Tiết xuân năm nay vui vẻ hơn những năm , nhưng cũng căng thẳng hơn. Vui là vì Khương Thư Yểu  thai, đây là việc đáng mừng. Căng thẳng là vì Lâm thị sắp sinh nở.
Sau khi Khương Thư Yểu  thai, Tạ Tuân nghĩ đủ cách  cho nàng xuống bếp, dù  ba tháng đầu thai kỳ việc gì cũng  cẩn thận. Khương Thư Yểu thấy  quá lo lắng,  thể    rõ, huống chi đồ ăn trong phủ luôn  hợp khẩu vị,  bằng tự  xuống bếp nấu nướng. Hơn nữa suốt ngày nhàn rỗi, nàng cảm thấy buồn bực.
Khi nàng  sách, Tạ Tuân sợ nàng mỏi mắt. Khi nàng  dạo, Tạ Tuân sợ nàng vấp ngã. Ngay cả khi nàng thẫn thờ, Tạ Tuân cũng lo nàng đang suy nghĩ gì đó,   một câu đừng suy nghĩ quá nhiều.
Khương Thư Yểu  cảm giác    trầm cảm thai kỳ, nhưng Tạ Tuân sắp   mất.
 chuyện còn nghiêm trọng hơn nàng tưởng tượng nhiều.
Gần đây, dường như  một đám mây đen bao phủ Đông cung, bầu  khí trong Đông cung ảm đạm.
Lý Phục mang một chồng sách y thuật đến Đông cung, đặt lên bàn,   đều xúm .
"Đây là tất cả ." Ngoại tổ phụ của   từng là ngự y trong cung, giỏi về phụ khoa, chuyên chẩn mạch cho các phi tần trong cung.
DTV
Tạ Tuân  lời cảm ơn, nhận lấy sách y thuật.
Mới đầu khi Khương Thư Yểu  thai,   trong Đông cung đều  vui mừng,   như bay,    chuyện còn tưởng Thái tử sắp đăng cơ.
  đó   ai   một câu "nữ nhân sinh nở như qua cửa tử."   đều giật , lập tức bắt đầu lo lắng, mặt mày ủ rũ.
Những ngày    đều về nhà hỏi thăm về chuyện nữ nhân sinh nở, khiến các bậc trưởng bối tưởng họ hành sự hoang đường,   cho cô nương nhà ai  bầu ở bên ngoài.
Người may mắn,  khi giải thích mẫu  tin tưởng, sẽ tiếp tục  về những phương thuốc  để giữ thai và sinh nở thuận lợi.
Người  may mắn, ví dụ như Lâm Thành,  Lâm đại nhân cầm gậy đuổi khắp nửa phủ Lâm gia,  chửi  hét: "Đồ súc sinh  học hành gì, quân tử dám  dám chịu, cô nương  thai  cưới về đàng hoàng, còn  dối là lo lắng cho Tạ gia tức phụ, ngươi tưởng cha ngươi là kẻ ngốc !"
Cách một bức tường, phủ bên cạnh cũng  thể  thấy tiếng kêu thảm thiết của Lâm Thành: "Oan uổng quá!"
Lâm đại nhân  lý  cứ: "Ta thấy tên tiểu súc sinh  ủ rũ hơn mười ngày nay    chuyện   , còn dám lấy tiểu tử Tạ gia   bia đỡ đạn." Làm gì  ai vì thê tử  khác mà thở dài hơn mười ngày chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-am-thuc/chuong-375-ngoai-truyen.html.]
Lâm Thành: "Cái gì với cái gì chứ, còn nữa, nếu con là tiểu súc sinh,  cha là gì?"
"..."
"Á!"
Ngày hôm , Lâm Thành khập khiễng đến Đông cung,  nghiêm túc phổ biến cho  : "Tổ mẫu và mẫu   , nữ nhân sinh nở   dễ   khó, bình thường nên chú ý điều dưỡng,   nhiều, bồi bổ cơ thể cho ."
Hắn  run rẩy (vì  đánh) lấy từ trong n.g.ự.c  cuốn sổ tay nhỏ của , mắt ngấn lệ  với Tạ Tuân: "Bá Uyên,  nhất định  chăm sóc tẩu tử cho , như   cũng   đánh oan uổng."
Tạ Tuân tuy cảm động, nhưng vẫn cảm thấy kỳ kỳ lạ lạ,  mang thai là thê tử của , đám   ồn ào náo nhiệt chen   gì chứ.
Lâm thị sắp sinh nở, việc buôn bán đồ ăn đều đổ dồn lên vai Khương Thư Yểu, nhưng Lâm gia vốn sắp xếp chu đáo,  cần lo lắng quá nhiều, Khương Thư Yểu chỉ cần quyết định những việc lớn là .
Thấy chuẩn  cũng gần xong , nàng  theo trình tự, chọn ngày lành tháng  để khai trương tiệm ăn vặt và tiệm ăn sáng ở Đông thành.
Mọi  trong Đông cung  tin , đều rơi lệ như mưa.
"Tẩu tử mang thai vất vả, nhưng vẫn nhớ đến miệng bụng  , thật sự khiến   cảm động."
" ."
"Ta   thơ một bài!"
Tạ Tuân mặt  biểu cảm  tới, đặt xuống một chồng sổ sách: "Sân khấu ở Tây thành  dựng xong , các  nếu  hát tuồng thì đến đó ." Một đám    thể thống gì.
Mọi  vội vàng  hì hì mấy tiếng.
Tạ Tuân giải thích xong công việc còn , : "Phần kết thúc giao cho các ,   vội về phủ, kẻo nàng  lén lút xuống bếp mà   ."
Mọi    rắc một đống cẩu lương, mắt chó ngấn lệ, vẫy vẫy khăn tay tiễn biệt Tạ Tuân.