86
"Ta  về nhà ngoại một chuyến." Nàng quyết định.
"Tiểu thư!" Bạch Chỉ giật  kinh ngạc: "Làm gì  chuyện   việc gì lớn mà chạy về nhà ngoại chứ?"
"Mẫu    thai chẳng  là việc lớn ?" Nàng xoay  về phòng bắt đầu  y phục thu dọn đồ đạc.
"Vậy...  cũng  đợi sinh con  mới về chứ." Bạch Chỉ thấy nàng mở tủ y phục bắt đầu chọn y phục, dáng vẻ như định về phủ ở lâu dài, lập tức lo lắng vô cùng.
Khương Thư Yểu dừng tay thu dọn, thở dài: "Lần   về thăm nhà, mẫu     khẩu vị, giờ  thai chắc chắn khẩu vị càng kém,    thể dưỡng thai  ? Hơn nữa,   hòa thuận với cha, hậu viện còn nhiều oanh oanh yến yến  gây phiền phức,  chỉ    là con gái,   quan tâm  thì ai quan tâm?" Nàng đang mang  thể của nguyên chủ, dù  cũng  quan tâm đến    chứ.
DTV
" mà..." Bạch Chỉ  dám chiều theo ý nàng, nàng  chỉ     nhà ngoại đến chăm sóc con gái an thai, chứ  từng  con gái về nhà ngoại chăm sóc .
Khương Thư Yểu vẫn còn đang trong giai đoạn bán thích ứng với những quy củ lễ nghi thời cổ đại , Bạch Chỉ  giải thích rõ ràng cho nàng, nàng  hiểu rõ mức độ hành xử, cứ khăng khăng  về nhà ngoại.
Trong lúc hai  đang giằng co, Tạ Tuân tan  vội vã về nhà ăn ké  đến viện, thấy Khương Thư Yểu  ở trong viện cũng  ở trong nhà bếp nhỏ,  chút nghi hoặc, đang tìm nàng khắp nơi thì  thấy tiếng  chuyện văng vẳng từ trong phòng truyền .
Hắn lùi  vài bước định tránh , Khương Thư Yểu đột nhiên hấp tấp từ trong phòng  , thấy  cũng chẳng  biểu cảm gì, dừng bước thông báo: "Ta  về nhà ngoại."
Ầm——
Như sấm sét nổ tung  đầu, đầu óc Tạ Tuân trống rỗng trong chốc lát, nhất thời kinh ngạc đến mức   phản ứng thế nào.
Khương Thư Yểu  để ý đến , vội vã  về phía Thọ Ninh Đường, định báo với lão phu nhân một tiếng.
Tạ Tuân  tại chỗ, đầu óc rối như tơ vò, trong lòng hoang mang bối rối.
Hắn  kịp suy nghĩ nhiều, vài bước tiến lên đuổi theo Khương Thư Yểu.
Khương Thư Yểu thấy sắc mặt   , ngơ ngác : "Chàng  việc gì?"
Tạ Tuân mấy  định mở miệng   ngậm , cuối cùng chỉ yếu ớt : "Có ai đến đây gây sự ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-am-thuc/chuong-83.html.]
"Hả? Không ." Khương Thư Yểu càng thêm ngơ ngác.
"Vậy là ai bắt nạt nàng?"
"Cũng  ." Khương Thư Yểu  sắc trời,    chuyện phiếm với : "Chàng  việc gì thì  thẳng ,   việc gì chính đáng   Thọ Ninh Đường đây."
Nói xong thấy Tạ Tuân mím môi   mở miệng thế nào, nàng đành cứ  .
Tạ Tuân  bóng lưng nàng kiên quyết rời , nhưng  thể bước chân đuổi theo nữa.
Có những chuyện nếu ban đầu  sai lầm, quả thật khó mà tiếp tục  tiếp.
Hắn ủ rũ  tại chỗ.
Ban đầu Khương Thư Yểu lấy cái c.h.ế.t uy h.i.ế.p và mượn thế của Hoàng hậu ép gả cho ,  luôn  vui, từ khi nàng  phủ  đối đãi lạnh nhạt,  trong nhà tuy   khó nàng, nhưng cũng lạnh nhạt khắc nghiệt  ít.
Hắn cũng   rõ  cảm giác đối với Khương thị là gì,  nàng  về nhà  đẻ trong lòng  buồn bực khó chịu, nỗi uất ức  đến một cách khó hiểu.
Có lẽ... vì họ cũng coi như là bằng hữu  chăng?
Hắn ngẩng đầu  về hướng Khương Thư Yểu rời .
 , là bằng hữu.
Nếu bằng hữu gặp khó khăn,     thể  ?
Hắn đột nhiên hiểu , lập tức sắp xếp tâm trạng,  quan tâm đến lễ nghi, nhanh chóng chạy về hướng Thọ Ninh Đường.
Nếu   khó nàng,   che chở; nếu nàng  đòi  công bằng,   bằng hữu thế nào cũng  ủng hộ.
Hắn chạy như điên, đuổi kịp Khương Thư Yểu ở cửa Thọ Ninh Đường.
Búi tóc gọn gàng  rối, tóc mai  vài sợi rủ xuống,  thở   định,  đợi Khương Thư Yểu hỏi, thở hổn hển hỏi: "Nàng định về nhà ngoại?"