Chu thị vội vàng kéo   , bất lực : "Đại ca..."
"Ta   sẽ ngăn  mà, ôi, rốt cuộc  thấy tên nhóc đó  gì  chứ, chẳng  chỉ là mặt mũi  đẽ một chút, đầu óc thông minh một chút,   sách một chút thôi ?" Hắn     xuống nữa: "Hôm nay  nhất định  đánh  một trận."
Chu thị  ngăn    nữa, đành : "Huynh đánh  ,    ?"
Chu đại ca sững : "Làm  là ?"
"Muội còn ở  Tạ gia nữa ?"
DTV
Hắn  buột miệng : "Đương nhiên là  ở nữa, theo đại ca về nhà!" Nói xong mới nhận , Chu thị  giống như những nữ nhân bình thường  thể dễ dàng về nhà ngoại, nhà ngoại của nàng  ở tận Mạc Bắc xa xôi, dù là  về cũng  mất mấy tháng.
Hắn  ngừng , bứt rứt xoa xoa đầu: "Hắn bắt nạt  thế nào?"
Chu thị im lặng một lúc, cuối cùng chỉ thốt  hai chữ đơn giản: "Nạp ."
Cơn giận của Chu đại ca  mới dập tắt  bùng lên,   trợn tròn mắt, khó tin: "Hắn dám?! Hôm nay  nhất định  đánh gãy chân ,  ,  ! Muội ,  theo  về nhà, ai  ở với  thì ở, con gái Chu gia   thể chịu ủy khuất !"
Hắn  kéo Chu thị   ngoài,  Chu thị nhẹ nhàng giằng .
"Đại ca,   quy tắc như  ."
Dù   đang nóng giận, nhưng cũng cố gắng nén lửa giận  yên lắng  Chu thị .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-am-thuc/chuong-355.html.]
"Có ai  cưới con gái Chu gia  thì   nạp  ? Có ai  cưới   thì  yêu  một đời một kiếp ?" Chu thị rũ mắt: "Hơn nữa, ,   dễ dàng như ? Muội là ngoại mệnh phụ, là nhị phu nhân Tạ Quốc Công phủ, còn  một đứa con gái bảy tuổi, từ khi  về kinh,  thứ đều  cho phép  tùy hứng nữa."
Hai chữ "con gái" khiến Chu đại ca lập tức bình tĩnh ,  , nếu Chu thị   con gái, nhiều lắm là hoà ly về Mạc Bắc, nhưng bây giờ  một đứa con gái, việc  quả thật khó xử. Nữ nhân  khi xuất giá, điều  thể dựa  nhất chính là nhà ngoại, nếu Chu thị ly hôn với Tạ Nhị, cháu gái xuất giá cũng dễ  bắt nạt.
Hắn  là một gã nam nhân vai u thịt bắp,  một câu  của Chu thị  cho sốt ruột đến mức dậm chân.
"Vậy    bây giờ?" Hắn  nắm chặt tay, nghiến răng : "Hay là  vẫn cứ đánh  một trận?"
Chu thị bất lực : "Đại ca,  cần . Huynh xem bây giờ  cũng sống  vui vẻ, mỗi ngày đều  học nấu ăn, xuống bếp, luyện võ, lúc rảnh rỗi ở bên con gái, cũng chẳng gặp , ngay cả phiền lòng cũng tiết kiệm ."
Chu đại ca nhíu mày   gì.
"Chỉ là nhiều năm  gặp  nhà, nên  chút trẻ con, chịu chút ủy khuất là  ,  xong  thì   nữa." Nàng  lấy  tinh thần: "Mấy hôm    nhiều loại tương lắm,  mang hết về nếm thử, còn  thịt muối, lạp xưởng gì đó, cũng mang về chút. Qua một thời gian nữa thương đội Lâm gia  lên phía Bắc,  sẽ bảo họ mang thêm nhiều thứ nữa."
Nàng   thật nhiều điều  , dường như  mãi  hết: "Còn  thực đơn  tự  nghiên cứu, tuy  tính là mỹ vị gì, nhưng cũng mới lạ,  sẽ bảo  mang theo,  về bảo đầu bếp thử . Huynh và các   cũng nên ít uống rượu thôi, đừng lấy chuyện  ấm   để lừa ,   mang theo tương ớt, lúc nào nấu canh thì cho , uống xong đảm bảo ấm ."
Chu đại ca giọng ồm ồm: "Biết ,  ."
Chu thị dặn dò tiễn đại ca  cửa, bóng dáng hai   dần khuất xa, Tạ Lang mới từ  góc tường bước ,  lặng  về phía cổng viện vắng lặng, hồi lâu   gì.
363
Vầng trăng treo lơ lửng  thiên cung dần tròn đầy, tiết Trung thu sắp đến. Ánh trăng trong trẻo tinh khiết, mây nhẹ phiêu diêu, hào quang như lụa như sương phủ khắp trần thế, hòa quyện cùng đèn lồng ấm áp  phố dài tựa rồng lửa.