a.o găm mang theo, dùng sức c.h.é.m xuống.
Ống tre vỡ  đôi,  nước nóng hổi tỏa , mùi thơm mặn mà của thịt hun khói lập tức xộc lên.
Mọi    ống tre, bên trong chứa đầy gạo trắng tinh, xen lẫn đậu xanh xanh mướt và lạp xưởng  lớp mỡ xen kẽ, đỏ xanh phối hợp, trông thật bắt mắt.
Lạp xưởng  nung nóng, phần mỡ hóa thành dầu thấm  gạo, khiến gạo trong ống tre bóng láng. Lát lạp xưởng cắt mỏng, thịt nạc đỏ sẫm, mỡ trong suốt, mịn màng như ngọc, mùi thơm của thịt hun khói lan tỏa, khiến    kìm  nuốt nước bọt.
Thịt hun khói kết hợp với cơm trắng quả thực tuyệt vời, huống chi   hấp trong ống tre, ngoài mùi thơm đậm đà mặn mà, còn  thêm một tầng hương tre nhẹ nhàng mềm mại.
Mấy  đều là kẻ thô kệch quen luyện tập, ống tre  nguội một chút  cầm lên.
Chu thị chia cho bọn họ nửa phần, tự  lấy nửa phần,  xổm bên cạnh, tự ăn khởi sự.
"À... phu nhân,  thể cho chúng  một đôi đũa ?" Liên Lục mặt đỏ bừng cất tiếng, tiếc  da   quá đen, chút cũng chẳng thấy.
Đối đãi với hậu sinh từ phương Bắc đến, Chu thị  nhiều thêm vài phần kiên nhẫn, lấy  đũa dự phòng Khương Thư Yểu chuẩn  cho , trao cho bọn họ.
Mấy  Liên Lục bẻ đũa thành vài đoạn, cũng chẳng để ý cách   bất tiện, mỗi  chia một đôi đũa tre cực ngắn, đầu đối đầu mà ăn khởi sự.
Cơm lạp xưởng ngửi thơm, ăn  càng thơm.
Tùy tiện gắp một đũa  miệng, cơm thấm đẫm mỡ béo mang theo vị lạp nhạt nhàng,  hương thịt mà  tanh, vị thơm nồng nàn của gạo khiến vị lạp thêm phần thơm ngon, phối hợp với hương tre tươi mát, béo ngậy mà  ngấy, tươi mát ngon miệng đồng thời   nhạt nhẽo.
Lạp xưởng  miệng cảm giác đầu tiên là mặn, vị mặn tan  lập tức cảm nhận  hương lạp béo ngậy, mặn hóa thành ngon, ngon đến nỗi che lấp  vị giác khác. Thịt nạc  dai, nhưng chút cũng  khô, nhai lên   vị. Thịt mỡ mềm mại,  cần nhai, khẽ chạm  tan , khiến thịt nạc cũng nhiễm vị mềm mượt. Đậu xanh xen lẫn trong cơm  phong phú khẩu vị, thỉnh thoảng ăn  vài hạt, tươi mát giải ngấy, ngay cả đậu bình thường nhất cũng trở nên vô cùng thơm ngon.