Xuyên Về Cổ Đại Làm Bà Chủ Nhỏ - Chương 116

Cập nhật lúc: 2025-04-23 23:16:34
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Dũng đánh đến mức mặt mũi bầm dập, vẻ mặt cam lòng : “Ngươi bậy! con mắt nào của ngươi thấy lão tử hại ?”

Lý phó tướng chỉ nữ tử đang lóc trời đất gì bên cạnh, : “Đây chính là nhân chứng!”

Y phục của nữ tử kéo rách tả tơi, khuôn mặt nàng đầy nước mắt, thoạt vô cùng tiều tụy, nàng nức nở : “Đại nhân chủ cho !”

Lý phó tướng vẻ đại nghĩa lẫm liệt : “Yên tâm, bổn tướng nhất định sẽ vì ngươi đòi công đạo!”

“Công đạo?”  Âm thanh lạnh lùng vang lên: “Lạm dụng tư hình cũng gọi là công đạo ?”

Lý phó tướng tiếng liền ngẩng đầu lên, thấy Tần Tu Viễn mang theo Tiền phó tướng, Vi phó tướng cùng Tần Trung chạy tới, vội vàng dậy, vẻ mặt cung kính : “Tướng quân!”

Vẻ mặt Tần Tu Viễn lạnh lùng, trực tiếp chủ vị.

“Tướng quân, Tần Dũng phạm sai lầm lớn…” Lý phó tướng mở miệng một cách hợp tình hợp lý.

“Ngươi là ai?” Tần Tu Viễn đẩy sang một bên, để ý tới mà trực tiếp hỏi cô nương . Cô nương ngẩng đầu lên , Tần Tu Viễn ngay ngắn chủ vị, vẻ mặt lạnh lùng, đôi mắt phượng hẹp dài sâu thấy đáy, giận mà uy. Nàng cảm thán phong thái của , chút khiếp đảm. Nàng thấp giọng : “Nô tỳ… Nô tỳ tên là Thúy Vân, vốn là nha của Tây bá Hầu phủ…”

Tần Tu Viễn hỏi: “Vậy tại ngươi xuất hiện ở đây?”

TBC

Thúy Vân thấp giọng : “Hầu gia phái nô tỳ đến đưa chăn cho công tử, ai ngờ, Tần đại nhân bắt , nhốt ở trong phòng trữ vật tư! Đêm qua, thú tính của đại phát, cưỡng ép nô tỳ! hu hu…”

“Ta bao giờ gặp ngươi! Tại ngươi ngậm m.á.u phun ?” Tần Dũng nổi gân xanh lên, hận thể dậy đánh nàng, hai binh sĩ bên cạnh vội vàng giữ chặt . Thúy Vân sợ tới mức cả run lên, : “Tướng Quân! Ngài chủ cho nô tỳ!”

Tần Tu Viễn về phía Tần Dũng, hỏi: “Tần Dũng thật là ngươi chuyện ?”

Tần Dũng hét lớn: “Tướng quân! Thuộc hạ oan!”

Tần Tu Viễn hỏi: “Vì ngươi xuất hiện trong phòng trữ vật tư?”

Tần Dũng : “Thuộc hạ… Đêm qua Lý Đán , việc tìm thuộc hạ nên thuộc hạ liền tân binh doanh.”

Tần Tu Viễn nhíu mày: “Lý Đán?”

Tần Trung giải thích: “Lý Đán là một tân binh, xưa nay biểu hiện khá, quan hệ với .”

Tần Dũng tiếp tục : “Ai ngờ, thuộc hạ mới tới phòng trữ vật, liền đánh ngất xỉu…”

Vi phó tướng ở một bên, lạnh lùng hỏi: “Ai đánh ngươi?”

Tần Dũng phẫn nộ : “Làm ? Nếu thấy, còn thể đánh ?”

Lý phó tướng : “Đó là nhân chứng.”

Tần dũng gấp gáp: “Ngươi!”

Tần Tu Viễn : “Tần Dũng! Ngươi bình tĩnh và suy nghĩ về những gì xảy .”

Tần Dũng an tĩnh , vẻ mặt nghẹn khuất : “Nói chừng chính là nữ nhân thông đồng với khác gài bẫy thuộc hạ!”

Lúc , Thúy Vân lóc: “Sao ngươi độc ác như ? Tại vu khống ngươi?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-ba-chu-nho/chuong-116.html.]

Nàng sang Tần Tu Viễn, thành tiếng: “Tướng quân cũng tin nô tỳ ? Nô tỳ lăng nhục, còn cắn ngược một miếng, ngay cả việc   mà đại nhân cũng công bằng, bằng để c.h.ế.t !”

Dứt lời, nàng đột nhiên lên. Tần Tu Viễn hét lớn một tiếng: “Giữ chặt nàng !”

còn kịp nữa ! Thúy Vân lao , đụng cột đá bên cạnh! Sau đó ngã xuống, m.á.u tươi đầm đìa… Mấy binh sĩ ở một bên trợn tròn mắt, Tần Tu Viễn vội vàng : “Mau gọi quân y tới!”

Hắn thoáng qua Tần Dũng, : “Trước tiên giam Tần Dũng .”

Tần Dũng bất bình : “Tướng quân! Thuộc hạ vô tội!”

“Đi!” Tần Tu Viễn quát.

Tần Trung ngẩn , lập tức kéo Tần Dũng .

Lý phó tướng chút kinh ngạc, phục hồi tinh thần , : “Tướng quân! Tần Dũng là của tướng quân, phạm chuyện ! Tướng quân nên tránh hiềm nghi.”

Ánh mắt Tần Tu Viễn lạnh lùng, : “Tránh hiềm nghi?” Hắn chằm chằm Lý phó tướng, gằn từng chữ : “Bản tướng quân quang minh lạc thì cần gì tránh hiềm nghi? Nếu Lý phó tướng lo lắng bản tướng quân thiên vị thì thể ngự tiền cáo trạng.”

Lý phó tướng ngẩn , nhưng cũng dám lấy cứng đối cứng, đành tạm thời đè sự kiêu ngạo .

Tần Tu Viễn : “Vừa cô nương , nàng là của Tây Bá Hầu phủ? Tây Bá Hầu công tử ở ?”

Một lính trả lời: “Hồi tướng quân, công tử nhà Tây Bá Hầu tên là Văn Kiên, ở trong doanh trại tân binh.”

Tần Tu Viễn gật đầu, : “Mau trông coi và Lý Đán, chờ kết quả chẩn trị của cô nương , cùng thẩm vấn .” Dừng một chút, thấp giọng : “Nếu dám tự tiện tiếp cận mấy , lập tức bắt cho !”

Sắc mặt Lý phó tướng khó coi đến cực điểm, lập tức lui ngoài, vụng trộm gọi một tiểu binh tới, : “Ngươi Tây Bá Hầu phủ một chuyến…”

Đêm đó, Tần Tu Viễn về muộn. Khi đến các Phi Hiên Các, phát hiện đèn phòng ngủ vẫn còn sáng. Từ khi giường trong thư phòng hỏng, Tần Tu Viễn yên tâm thoải mái ngủ giường trong phòng ngủ. Hắn nhẹ nhàng đẩy cửa phát hiện Đường Nguyễn Nguyễn đang gương đồng, tóc đen rủ xuống bóng lưng mảnh khảnh, nàng thấy tiếng động thì dịu dàng : “Chàng về?”

Tần Tu Viễn nhạt một tiếng: “Còn ngủ ?”

Đường Nguyễn Nguyễn : “Vâng… Thiếp ngủ .”

Nàng dậy đến mặt , “Chuyện của quân doanh thế nào ?”

Tần Tu Viễn phái đưa thư về sớm, ngắn gọn chuyện của Tần Dũng. Tần Tu Viễn thấp giọng : “Cô nương còn tỉnh, nếu nàng chết… Tần Dũng nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch tội.”

Đường Nguyễn Nguyễn thấy chút lo lắng, liền an ủi: “Từ từ chuyện sẽ hơn thôi.”

xong, cảm thấy mấy lời cũng vô dụng. Tần Tu Viễn gật đầu, chút mệt mỏi, : “Ta tắm, nàng ngủ .”

Đường Nguyễn Nguyễn hỏi: “Chàng bận rộn đến muộn như , ăn tối ?”

Tần Tu Viễn ngẩn : “Ta quên… Mà cũng ăn, bỏ .”

Đường Nguyễn Nguyễn Nhíu mày: “Không , để bụng đói đến sáng mai sẽ khó chịu.”

Nàng dịu dàng : “Chàng tắm, sẽ cho một ít thức ăn.”

Loading...