Đợi lão phu nhân và Quốc công gia  xuống, theo thông lệ  một tràng dài dòng xong, các nha  bắt đầu bày món.
Đầu tiên là bày ba cái nồi đồng.
Tạ Diệt và Tạ Hạo  kịp ngớ  ,  tiếp tục bày một đĩa lớn thịt sống và rau.
Những   đó ngoại trừ Tạ Tuân và Khương Thư Yểu, còn  đều   lẩu là gì,  một bàn đồ ăn sống đều ngây ,  lượt  về phía Từ thị.
Từ thị vội vàng giới thiệu: "Bữa tiệc năm nay do tam   sắp xếp,  cần nha  động tay, chúng  tự nhúng mà ăn."
Nghe  vẻ quá  cầu kỳ,  quý nhân nào ăn bữa tối năm mới mà  tự tay  ?
Khương Thư Yểu định mở miệng giải thích nhưng  Tạ Tuân ngăn ,  nhanh chóng giải thích cách ăn nồi đồng. Nói xong bổ sung: "Nếu  quen ăn, những món năm  cũng đang hâm nóng  bếp, gọi nha  bày lên là ."
Lúc  nước trong nồi đồng bắt đầu sôi, mùa đông ở kinh thành  lạnh, nước dùng sôi sùng sục, bốc lên một làn khói trắng sữa, giữa mây mù lượn lờ trong phòng chẳng mấy chốc  ấm lên  ít.
DTV
Tạ Tuân liếc  về phía lão phu nhân, tuy  năm nay bữa tối năm mới  bỏ  những nghi thức rườm rà, ăn một bữa tối vui vẻ, nhưng một  quy tắc vẫn  tuân thủ.
Sau khi trải qua nhiều chuyện như , lão phu nhân cũng hiểu thế nào là  điều.
Nếu là bản   cách đây vài tháng, chắc chắn sẽ nổi giận, lạnh mặt, khiến một bữa tối năm mới chẳng còn chút vui vẻ, nhưng bây giờ bà    để ý đến những thứ    đó nữa, dù  bản  cũng   ngoài phố ăn đồ ăn vặt , còn cầu kỳ gì nữa chứ.
Bà  cùng Quốc công gia tượng trưng động đũa, các hậu bối mới  thể động đũa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-am-thuc/chuong-379.html.]
Trên bàn bày nhiều nhất tất nhiên là thịt dê thái lát. Thịt dê mỏng như giấy, những lát thịt nửa trong suốt đỏ trắng xen kẽ,  chút giống hoa văn của đá cẩm thạch, xếp ngay ngắn từng lát trong đĩa sứ trắng, tuy là thịt sống, nhưng  cũng  mắt.
Một lát thịt dê mỏng như  gắp lên   nát, nhúng  nước sôi, lắc lắc một chút, thịt dê  đổi màu.
Theo lý mà  ăn   chuyện ngủ  , Khương Thư Yểu lên tiếng lúc   thích hợp lắm, nhưng nàng     còn  những quy tắc , nhắc nhở  : "Thịt dê chỉ cần nhúng qua là , lâu sẽ già."
Những  khác đáp một tiếng, đưa đũa về phía thịt dê.
Nước chấm cho thịt dê nhúng là tương mè, dùng nước lạnh pha loãng, theo khẩu vị cho thêm chút chao hoặc hoa hẹ, hành băm tỏi băm  thể thiếu,  thêm chút ngò rí thái nhỏ, lạc rang giã nhỏ. Tương mè đậm đà thơm ngon phía  là màu xanh của rau,   bắt mắt. Nếu chê mùi quá nặng, chỉ ăn tương mè cũng  ngon,  thêm gia vị thừa, ăn chính là hương vị đậm đà thơm ngon.
Nhúng thịt đổi màu  vớt , quấn  tương mè, lát thịt mỏng quấn một lớp tương mè dày, gõ gõ  mép bát, gạt gạt một chút, cho  miệng, trong chớp mắt   một mùi thơm béo ngậy thơm ngon  choáng váng đầu óc.
Tương mè ấm mát, thịt dê nóng hổi, hai thứ hòa quyện  , ấm ấm nóng nóng,  hương thơm đậm đà của mè là mùi thơm của thịt béo mà  ngấy, tươi mềm pha chút mềm mại,  kịp nhai kỹ  tan chảy trong tương mè, hóa thành một mùi thơm béo ngậy, thoang thoảng hương sữa, lưu luyến  thôi.
Tạ Chiêu  nuốt xong,  kìm  thốt lên: "Ngon thật!"
Bàn tiệc  mấy ồn ào, tiếng kêu của nó phá tan âm thanh sôi sùng sục của nồi lẩu,  khí chợt trở nên kỳ lạ.
Tạ Diệt giữ chặt   hiếu động,  đầu  về phía mẫu .
Còn Từ thị cũng hướng mắt về phía lão phu nhân khi Tạ Chiêu cất tiếng.
Tạ Chiêu  chẳng   gì, vươn cánh tay ngắn gọi: "Đại ca, nhúng giúp  một miếng nữa,  với  tới."
Tạ Tuân đang định  dậy giúp đẩy nồi  gần, bỗng  lão phu nhân cất tiếng: "Dời nồi  gần một chút."