90
Khương Thư Yểu ở bên cạnh  Lâm thị dùng bữa, trái tim đang thắt  cũng thả lỏng   ít, nếu Lâm thị  thể luôn ăn uống  như ,  nàng cũng  cần lo lắng nhiều như thế.
Nghĩ đến đây, nàng  nghĩ  vài món ăn chua mặn thơm ngon, chọn  vài món  giá trị dinh dưỡng cao ghi nhớ trong lòng,  bữa ăn  lượt   công thức và cẩn thận dạy đầu bếp cách  các món ăn.
 ngày hôm   dùng đến công thức Khương Thư Yểu tốn công suy nghĩ, Lâm thị chỉ định ăn canh chua thịt bò béo.
Lần  bà  ăn cầu kỳ như  nữa, trực tiếp đổ cơm trắng  canh chua thịt bò béo, trộn đều  ăn.
Cách ăn cơm chan canh uống canh chua càng thêm sảng khoái, cơm ngâm trong nước dùng, từng hạt tách rời, đáy nồi đặc sánh thơm ngon ngấm  cơm, ngâm mềm nở to, nhưng vẫn giữ  độ dai của gạo, ăn   là một hương vị khác.
Lâm thị ăn từng miếng nhỏ, ăn đến khi    đổ mồ hôi mới dừng , nhưng vẫn uống hết nước dùng.
Khương Thư Yểu  chút bất lực,  nghĩ  vài công thức món ăn tương tự. Nàng cũng coi như vô tình mà trúng đích,  đầu tiên  đoán trúng khẩu vị của Lâm thị khi mang thai.
Nàng  ngờ Lâm thị  yêu thích món  đến , ngày thứ hai bữa trưa bữa tối vẫn ăn canh chua thịt bò béo.
Khương Thư Yểu  vui  lo, đang tìm kiếm xem nếu hết thịt bò thì ngày mai nấu món gì,  hạ nhân báo cô gia đến.
Nàng sờ cằm  sắc trời.
Bầu trời tối sẫm một màu xám xanh, trong phủ  thắp đèn lồng, giờ  còn sớm nữa, Tạ Tuân chạy đến Tương Dương Bá phủ  gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-am-thuc/chuong-87.html.]
Thực    Tạ Tuân đến tìm nàng,  khi dùng xong bữa tối   sách trong thư phòng, rõ ràng là  thích yên tĩnh nhưng  cảm thấy trong viện quá im ắng, liền tắt đèn  dạo trong viện.
Đi  vài bước  bắt đầu chê viện vắng vẻ, trực tiếp  khỏi Thính Trúc Viện, đúng lúc  qua giờ ăn tối, trong phủ     cũng yên tĩnh, liền  khỏi phủ  dạo phố xá để hòa    khí nhộn nhịp.
Màn đêm  buông xuống, tửu lâu  quán  mới treo đèn lồng, tiểu thương chợ phố mới đến quầy hàng, du khách vẫn còn ở nhà, sự yên tĩnh và bận rộn  khi phồn hoa càng khiến   cảm thấy cô đơn.
Tạ Tuân  qua phố dài, bước qua chợ búa, bước qua cầu cong... cuối cùng lững thững đến  cổng Tương Dương Bá phủ, trong tay còn cầm hai gói giấy dầu.
Cũng   cố ý mua, chỉ là   quầy hàng nhỏ  chợt nhớ đến Khương Thư Yểu    lâu  ăn kẹo hồ lô,  liền nghĩ,  chắc nàng cũng lâu   ăn đồ ăn vặt ngoài phố,  hiểu   móc tiền  mua hai gói.
Cho đến lúc  lững thững đến cổng Tương Dương Bá phủ,  mới chợt tỉnh ngộ.
Nhìn gói giấy dầu đang cầm trong tay,  nghi ngờ   ma nhập,   hành động mơ hồ  rõ ràng như .
Vừa định , liền  thấy một tiếng gọi to "Cô gia!", sợ đến giật , suýt nữa  rơi gói giấy dầu xuống đất.
Hạ nhân trong Tương Dương Bá phủ  gặp Tạ Tuân khi  về thăm nhà thê tử, chỉ  vài   nhớ kỹ dung mạo của . Thật sự là trong kinh thành  quá ít công tử tuấn tú như , hôm nay thấy    cổng phủ, bọn họ lập tức nhận  ngay.
Theo tiếng gọi to vang lên liên tiếp, Tạ Tuân  cũng  , ở  cũng  xong, thấy  chạy nhanh   trong bẩm báo với Khương Thư Yểu, vội vàng nhét gói giấy dầu  tay áo .
Gói giấy dầu giấu trong tay áo  khó chịu, Tạ Tuân cảm thấy như giấy dầu dán  cánh tay qua mấy lớp tay áo, ấm ấm nóng nóng,  là bằng chứng của việc  hồ đồ.
DTV
Khương Thư Yểu tưởng Tạ Tuân  việc, vội vã chạy ,  thấy    cổng lớn, cúi đầu  ngẩn , bước vài bước  gần, lên tiếng kéo hồn  về: "Chàng  chuyện gì ?"