Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 112

Cập nhật lúc: 2025-04-23 23:15:22
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bức tường đỏ mặt loang lổ, thanh âm Mẫn Thành Đế chút bất .

Mẫn Thành Đế khẽ khiển trách: “Ba năm , để ý đến sự khuyên can của trẫm, một lòng một Bắc Tề… Vốn nên chờ kết quả nghị hòa đưa mới quyết định, nhưng hết tới khác, chủ động đến Vô Nhân Cốc!”

Mưu công công nhỏ giọng : “Trấn Quốc Công Vô Nhân Cốc quả thật chút kỳ quái… Có thể nguyên nhân đặc thù gì …”

Mẫn Thành Đế trầm giọng : “Ngoại trừ tham công liều lĩnh… Thì đó là lén lút thông đồng với kẻ thù.”

Tuy rằng tin nhưng khi trải qua kiểm chứng Tả tướng, quả thật tìm lý do bọn họ Vô Nhân Cốc là gì, việc cũng giải quyết . Cho dù Mưu công công hiểu Mẫn Thành Đế nhưng giờ phút cũng chút hoảng hốt, quả thực rõ Mẫn Thành Đế rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì, nên phụ họa là nên trấn an. Mẫn Thành Đế nhất thời trầm mặc. Hắn nắm chặt kẹo mút trong tay, cuối cùng thu liễm cảm xúc.

“Quên .” Mẫn Thành Đế sâu kín : “Đi đến chỗ Thấm tần.”

Mưu công công thở phào nhẹ nhõm, : “Vâng, bệ hạ.”

Mưu công công , mỗi khi tâm tình Mẫn Thành Đế sẽ đến Ngọc Chương các của Thấm tần. Từ khi Ninh quý phi hương tiêu ngọc vẫn*, Thấm Tần liền nhảy vọt trở thành nữ nhân sủng ái nhất trong hậu cung, tuy nàng xuất hàn vi, nhưng tính tình nhu hoà uyển chuyển, Mẫn Thành Đế yêu thích. Hơn nữa nàng nuôi dưỡng một đôi song thai, Lục Hoàng tử Mẫn Nguyên Thanh cùng Thất công chúa Mẫn Nguyên Đình, cũng nhu thuận đáng yêu, càng cho Mẫn Thành Đế cảm nhận tình hiếm ….

Trong Ngọc Chương Các, hương thơm nhẹ nhàng bay lượn, trong phòng trang trí phức tạp hoa lệ, khắp nơi lộ vẻ thanh nhã tự nhiên. Mỹ nhân băng cơ ngọc cốt đang ngay ngắn bàn, vẽ một bức Đan Thanh*. Nàng xinh tao nhã, hàng lông mày lá liễu cong cong đôi mắt trong suốt như suối mát. Thấm tần đang vẽ một bức mỹ nhân đồ, thần sắc nàng chuyên chú, khẽ nâng cổ tay để hoạ, chậm rãi đặt bút, từng chút từng chút miêu tả y phục của nữ tử trong tranh . Trong tranh, nữ tử khom lưng, rõ dung nhan, nàng duyên dáng yêu kiều gốc cây hải đường, cô độc một . chỉ dựa bóng lưng là tuyệt đại giai nhân.

“Hoàng thượng giá lâm!”

Thấm tần đang yên lặng vẽ tranh đột nhiên tiếng thông tri cho giật , nàng khẽ nâng mắt , lập tức buông bút vẽ xuống nghênh đón.

“Thần bái kiến bệ hạ.”

Thấm tần mỉm quỳ gối. Mẫn Thành Đế giơ tay lên đỡ nhẹ, : “Ái phi miễn lễ.”

Hắn liếc mắt lên bàn, : “Ái phi đang vẽ mỹ nhân đồ ?”

Thấm tần nhạt, : “Hoàng thượng chê .”

Mẫn Thành Đế mỉm , : “Nàng thích là .”

Lập tức, kỹ một chút, mỹ nhân đồ Thấm tần vẽ luôn luôn mặt mũi chính diện.

“Vì mỹ nhân đồ của ái phi chỉ miêu tả bóng lưng?” Mẫn Thành Đế chút tò mò. Thấm tần ôn nhu : “Thần mới học sơ nông cạn, sợ vẽ dung nhan tuyệt thế của mỹ nhân, cho nên chỉ thể giấu vụng…”

Mẫn Thành Đế : “Ái phi quá khiêm tốn.”

Dừng một chút, : “Gần đây Nguyên Thanh và Nguyên Đình thế nào?”

Thấm tần : “Việc học tập của Nguyên Thanh chút tiến triển, ngược Nguyên Đình luôn ầm ĩ cũng Thái Học…”

Mẫn Thành Đế gật đầu, : “Hài tử Nguyên Đình , đúng là ham học hỏi.”

Thấm tần gì… Nữ nhi như thế nào nàng đều , một ngày dài nhàm chán cho nên Thái Học để chơi với nhiều hài tử. Ai ngờ Mẫn Thành Đế bắt đầu suy tư chuyện , : “Ái phi cảm thấy, nếu để Nguyên Đình cùng Nguyên Uyển đến Thái Học, cùng các học sinh khác học tập, ?”

Thấm tần chút kinh ngạc, : “Nguyên Đình tạm thời còn phân biệt nam nữ khác biệt, thế nhưng Ngũ công chúa mười tuổi, qua vài năm nữa chỉ sợ nghị , thể …”

Mẫn Nguyên Uyển là nữ nhi của Âm quý nhân, Âm quý nhân dựa Hoàng hậu, bởi vì bất mãn Thấm tần độc sủng cho nên mỗi gặp mặt đều sắc mặt gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-112.html.]

Tất nhiên nàng nữ nhi của chơi đùa với nữ nhi của Âm quý nhân, miễn cho gây chuyện thị phi. Mẫn Thành Đế : “Vốn trẫm cũng chút băn khoăn… nghĩ thấy tương lai chọn phò mã cho các công chúa, là tìm trong con cháu ? Sớm quen cũng .”

Thấm tần như một nhu thuận gật đầu, : “Vâng.”

Mẫn Thành Đế lập tức ôm nàng xuống, nghiêng dựa , cúi đầu, râu cọ lên cổ trắng ngần của Thấm tần, sắc mặt Thấm tần lộ một chút kiềm chế , thanh âm vẫn nũng nịu như : “Bệ hạ, đang là ban ngày…”

Mẫn Thành Đế thích nhất bộ dáng nàng cự tuyệt nhưng còn nghênh đón, hứng thú càng nồng đậm. Lúc , đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân dồn dập.

“Mẫu phi! Mẫu phi!”

Mẫn Thành Đế đột nhiên ngẩng đầu, ung dung lập tức ngay ngắn.

Thấm tần cũng đỏ mặt để ý chỉnh búi tóc.

Lục Hoàng tử Mẫn Nguyên Thanh và Thất công chúa Mẫn Nguyên Đình một một chạy . Mẫn Nguyên Thanh thấy phụ hoàng cùng mẫu phi ngay ngắn bên thì lập tức quỳ xuống thỉnh an.

Mẫn Nguyên Đình để ý quy củ, trực tiếp nhào tới Mẫn Thành Đế, giọng mềm mại : “Phụ hoàng tới ! Phụ hoàng ôm con!”

Mẫn Thành Đế sủng ái nữ nhi nhất, nhấc ôm nàng lên đùi .

Thấm tần quở trách: “Nguyên Đình, càng lớn càng quy củ như ! Nhìn thấy phụ hoàng của con mà quên thỉnh an!”

Mẫn Nguyên Đình bĩu môi nhỏ nhắn phấn nộn : “Nguyên Đình thấy phụ hoàng cho nên cao hứng cái gì cũng quên mất! Làm còn nhớ rõ hành lễ chứ…”

Thấm tần liếc nàng một cái, mà Mẫn Thành Đế thích nữ nhi , ôn nhu : “Nguyên Đình thẳng thắn bày tỏ tình cảm yêu thương, nàng chớ quản thúc quá nghiêm khắc.”

Thấm tần gật đầu. Ba cùng một chỗ vô cùng hài hòa, lúc Mẫn Thành Đế mới phát hiện nhi tử Mẫn Nguyên Thanh vẫn quỳ mặt đất, liền : “Nguyên Thanh cũng lên. ”

Nguyên Thanh tựa hồ quen phụ hoàng lạnh nhạt, vẻ mặt bình tĩnh sang một bên. Tiểu công chúa đùi Mẫn Thành Đế, vô tình đụng tay áo của .

“Ây! Cái gì đây?” Mẫn Nguyên Đình đưa tay bắt lấy một vật tròn tròn. Mẫn Thành Đế sửng sốt, còn kịp phản ứng thì Mẫn Nguyên Đình móc . Sắc mặt Thấm Tần khẽ biến, lo lắng Mẫn Nguyên Đình chọc giận Mẫn Thành Đế, liền khẽ trách mắng: “Nguyên Đình! Làm con thô lỗ như !”

Mẫn Nguyên Đình thấy ánh mắt mẫu chút nghiêm khắc thì lập tức nhét kẹo mút trở tay áo của Mẫn Thành Đế, nàng : “Phụ hoàng, Nguyên Đình sai…”

Mẫn Thành Đế chút kinh ngạc cây kẹo mút mà Thái Tử cho, trong lúc nhất thời cũng phá hư bầu khí , : “Cái … Vốn là mang đến cho Nguyên Đình.”

Mẫn Nguyên Đình tiếng ngẩng đầu, : “Thật ? Phụ hoàng, cái gì đây?”

Mẫn Thành Đế trầm ngâm một chút, : “Kẹo mút.”

Mẫn Nguyên Đình là kẹo thì ánh mắt đều chút sáng lên. Nàng vội vàng nhận kẹo, vui vẻ hướng về phía Mẫn Thành Đế một tiếng: “Đa tạ phụ hoàng!”

Mẫn Thành Đế thấy nữ nhi cao hứng như thế, trong lòng khỏi cũng thoải mái vài phần, lập tức với Thấm Tần: “Trẫm còn việc, về Ngự Thư Phòng , ngày khác đến thăm nàng.”

Thấm tần khẽ mỉm , : “Cung tiễn Hoàng thượng.”

TBC

Sau khi Mẫn Thành Đế , Thấm tần trở mặt, : “Nguyên Đình! Hôm nay con quá xa! Lỡ như chọc giận phụ hoàng con thì bây giờ?”

 

Loading...